Giao diện mới của VnDoc Pro: Dễ sử dụng hơn - chỉ tập trung vào lớp bạn quan tâm. Vui lòng chọn lớp mà bạn quan tâm: Lưu và trải nghiệm

Ngữ văn lớp 7: Biểu cảm về con vật nuôi (con Mèo)

Biểu cảm về con vật nuôi (con Mèo) lớp 7

Ngữ văn lớp 7: Biểu cảm về con vật nuôi (con Mèo) được VnDoc sưu tầm và giới thiệu với các bạn để tham khảo giúp học tập tốt môn Ngữ Văn lớp 7 chuẩn bị cho bài giảng sắp tới đây của mình. Mời các bạn tải và tham khảo

Biểu cảm về con vật nuôi (con Mèo)

Ngữ văn lớp 7: Biểu cảm về con vật nuôi (con Mèo)

Hạnh phúc không nằm ở những điều cao sang vượt xa tầm với con người mà hạnh phúc đến từ những điều bình dị. Mỗi ngày trôi qua đối với tôi là một ngày hạnh phúc, bởi khi đó tôi có thêm một ngày để yêu thương, để sống trọn vẹn kiếp người bé mọn. Có thể với bạn, hạnh phúc là một bữa cơm gia đình quây quần ấm cúng, là được đi công viên, sở thú mỗi cuối tuần,…Nhưng đối với tôi, hạnh phúc đơn giản chỉ là sau mỗi giờ học tập mệt mỏi căng thẳng ở trường, trở về nhà, ôm con mèo cưng của tôi vào lòng rồi ngủ một giấc thật say. Có bé mèo, cuộc sống của tôi mới thực sự thú vị và nhiều màu sắc.

Chú mèo ấy là món quà của một người bà con xa tặng tôi vào mùa hè năm trước. Đó là một con mèo mướp với bộ lông mềm như nhung, mịn như tơ màu vàng cam trông thật yểu điệu. Tôi gọi nó là Mướp như cách gọi của dân gian và gắn thêm một từ thể hiện nét cá tính tiêu biểu của nó, đó là Mướp Lười. Lúc mới đem về nuôi, Mướp chỉ là một chú mèo còi cọc, ốm yếu, hai bên mạn sườn in hằn lên da trông chẳng còn tí sức sống. Được tặng món quà dễ thương này tôi đã không mấy vui vẻ khi đón nhận, lúc ấy, tôi là một đứa trẻ trầm cảm nhẹ và luôn tỏ ra sợ hãi trước mọi thứ xung quanh.

Thời gian cứ thế trôi qua, lâu dần, lâu dần… Được mẹ tôi chăm sóc tử tế, Mướp lớn nhanh như thổi và trở nên béo ục. Nếu những con mèo khác thích đi săn chuột thì Mướp của tôi thích nằm ườn ra sân tắm nắng. Nếu những con mèo khác hay lục lạo đồ ăn thì Mướp của tôi hiền đến lạ, mẹ tôi cho ăn gì sẽ ăn đó, tuyệt nhiên không bén mảng đến gần đồ ăn thức uống trong nhà. Có lẽ vì vậy mà cả gia đình tôi ai cũng thương con Mướp Lười. Lúc này, tôi bắt đầu để ý đến nó nhiều hơn và cùng nhau làm quen, trò chuyện. Tôi tâm sự với Mướp tất cả những chuyện xảy ra trong cuộc sống của tôi, nào là bị điểm kém môn Văn, bị các bạn trong lớp trêu chọc là thằng đần,…Tôi thường ôm con Mướp thiếp đi sau khi trò chuyện chán chê những chuyện mà tôi chưa bao giờ kể với cha mẹ hay bất cứ một người nào khác…Mướp dường như thấu hiểu những lời tôi nói, cảm nhận được những rắc rối tôi đang gặp phải trong cuộc sống và đồng cảm với tôi nên thường cuộn tròn nằm im trong vòng tay tôi dụi dụi đầu như muốn nói: “Mình hiểu cả! Không sao đâu! Bạn còn có mình đây!”. Sau khoảng thời gian chung sống, Mướp trở nên quen thuộc với tôi và trở thành một người bạn không thể thiếu chia sẻ cùng tôi mọi buồn vui trong cuộc sống.

Giờ đây, căn bệnh trầm cảm của tôi đã không còn, tôi đã trở nên hoạt bát hơn và hòa nhập được với mọi người. Công lớn nhất chắc phải dành phần cho Mướp. Những ngày rỗi rãnh không phải đến trường, tôi thường trốn trong phòng riêng đọc sách, Mướp lúc nào cũng nằm bên chân tôi, chờ đợi…Đến khi cảm thấy không thể đợi được nữa, Mướp Lười uể oải đứng lên “Meo. Meo…” mấy tiếng như thể bảo rằng: “Bạn ơi! Ra ngoài thôi! Vận động một tí đi nào!”. Khi ấy, bất giác tôi sẽ đứng lên và theo chân bạn Mướp ra khỏi phòng…Mướp đi loanh quanh trong vườn vờn hoa, bắt bướm, nó tỏ ra khá thích thú khi nhìn thấy một chú bướm cứ vờn quanh cái đuôi dài ngoằng lúc nào cũng uốn éo của nó. Những lúc như thế, bất giác tôi mỉm cười…Tôi cảm thấy rằng cuộc sống quanh mình mới đẹp làm sao! Tại sao mình không thử mở lòng ra và sống một cuộc đời khác? Vậy là tôi bắt đầu quan tâm xung quanh nhiều hơn, tôi trò chuyện nhiều hơn với mẹ, đến lớp tôi thường giúp bạn tưới cây, lau bảng…Dần dần, tôi cũng trút bỏ được cái vỏ bọc ngăn cách tôi với thế giới bên ngoài bấy lâu. Cảm ơn bạn Mướp Lười nhiều lắm!

Cuộc sống của bạn sẽ trở nên tẻ nhạt biết bao nếu không có những “người bạn” đặc biệt như thế! Giờ đây tôi đã hiểu vì sao các gia đình có trẻ em thì được khuyến khích nên có một con vật nuôi trong nhà. Con vật nuôi ấy sẽ giúp cho các bạn nhỏ phát triển toàn diện, đặc biệt là về khía cạnh tâm lý, tình cảm. Tôi yêu Mướp của tôi nhiều lắm! Tôi sẽ cố gắng sống thật tốt và chăm sóc Mướp thật cẩn thận để chú mèo đặc biệt ấy sẽ mãi bên cạnh tôi, tình bạn của chúng tôi sẽ kéo dài đến vô tận. Còn “người bạn” của bạn thế nào? Hãy chia sẻ với tôi nhé!

Mời các bạn tham khảo tài liệu liên quan

Văn mẫu lớp 7: Cảm xúc về một con vật nuôi

Đề cương ôn tập học kì 2 lớp 7 môn Toán năm học 2017 - 2018

Đề cương ôn tập học kì 2 môn Toán lớp 7

Đánh giá bài viết
194 20.088
Sắp xếp theo

    Học tốt Ngữ Văn 7

    Xem thêm