- Chủ trương của các vua thời Lê Sơ về vấn đề chủ quyền lãnh thổ có giá trị rất lớn trong công cuộc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ quốc gia ngày nay.
+ Mỗi công dân cần ý thức được tầm quan trọng và những hành động thiết thực để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ dân tộc.
+ Đảng và nhà nước cần có các chính sách phù hợp để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ đất nước cũng như có chính sách nghiệm trị những người/ lực lượng có hành động bán rẻ/ xâm phạm chủ quyền lãnh thổ Tổ quốc Việt Nam.
ý nghĩa:
- Thể hiện sức mạnh của dân tộc, đánh bại mọi kẻ thù xâm lược.
- Đánh bại quân xâm lược Mông Nguyên hung tàn, bảo vệ nền độc lập chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ của dân tộc.
- Nâng cao lòng tự hào dân tộc. Tô thắm thêm truyền thống yêu nước và ý chí quyết tâm bảo vệ đất nước của dân tộc ta.
- Góp phần làm phong phú, vẻ vang truyền thống chống giặc ngoại câm của quân dân ta. Để lại bài học vô giá cho bao đời: "Khoan thư sức dân, để làm kế sâu rễ bền gốc".
- Để lại nhiều bài học quý giá về củng cố khối đoàn kết toàn dân, lấy dân làm gốc, dựa vào dân để đánh giặc.
- Ngăn chặn âm mưu xâm lược của nhà Nguyên đối với Đại Việt cũng như các quốc gia lân cận.
2.
- Trong bối cảnh nhà Ngô suy tàn, các sứ quân nổi lên giành quyền ở khắp nơi.
- Ðất nước bị đẩy vào cảnh binh đao, loạn lạc. Người dân chịu nhiều khốn khổ, điêu linh. Sự phân liệt, cát cứ và tranh giành quyền bính đã đe dọa sự toàn vẹn lãnh thổ của đất nước và vận mệnh của quốc gia.
- Ðứng trước nguy cơ này, Ðinh Bộ Lĩnh đã dũng cảm và mưu lược từng bước đánh bại các sứ quân và thống nhất đất nước. Khi đã nắm trong tay toàn bộ thiên hạ, ông thành lập Nhà nước Ðại Cồ Việt và lên ngôi Hoàng đế, thành lập Nhà nước phong kiến tập quyền Ðại Cồ Việt. Ở thời điểm bấy giờ đây là mô hình thể chế tiên tiến nhất và có lẽ, cũng phù hợp nhất cho đất nước.
Ở Đông Nam Á, nhiều công trình kiến trúc như đền, chùa, tháp,… được xây dựng. Và tiêu biểu nhất là Cam-pu-chia. Đền Ăng-co-vát là một biểu tượng của nền văn hóa Khơ Me, là công trình lớn nhất, đặc sắc nhất của toàn thể khu Ăng-co, một biểu tượng cho sự kết hợp hài hoà giữa nghệ thuật kiến trúc Khmer của người Campuchia và nghệ thuật kiến trúc Hindu của nền Văn hóa Ấn Độ. Được bảo tồn tốt nhất trong khu vực, Angkor Wat là ngôi đền duy nhất vẫn giữ được vị trí trung tâm tôn giáo.
Em ấn tượng nhất thành tựu Văn học
Vì: văn học dân gian và văn học viết với những câu chuyện có giá trị nghệ thuật. Phản ánh những tình cảm của con người đối với thiên nhiên, đất nước, giữa những con người cùng sống chung trong một cộng đồng.
* Nhận xét về những thành tựu văn hóa của Trung Quốc:
- Đến thời trung đại, trên cơ sở sự giao lưu văn học với bên ngoài và những điều kiện kinh tế xã hội mới, những thành tựu văn hóa rất rực rỡ và độc đáo ra đời, nổi bật là trong các lĩnh vực tư tưởng, văn học, sử học, nghệ thuật và một số lĩnh vực khoa học kĩ thuật.
- Trung Quốc trở thành một trung tâm văn minh quan trọng ở Viễn Đông và trên thế giới nhờ những thành tựu lớn lao trên tất cả các lĩnh vực.
Dân số đông và tốc độ tăng dân số cao đã gây nhiều sức ép về vấn đề xã hội của châu Phi:
- Đói nghèo: Sản xuất lương thực theo đầu người giảm dần đến nạn đói trầm trọng, vấn đề đảm bảo an ninh lương thực gặp nhiều khó khăn trong khi điều kiện canh tác nông nghiệp hạn chế.
- Vấn đề nhà ở gặp nhiều khó khăn, nhiều khu nhà ổ chuột là môi trường thuận lợi cho dịch bệnh và các tệ nạn xã hội phát triển.
– Các mặt y tế, giáo dục kém phát triển, trình độ dân trí và chất lượng cuộc sống của người dân thấp, nhiều hủ tục lạc hậu, bệnh tật đe dọa cuộc sống hàng trăm triệu người dân châu Phi.
- Gây sức ép về vấn đề giải quyết việc làm.
- Dân số đông đã kìm hãm sự phát triển kinh tế.
- Các cuộc xung đột tại Bờ Biển Ngà, Công –gô, Xu-đăng, Xô-man-li…cướp đi sinh mạng của hàng triệu người.
* Cách mạng tư sản Pháp cuối thế kỉ XVII
- Thời kì thoái trào.
+ Sau cuộc đảo chính, Ủy ban đốc chính được thành lập, tập trung quyền lực vào 5 ủy viên, nhiều thành quả cách mạng bị thủ tiêu, quyền dân chủ bị hạn chế, những người cách mạng bị khủng bố…
+ Tháng 11/1799, Na-pô-lê-ông Bô-na-pác đảo chính thành công, chấm dứt chế độc Đốc chính, thiết lập nền quân sự độc tài.
+ Năm 1804, Na-pô-lê-ông lên ngôi hoàng đế, thành lập Đế chế thứ nhất và tiến hành chinh phạt châu Âu. Năm 1815, sau trận Oa-téc-lô, chế độ quân chủ ở Pháp được phục hồi.