Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình

Tả ông tiên - Nhằm giúp các bạn học sinh lớp 6 có thêm nhiều tư liệu tham khảo hay cho bài viết văn số 7 của mình, VnDoc.com đã sưu tầm và xin được gửi tới bạn: Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình. Tài liệu mang lại nhiều ý tưởng, giúp bài viết của các bạn thêm sinh động.

Dàn ý tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của em

1. Mở bài: Giới thiệu nhân vật miêu tả (Ông Tiên) Đặt tình huống cụ thể: Cuộc gặp gỡ trong mơ với ông Tiên để qua đối thoại, qua quan sát miêu tả nhân vật.

2. Thân bài: Dựa vào truyện cổ tích để tả:

  • Ngoại hình:
    • Xuất hiện toàn thân toả ánh hào quang, huyền ảo.
    • Dáng vẻ ung dung, mặc bộ quần áo chùng cổ xưa, ống tay rộng.
    • Tay chống gậy trúc, hoặc cầm cây phất trần, hồ lô,...
    • Khuôn mặt hiền từ phúc hậu, đôi mắt tinh anh, vầng trán rộng,...
    • Râu tóc trắng phau, da dẻ hồng hào.
  • Việc làm và tính cách: Hiền hậu, hay giúp đỡ những người bất hạnh.
    • Luôn quan tâm theo dõi mọi chuyện trong dân gian.
    • Xuất hiện kịp thời để giúp đỡ người lương thiện và trừng trị kẻ ác.
    • Giọng nói ấm áp, ân cần, gần gũi với những người bất hạnh.
    • Ban phép lạ, gỡ bí cho người lương thiện.
    • Thường biến mất sau mỗi lần hoàn thành sứ mệnh.

3. Kết bài: Nêu tình cảm, suy nghĩ của em với ông Tiên: Yêu quý, kính trọng,... muốn làm nhiều việc thiện, việc tốt giống ông Tiên trong những câu chuyện dân gian.

>> Chi tiết: Dàn ý Hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình

Nghe đọc Tả ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình

Bài viết số 7 lớp 6 đề 3 Tả ông tiên theo trí tưởng tượng của em

Tả ông tiên mẫu 1

Hôm qua, em được đọc câu chuyện “Cây tre trăm đốt” về một anh chàng nhà nghèo nhưng luôn cần cù, chịu khó được ông tiên hiện lên giúp đỡ để giúp đỡ anh làm được những công việc mà phú hộ giao cho mình. Đọc xong câu chuyện, em cũng rất muốn được gặp ông tiên một lần trong đời.

Gặp được ông em sẽ kể cho ông nghe những tâm sự của mình, để biết ông sẽ làm những gì. Thế rồi, một ánh sao băng bay lướt qua, em vội chắp tay cầu nguyện vì chị gái em thường bảo: cầu nguyện trước sao băng thì điều ước của mình sẽ trở thành sự thực. Và bỗng nhiên, một làn khói trắng hiện lên trước mắt em. Không thể tin được ông tiên đã thực sự hiện lên ở trước mắt em.

Ông hiện lên với em cũng giống như những gì mà em đã hằng tưởng tượng. Ông chưa nói gì mà chỉ nở nụ cười rất mực hiền từ. Hình ảnh của ông cười làm em cảm thấy cực kì thân thiết và an lành, như thế đó là nụ cười của một người ông dành cho cô cháu gái nhỏ của mình. Đôi mắt của ông tiên sáng như những ánh sao trên trời. Ánh mắt như thể nhìn được những suy nghĩ của những người đối diện vậy. Làn da hồng hào, khỏe mạnh.

Đặc biệt nhất là ông có một bộ râu dài thật dài và có màu trắng như những sợi cước. Bàn tay của ông khẽ vuốt bộ râu ấy. Mái tóc màu trắng của ông được búi lên một cách gọn gàng bằng một chiếc trâm cài bằng gỗ màu nâu nhạt. Đúng như những gì em tưởng tượng. Lúc ấy, em đã không biết phải làm gì, cứ như mình đang nằm mơ vậy. Mọi thứ hiện lên trước mắt mà em vẫn không thể ngờ được. Thấy em không nói gì, ông chỉ cười hiền rồi bảo: “Con muốn gặp ta phải không?”. Lúc này em mới vội cười rồi chào ông. Ông đáp lại bằng những cái gật đầu cùng nụ cười hiền từ, đầy ấm áp như ánh nắng mùa xuân. Em liền chỉ cho ông thấy căn nhà của mình. Giới thiệu cho ông những thành viên trong gia đình.

Em khoe cho ông thấy những cố gắng của mình trong học tập để có thể được gặp ông. Bởi em biết ông tiên chỉ yêu những người ngoan ngoãn và chăm chỉ mà thôi. Vừa kể chuyện cho ông nghe mà em cảm thấy thật là hạnh phúc. Ông đã cổ vũ và động viên em hãy cố gắng học tập cho thật là tốt.

Bỗng tiếng chuông reo vang. Em đang không hiểu chuyện gì cả bởi hình ảnh của ông tiên bỗng như nhạt mất. Sau đó là âm thanh mẹ bảo em dậy để chuẩn bị đi học. Mở mắt, lúc này em mới hiểu hóa ra đó chỉ là một giấc mơ mà thôi. Thế nhưng đó chỉ là trong giấc mơ em cũng thấy rất vui rồi bởi em biết, có thể ông đã đi vào trong giấc mơ của em để động viên cho em.

Tả ông tiên mẫu 2

Tả ông tiên theo trí tưởng tượng

Đêm nay trời đã oi bức lại có trăng rất đẹp. Ngồi trong góc học tập nhìn ra thấy mấy cây bưởi có vòm lá xanh đen dáng như giơ lên đỡ lấy anh trăng. Vài tiếng cú mèo kêu ở trên cây nhãn đằng sau nhà làm em cảm giác đêm đã về khuya.

Em nằm xuống giường ngủ thiếp đi và một cơ mơ thật đẹp đã đến. Trong cơn mơ ấy em gặp một ông lão rất đẹp. Ông có mái tóc dài trắng như cước. Trên gương mặt phúc hậu là đôi mắt sang trong, với bộ râu ba chòm thật dài. Ông mặc bộ quần áo màu hồng, tay cầm một phất trần… Em lên tiếng chào:

- Chào ông ạ, ông có phải là ông tiên không ạ?

Ông lão cười rất vui, hỏi lại em:

- Cháu đang mong gặp ông tiên à? Cháu muốn gặp ông tiên làm gì?

- Dạ, cháu xin ông tiên ban cho cháu cái bút hay phép lạ gì đó để cháu học tập, làm bài tập toán và tập làm văn một cách dễ dàng.

Ông lão cười rất to và nói tiếp:

- Ta đúng là ông tiên đây, tưởng cháu mong ước gì chứ chỉ có thế thì ta có thể giúp cháu toại nguyện ngay…

Em mừng quá, nghĩ bụng chắc ông tiên cho mình cái bút như cái bút của Mã Lương, giúp em có biệt tài về học tập. Nhưng ông lại nói:

- Ta sẽ không cho cháu một cây bút thần như Mã Lương. Bởi điều đó sẽ làm cháu sẽ ỷ lại vào cây bút thần mà lười biếng. Cháu biết không, trong cuộc sống, chúng ta chỉ có thể đạt được kết quả tốt khi tự mình cố gắng thôi.

Nghe lời ông tiên nói, em cảm thấy đó là một lời khuyên đúng đắn. Em liền cảm ơn ông và hứa sẽ tự mình cố gắng học tập tốt. Ông tiên mỉm cười nhìn em, nụ cười vô cùng trìu mến và nói: “Nếu cháu có thể cố gắng học tập, cuối năm đạt được kết quả tốt, ông sẽ tặng cháu một món quà đặc biệt”. Sau khi nói xong ông tiên phất tay áo rồi từ từ bay ra ngoài sân và bay lên.

Bỗng nhiên, em giật mình tỉnh giấc. Thì ra đó chỉ là một giấc mơ. Em thầm nghĩ sẽ cố gắng học tập để có thể nhận được món quà của ông.

Tả ông tiên mẫu 3

Vừa đọc xong tập truyện cổ tích, em ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong mơ, em thấy mình bồng bềnh rồi lạc vào một xứ sở lạ kì.

Ồ, đẹp chưa kì! Trước mắt em là cảnh vật chưa từng thấy bao giờ. Mây trắng như tuyết sà thấp xuống la đà bên những phiến đá. Cạnh đó là vườn hoa đủ sắc màu rực rỡ. Hương thơm theo gió tỏa lan. Không có nắng những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoảng không. Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm giác thật bất ngờ. Cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong bầu trong khí yên tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Một đám mây nhỏ đang từ từ bay về phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ông đã lên tiếng: "Chú bé đừng sợ! Ta là Bụt đây mà!" Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt.

Trông Bụt thật hiền từ. Dáng ông nhẹ nhàng, thanh thoát. Ông khoác lên mình chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng óng. Tay ông cầm chiếc gậy trúc. Mỗi bước ông đi là mỗi cụm mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ông bạc trắng. Chòm râu dài mềm mại. Em thích được nhìn vào mắt ông. Đôi mắt hiền từ mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên một mùi thơm dịu nhẹ. Ông khẽ nói: "Cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt ta thưởng cho đóa hoa này!". Ông đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thật! Đóa hoa từ từ bay đến bên em. Đóa hoa rực rỡ đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của em sẽ thành sự thật. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến mất.

Có tiếng gọi mẹ. Em tỉnh dậy. Thì ra, đó chỉ là giấc mơ. Nhưng em cứ nghĩ mãi về đóa hoa của ông Bụt. Làm nhiều việc tốt thì hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước sẽ thành. Em sẽ nghe theo lời Bụt.

>> Tham khảo: Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em

Tả ông Tiên mẫu 4

Kí ức tuổi thơ như dòng thác mạnh mẽ, cuốn tôi về với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổi thơ tôi gắn với lời kể của mẹ, của bà, với nàng tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là những lần vấp ngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện ra, ban cho một điều ước diệu kì. Và bây giờ, trong mơ tôi đang trôi về cái ngày trẻ con ấy để được gặp ông tiên hiền từ của tôi.

Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tôi bay lên cao, cao hơn cả những nóc nhà, hàng cây im lìm bên dưới, chạm tới một tầng mây mềm và ấm: "Chào mừng con đến với thế giới của những ước mơ". Một giọng trầm ấm vang lên. Tôi ngước mắt nhìn.

Ồ, kia chẳng phải là ông Tiên sao? Làm sao tôi nhầm được hình bóng thân thương mà mẹ và bà vẫn thường hay kể. Ông cao và trông gầy gầy nhưng nước da hồng hào, khoẻ mạnh, gương mặt phúc hậu. Mái tóc trắng như cước được búi cao gần sát đỉnh đầu. Chòm râu cũng trắng hệt như mái tóc, dài tới tận đầu gối, trông xa như một dòng nước bạc. Ông vận một bộ quần áo màu vàng, có những đường vân trắng kéo thành vệt như sương và đi một đôi hài mũi hếch vàng, nhạt hơn bộ quần áo. Một dáng vẻ nhàn nhã, thanh tao.

Ông bước lại gần tôi, dáng đi nhanh nhẹn.

Tôi ngước lên để nhìn ông rõ hơn. Ánh mắt ông ấm áp, trìu mến. Đôi mắt nâu hiền từ. Đôi lông mày trắng và dài rủ xuống. Ông mỉm cười, để lộ hàm răng đen nhánh.

"Ông ơi, sao ông chỉ giúp đỡ người gặp khó khăn, bất hạnh thôi ạ? Sao con ngã đau, khóc mà ông không hiện lên?" – Tôi hỏi. Ông lại cười, nụ cười của ông sao giống nụ cười của ông ngoại tôi đã mất thế cơ chứ? Ông đưa ngón tay dài khẽ gạt sợi tóc con ra khỏi mặt tôi. Bàn tay ấm áp của ông vuốt má tôi "Tại vì ông hay bất cứ thần thánh nào khác cũng đều bước ra từ ước mơ và hi vọng của con người".

Ánh mắt ông ngời sáng, chòm râu bạc khẽ rung rinh. – "Người bất hạnh gặp phải nhiều đau khổ nhưng khát vọng vươn lên tìm hạnh phúc, tìm công lí luôn rực cháy. Vì vậy, ông giúp đỡ để họ có thêm nghị lực. Việc giúp đỡ của ông chỉ như sự khích lệ, cổ vũ họ mà thôi".

À thì ra là như vậy!

Ánh mặt trời rọi qua cửa sổ, chiếu vào mặt làm tôi bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Nhưng hình ảnh ông Tiên hiền từ và những lời ông nói vẫn vang vọng trong tôi. Ông ơi, con hiểu rồi ạ. Cổ tích không thể biến những giấc mơ thành sự thật nhưng nó sẽ tạo ra niềm tin, niềm hi vọng để ta cố gắng vươn lên.

Tả ông Tiên mẫu 5

Thế giới thần tiên trong trí tưởng tượng của trẻ em Việt Nam là một thế giới đầy màu sắc. Ở nơi thiên đường đó có cô Tấm dịu hiền, có anh Khoai chăm chỉ, cần cù và chàng Thạch Sanh khoẻ mạnh, dũng cảm. Những người mà những đứa trẻ chúng tôi thích nhất lại là ông Tiên – cụ già tốt bụng, luôn mang đến những điều ước màu nhiệm.

Trong trí tưởng tượng của tôi, ông tiên chắc cũng chẳng khác gì ông nội là mấy. Ông cũng có mái tóc trắng, búi củ tôi như các cụ ngày xưa. Ông có đôi mắt to, tròn nhìn hết cả thế gian xem ai khó khăn, đau khổ thì giúp đỡ. Đôi mắt ấy rất hiền hậu, nhân từ như chính con người ông. Ông tôi ngày xưa có chùm râu dài đến rốn, bạc trắng nên tôi nghĩ bụt cũng vậy thôi. Da dẻ bụt hồng hào, trắng trẻo vì ăn nhiều đào tiên trên thiên đình. Ông tiên hay đi giúp đỡ người khác. Mỗi lần ông xuất hiện là lại có những đám khói trắng xoá ở đâu hiện ra mà chúng tôi thường gọi là "cân đẩu vân" của ông. Xung quanh ông tiên, những luồng ánh sáng có thể soi sáng cả thế gian. Ông thường mặc bộ quần áo màu vàng, đôi guốc mộc trông giản dị và gần gũi như ông mình. Giọng nói của ông ấm áp và ôn tồn xoa dịu hết mọi nỗi đau. Nhưng điều làm tôi yêu ông nhất chính là tấm lòng của ông. "Ông tiên tốt bụng", "cụ già mang đến nhiều điều ước" là những cái tên mà tôi đặt cho ông. Ông tiên giúp đỡ chị Tấm gặp được nhà Vua. Khi chị Tấm không có quần áo đi dự hội, ông đã hoá phép biến đống xương cá ở bốn chân giường thành bộ quần áo đẹp, thành đôi hài đỏ dễ thương và thành con ngựa hồng để chị Tấm đi dự hội. Ông tiên đã dạy cho anh Khoai hai câu thần chú để trị tội tên địa chủ và cưới được con gái hắn. Trong câu chuyện cổ tích "Bông cúc trắng" ông tiên đã chỉ đường cho cô bé hái được hoa cúc mang về chữa bệnh cho mẹ. Ông còn đến tận nhà khám bệnh, chữa trị cho mẹ cô bé hiếu thảo kia... Vậy đấy! Với cây phất trần trong tay ông đã đi khắp mọi nơi, gặp đủ hạng người, tốt có, xấu có. Nhưng chỉ những người tốt, những đứa bé ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo mới gặp được ông tiên, được ông giúp đỡ và cho điều ước. Còn những đứa trẻ hư, những người xấu sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.

Tôi yêu ông tiên lắm. Tôi coi ông như ông ruột của mình ấy. Đã mấy nghìn năm nay, ông đi đủ mọi miền, giúp đỡ bao người. Từ hồi còn nằm nôi, tôi đã được các bà các mẹ kể về ông tiên. Đến trong mơ, tôi cũng nhìn thấy những việc mà ông đã làm để giúp đỡ bà con nghèo, người gặp hoạn nạn. Tôi không phải là một đứa trẻ ngoan. Đôi lúc tôi còn lười biếng và cãi lại mẹ nhưng tôi sẽ sửa chữa, tôi sẽ cố gắng chăm học hơn, ngoan ngoãn hơn để một lần được nhìn thấy ông tiên – cụ già tốt bụng và nhân hậu của tôi.

Tả ông Tiên mẫu 6

Trong truyện cổ tích dân gian Việt Nam thường hay có sự xuất hiện của những nhân vật được gọi là ông Tiên (Phật, Bụt). Đó là những nhân vật đại diện cho công bằng trong xã hội. Ông Tiên thường là những vị thần đem lại hạnh phúc cho người nghèo khó, tốt bụng và trừng phạt những kẻ độc ác, xấu xa.

Theo trí tưởng tượng của em, Tiên ông là một ông lão quắc thước, râu tóc bạc phơ, trán cao, da dẻ hồng hào, mắt sáng, miệng tươi, dáng điệu khoan thai. Trang phục ông mặc thường mang màu trắng. Chiếc áo tay dài, đôi hài,... tất cả đều trắng tinh một màu. Ông thường cầm trên tay một chiếc gậy đầu rồng hoặc đơn giản chỉ là thanh trúc vàng óng ả. Bao quanh người ông là một làn khói mỏng mờ ảo và những làn ánh sáng lấp lánh. Ông còn sở hữu một giọng nói trầm ấm khác thường, giọng nói đó đã an ủi biết bao con người khốn khổ trong bước đường cùng.

Mỗi khi ông Tiên hiện ra là một người tốt được giúp đỡ. Khi thì ông giúp cô Tấm có được quần áo đẹp để đi dự dạ hội, khi lại giúp anh Khoai kiếm được cây tre trăm đốt theo lời phú ông. Tiên ông chính là nơi bám víu cuối cùng của những con người chịu nhiều thiệt thòi trong xã hội cũ. Đau đớn trước số phận của mình, họ thường viện vào thần tiên để thể hiện ước mơ và khát khao hạnh phúc.

Tiên ông không chỉ là nhân vật cứu giúp người nghèo mà còn là nhân vật đại diện cho lẽ công bằng, cho quan niệm: "Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo" của nhân dân ta. Trước những kẻ xấu xa, mưu mô và thủ đoạn ông thường thẳng tay trừng trị:

"Tưởng rằng hóa đẹp như tiên
Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hoài.
Khắp mình lủng lá mọc dùi,
Thành tiên chẳng thấy, hoá loài đông sơn"

Còn đối với những người hiền lành, tốt bụng thì lại được đền đáp xứng đáng. Có thể là trở nên xinh đẹp, giàu có hay đạt được những ước muốn của mình.

"Ta là Phật Tổ Như Lai,
Trời sai xuống thử lòng người trần gian,
Ai hiền ta sẽ ban ơn
Cho người tích đức tu nhân nức lòng"

Để thử lòng người trần gian, ông Tiên thường biến thành những hình dáng khác nhau. Có khi là trong hình dáng một ông lão ăn mày rách rưới, xác xơ; người cùng đường lỡ bước hay người mẹ bồng con đang trong cơn hoạn nạn bơ vơ xin nương nhờ.

"Một ông cụ già nua tuổi tác,
Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ
Nói rằng: Nhỡ bước sa cơ,
Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm... "

Hay

"Hoá ra người mẹ tay bồng con thơ.
Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ
Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân"
(Người hoá khi)

Ông Tiên trong truyện cổ tích Việt Nam luôn luôn đại diện cho lẽ phải, cho những con người yếu đuối trong xã hội. Chính bởi vậy mà hàng ngàn năm nay trẻ em vẫn mong ước một lần được gặp ông Tiên, được ông Tiên ban cho phép màu. Và em cũng rất mong như thế.

Tả ông Tiên mẫu 7

Tả ông Tiên

Buổi tối hôm đó, nằm thiu thiu ngủ trên đùi của bà. Sau khi nghe kể một câu chuyện cổ tích: Ngày xửa ngày xưa .... cái thuở hồng hoang ấy, cái hồi mà thần tiên sống lẫn lộn giữa loài người. Rồi giấc mơ đến với tôi từ lúc nào và điều kì lạ là trong giấc mơ tôi đã gặp một ông tiên giống hệt ông ngoại tôi đã mất.

Ông tiên này có bộ râu thật đẹp, bạc trắng như râu mấy chú hát tuồng hay đeo. Da dẻ ông hồng hào, tôi quan sát kĩ thấy ông chưa có nếp nhăn nào cả. Không biết ông đã bao nhiêu tuổi rồi mà đôi mắt ông còn tinh anh lắm. Khuôn mặt ông phúc hậu, nhân từ, nhìn tôi như nhìn thấy cháu ruột của mình. Ông mặc bộ đồ trắng, trắng lắm, không phải bằng vải mà hình như bằng mây khói thì phải. Tóc của ông như sương tuyết nửa búi cao nửa xõa xuống hai bên. Trông ông mờ ảo như ngọn núi Sơn Chà khi gió mùa kéo về mây giăng tứ phía. Như có cảm giác gặp lại ông ngoại, tôi vòng tay cúi đầu thật thấp và lí nhí: "Chào ông ạ!" Ông cười thật to, làm tôi giật cả người. Cây phất trần đưa qua đưa lại trên đầu tôi làm cho tôi có cảm giác thật dễ chịu. Giọng ông ôn tồn, tình cảm: "Ta không phải là ông ngoại của con, ta là ông Bụt trong truyện Tấm Cám đây. Ta đã giúp đỡ rất nhiều người bằng phép thuật của mình. Đó là những người đau khổ, chịu nhiều áp bức bất công. Nhiệm vụ của ta đấy con ạ!" Tôi muốn ông giúp đỡ những đứa trẻ nghèo khổ chưa được đến trường, những đứa bé bất hạnh, mồ côi, những mảnh đời tội nghiệp đang cần những bàn tay phù trợ như ông. Và một điều nữa nhờ ông nhắn lại với ông ngoại tôi rằng: Tôi rất nhớ ông ngoại và cố gắng học thật giỏi, sống thật ngoan để ông ngoại dưới suối vàng được yên lòng và vui vẻ. Ông tiên cười thật hiền và nói sẽ làm được những điều tôi mong muốn.

"Chà! Muỗi cắn thế mà con bé ngủ ngon thật". Tiếng bà ngoại tôi kéo tôi trở về với thực tại. Tôi rất tiếc vì chưa được nói chuyện nhiều với ông tiên, nhưng qua giấc mơ này tôi lại thêm quý mến ông, dù trong tôi vẫn còn lảng vảng một câu hỏi: Có thật là đã có ông tiên không nhỉ?

Tả ông Tiên mẫu 8

Từ thời tấm bé tôi đã được mẹ kể cho nghe rất nhiều câu chuyện cổ tích hấp dẫn và thú vị, khi lớn lên đi học tôi vẫn thường tìm đọc lại những câu chuyện ấy, chúng có một sức hấp dẫn rất lạ kỳ. Trong những câu chuyện này nhân vật chính có số phận khác nhau, điểm chung họ đều là người tốt nhưng có số phận bất hạnh và nhân vật ông Tiên thường xuất hiện để giúp đỡ nhân vật chính vượt qua khó khăn để có cuộc sống tốt đẹp. Ông Tiên xuất hiện nhiều như thế, nhưng chẳng sách nào miêu tả rõ hình dáng của nhân vật này cả, bản thân tôi lại tưởng tượng ra một ông Tiên của riêng mình.

Trong tâm trí tôi ông Tiên là người có dáng vẻ hiền từ, dáng người của ông không cao lắm, nhìn ông có vẻ hơi mập, đặc biệt là cái bụng tròn tròn, làm tăng thêm cảm giác thân thiện gần gũi. Tuổi của ông tôi chẳng thể đoán được có thể là 100, 1000 hay một vạn tuổi, nhưng tôi chắc một điều rằng ông đã già lắm rồi nên mái tóc ông bạc trắng như cước, một nửa được búi lên bằng một cây trâm gỗ, phần còn lại thả tự do phía sau lưng, tạo cảm giác tự do, tự tại. Ông có một đôi mắt sáng như sao, tinh nhanh, phía trên là cặp lông mày rậm rạp, bạc trắng, phần đuôi kéo dài rủ xuống hai bên đuôi mắt. Mũi của công không hẳn là cao, nhưng vừa nhìn là thấy tướng phúc đức, cánh mũi gọn, thon, lỗ mũi kín không bị lộ ra ngoài. Khuôn miệng vừa vặn, đôi môi hồng nhuận, tiệp với sắc da hồng hào trông thật khỏe mạnh. Ấn tượng nhất phải kể đến bộ râu trắng như mây, suôn dài đến tận ngực, mỗi khi ông răn dạy hay trò chuyện ông thường hay vuốt bộ râu một cách chậm rãi, tạo cảm giác uy nghi nhưng vẫn có nét hiền từ, thân thiện. Trong tưởng tượng của tôi, ông Tiên là người Trời, đã tu luyện hàng ngàn, vạn năm, thường ăn chay nên ở ông toát ra khí chất thanh cao, trong sạch không nhiễm bụi trần, điều đó ảnh hưởng nhiều đến cách chọn trang phục. Trang phục của ông sẽ lấy sắc trắng làm chủ đạo, ngoài ra còn có thể dùng thêm các màu nhạt khác như xanh lơ, xám,... Bao gồm áo bên trong dài đến mũi chân, phần lưng được thắt lại bằng một sợi dây lưng, bên ngoài khoác thêm tấm áo choàng dài có thêu hoa văn hình mây hoặc hoa lá sao cho tinh tế mà vẫn giản dị, ống tay dài và rộng, giống như kiểu trang phục cổ của Trung Quốc. Vật bất li thân của ông Tiên là một cây gậy chống dài, trông như một thân cây nhỏ bằng cổ tay, gậy này cong queo chứ không hề thẳng đuột, bề mặt cây gậy nhẵn bóng, thường là loại gỗ quý hiếm và có mùi thơm. Bên trên đầu gậy đôi khi có treo thêm một bình rượu ngon, hay gọi là bình hồ lô, nhìn rất xinh xắn, điều ấy phần này phản ánh được cuộc sống ung dung nhìn đời của ông Tiên. Ông có dáng đi vững chãi, chiếc gậy chống là vũ khí của ông chứ chẳng phải để chống cho ông bước đi như mọi người thường, mỗi bước đi của ông đều chậm rãi, từ tốn. Ông thường ở trên trời đàm đạo chơi cờ uống rượu với các tiên hữu, đồng thời cũng không quên ghé mắt xuống nhân gian, nơi đâu có người tốt gặp phải khổ nạn ông đều cưỡi mây trắng xuống để an ủi, cho lời khuyên hoặc chỉ cách cho họ vượt qua khỏi khó khăn. Mỗi lúc như vậy ông đều nói với giọng rất đỗi hiền từ, chân thành khiến cho mọi người được ông giúp đỡ cảm kích và vái tạ khôn nguôi bởi ông đã chỉ cho họ một con đường sáng sủa hơn, giúp họ vượt qua khổ ải.

Em rất yêu quý nhân vật ông Tiên, mặc dù biết rằng nhân vật này chỉ là hư cấu nhằm làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn, đóng vai trò phụ trợ cho nhân vật chính của toàn truyện. Nhưng đối với em nhân vật ông Tiên là niềm tin về một thế giới công bằng, người tốt ắt được thần, phật phù hộ, kẻ xấu ắt bị trừng trị, đúng với tư tưởng "Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác" mà em hằng tâm niệm bấy lâu.

Tả ông Tiên mẫu 9

Năm tháng qua đi, truyện cổ tích đã trở thành tuổi thơ của rất nhiều, rất nhiều thế hệ Việt Nam. Qua những câu chuyện kể của bà, của mẹ ngày xưa, hình ảnh cô Tấm dịu hiền nết na, anh Khoai chăm chỉ cần cù, Thạch Sanh tài nghệ dũng cảm... đã in sâu vào tâm trí. Song trong những câu chuyện ấy, hình ảnh quen thuộc nhất chắc hẳn là ông Tiên.

Một buổi trưa hiu hiu gió thổi, em thiếp đi, chìm vào giấc mơ. Trong giấc mơ tuyệt vời, em may mắn gặp được ông tiên. Ông Tiên hiện lên thật gần gũi biết bao! Khuôn mặt ông tròn trĩnh, phúc hậu, da dẻ hồng hào như những trái đào tiên ở thiên giới. Trên khuôn mặt của ông lão không biết đã mấy trăm năm tuổi nổi bật một đôi mắt hiền từ, nhân hậu, sáng lấp lánh tựa như có thể nhìn thấu mọi sự trên đời. Nụ cười ấm áp của ông thân thương như nụ cười của ông nội kéo theo cả chòm râu dài bạc trắng rung rung dễ mến. Mái tóc dài bạc như cước, búi củ tỏi như các cụ ông ngày xửa ngày xưa.

Đôi tai thần kỳ của ông có thể nghe được mọi thứ, nghe được nụ cười hạnh phúc và tiếng khóc tủi hờn, bất hạnh, nghe được những âm mưu ác độc xấu xa và cả những ước mơ, những khát khao nồng nàn, cháy bỏng. Vào thời điểm con người bế tắc, ông âm thầm dõi theo và xuất hiện giúp đỡ. Trong luồng ánh sáng chói mắt, ông từ từ hiện ra với bộ quần áo mang phong cách cổ đại màu trắng, đôi guốc mộc giản dị và cây phất trần quyền năng trên tay. Ông thong dong vuốt chòm râu bạc, trầm ấm cất tiếng hỏi han. Ông mang trong mình sức mạnh kỳ diệu và tấm lòng thương cảm, yêu mến bao la.

Ông là hiện thân cho cái thiện, cho chân lý “ở hiền gặp lành”. Trong cổ tích “Tấm Cám” mà bà thủ thỉ kể ngày xưa, ông Tiên nghe được nỗi lòng cô Tấm, dùng phép thuật cho cô Tấm gặp nhà vua, vượt bao khó khăn khắc nghiệt về với cuộc sống hạnh phúc ấm êm. Ông Tiên hóa phép “Cây tre trăm đốt” giúp anh Khoai trị tên địa chủ, lấy người vợ là con gái ông ta. Cảm động tình mẫu tử thiêng liêng trong câu chuyện cổ tích “Bông cúc trắng”, ông chỉ đường cho cô bé hái được hoa cúc mang về chữa bệnh cho mẹ. Với cây phất trần trong tay và tấm lòng cao cả mênh mông, ông đi đến khắp nơi nơi, mang phép màu hạnh phúc đến cho tất cả những người xứng đáng. Ông Tiên bước ra từ truyện cổ tích, bước vào nhận thức non nớt của những đứa trẻ, dạy chúng em biết phân biệt thiện ác, biết sống tốt đẹp để mai sau “ở hiền gặp lành”.

Thời gian lặng lẽ trôi đi, hình tượng ông Tiên không chỉ là hình ảnh thuộc về câu chuyện cổ tươi đẹp mà còn là biểu tượng cho tâm hồn dân tộc. Đó là những phẩm chất đời đời kiếp kiếp còn lưu – thương người và sống hiền lành, nhân hậu.

Tả ông Tiên mẫu 10

Từ thời còn bé tôi đã được mẹ kể cho nghe rất nhiều câu chuyện cổ tích hấp dẫn và thú vị, khi lớn lên đi học tôi vẫn thường tìm đọc lại những câu chuyện ấy, chúng có một sức hấp dẫn rất lạ kỳ. Trong những câu chuyện này nhân vật chính có số phận khác nhau, điểm chung họ đều là người tốt nhưng có số phận bất hạnh và nhân vật ông Tiên thường xuất hiện để giúp đỡ nhân vật chính vượt qua khó khăn để có cuộc sống tốt đẹp. Ông Tiên xuất hiện nhiều như thế, nhưng chẳng sách nào miêu tả rõ hình dáng của nhân vật này cả, bản thân tôi lại tưởng tượng ra một ông Tiên của riêng mình.

Trong tâm trí tôi ông Tiên là người có dáng vẻ hiền từ, dáng người của ông không cao lắm, nhìn ông có vẻ hơi mập, đặc biệt là cái bụng tròn tròn, làm tăng thêm cảm giác thân thiện gần gũi. Tuổi của ông tôi chẳng thể đoán được có thể là 100, 1000 hay một vạn tuổi, nhưng tôi chắc một điều rằng ông đã già lắm rồi nên mái tóc ông bạc trắng như cước, một nửa được búi lên bằng một cây trâm gỗ, phần còn lại thả tự do phía sau lưng, tạo cảm giác tự do, tự tại. Ông có một đôi mắt sáng như sao, tinh nhanh, phía trên là cặp lông mày rậm rạp, bạc trắng, phần đuôi kéo dài rủ xuống hai bên đuôi mắt. Mũi của công không hẳn là cao, nhưng vừa nhìn là thấy tướng phúc đức, cánh mũi gọn, thon, lỗ mũi kín không bị lộ ra ngoài. Khuôn miệng vừa vặn, đôi môi hồng nhuận, tiệp với sắc da hồng hào trông thật khỏe mạnh. Ấn tượng nhất phải kể đến bộ râu trắng như mây, suôn dài đến tận ngực, mỗi khi ông răn dạy hay trò chuyện ông thường hay vuốt bộ râu một cách chậm rãi, tạo cảm giác suy nghi nhưng vẫn có nét hiền từ, thân thiện. Trong tưởng tượng của tôi, ông Tiên là người Trời, đã tu luyện hàng ngàn, vạn năm, thường ăn chay nên ở ông toát ra khí chất thanh cao, trong sạch không nhiễm bụi trần, điều đó ảnh hưởng nhiều đến cách chọn trang phục. Trang phục của ông sẽ lấy sắc trắng làm chủ đạo, ngoài ra còn có thể dùng thêm các màu nhạt khác như xanh lơ, xám,... Bao gồm áo bên trong dài đến mũi chân, phần lưng được thắt lại bằng một sợi dây lưng, bên ngoài khoác thêm tấm áo choàng dài có thêu hoa văn hình mây hoặc hoa lá sao cho tinh tế mà vẫn giản dị, ống tay dài và rộng, giống như kiểu trang phục cổ của Trung Quốc. Vật bất ly thân của ông Tiên là một cây gậy chống dài, trông như một thân cây nhỏ bằng cổ tay, gậy này cong queo chứ không hề thẳng đuột, bề mặt cây gậy nhẵn bóng, thường là loại gỗ quý hiếm và có mùi thơm. Bên trên đầu gậy đôi khi có treo thêm một bình rượu ngon, hay gọi là bình hồ lô, nhìn rất xinh xắn, điều ấy phần này phản ánh được cuộc sống ung dung nhìn đời của ông Tiên. Ông có dáng đi vững chãi, chiếc gậy chống là vũ khí của ông chứ chẳng phải để chống cho ông bước đi như mọi người thường, mỗi bước đi của ông đều chậm rãi, từ tốn. Ông thường ở trên trời đàm đạo chơi cờ uống rượu với các tiên hữu, đồng thời cũng không quên ghé mắt xuống nhân gian, nơi đâu có người tốt gặp phải khổ nạn ông đều cưỡi mây trắng xuống để an ủi, cho lời khuyên hoặc chỉ cách cho họ vượt qua khỏi khó khăn. Mỗi lúc như vậy ông đều nói với giọng rất đỗi hiền từ, chân thành khiến cho mọi người được ông giúp đỡ cảm kích và vái tạ khôn nguôi bởi ông đã chỉ cho họ một con đường sáng sủa hơn, giúp họ vượt qua khổ ải.

Em rất yêu quý nhân vật ông Tiên, mặc dù biết rằng nhân vật này chỉ là hư cấu nhằm làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn, đóng vai trò phụ trợ cho nhân vật chính của toàn truyện. Nhưng đối với em nhân vật ông Tiên là niềm tin về một thế giới công bằng, người tốt ắt được thần, phật phù hộ, kẻ xấu ắt bị trừng trị, đúng với tư tưởng "Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác" mà em hằng tâm niệm bấy lâu.

Bài viết số 7 lớp 6 đề 1, 2, 4

Bài tiếp theo: Phát biểu cảm nghĩ bài Cầu Long Biên - Chứng nhân lịch sử

Để học tốt môn Ngữ văn 6, mời các bạn tham khảo thêm:

Đề thi kì 2 lớp 6 mới nhất

Đề chuẩn bị cho kì thi học kì 2 môn Ngữ Văn lớp 6, các em học sinh tham khảo đề ôn tập sau:

Đánh giá bài viết
1.655 211.195
Sắp xếp theo

    Ngữ văn lớp 6 Kết nối tri thức

    Xem thêm