Đọc thầm bài: “Bác sĩ Sói”
1. Thấy Ngựa đang ăn cỏ, Sói thèm rỏ dãi. Nó định xông đến ăn thịt Ngựa, nhưng lại sợ Ngựa chạy mất. Nó liền kiếm một cặp kính đeo lên mắt, một ống nghe cặp vào cổ, một áo choàng khoác lên người, một chiếc mũ thêu chữ thập đỏ đội lên đầu. Xong, nó thong thả tiến về phía Ngựa.
2. Sói đến gần, Ngựa mới phát hiện ra. Biết là cuống lên thì chết, Ngựa bình tĩnh đợi xem Sói định làm gì.
Sói đến gần Ngựa, giả giọng hiền lành, bảo:
- Bên xóm mời ta sang khám bệnh. Ta đi ngang qua đây, nếu cậu có bệnh, ta chữa giúp cho.
Ngựa lễ phép:
- Cảm ơn bác sĩ. Cháu đau chân quá. Ông làm ơn chữa giúp cho. Hết bao nhiêu tiền, cháu xin chịu.
Sói đáp:
- Chà! Chà! Chữa làm phúc, tiền với nong gì. Đau thế nào? Lại đây ta xem.
- Đau ở chân sau ấy ạ. Nhờ ông xem giúp.
3. Sói rất mừng, rón rén tiến lại phía sau, định chọn miếng cắn sâu vào đùi Ngựa cho Ngựa hết đường chạy.
Ngựa nhấc nhấc chân sau, giả vờ rên rỉ. Thấy Sói đã cúi xuống đúng tầm, nó tung vó đá một phát rất mạnh, làm sói bật tung, ngã ngửa, bốn cẳng giơ giữa trời, kính vỡ tan, mũ văng ra…
3
Từ chỉ đặc điểm trong câu:
Ngựa là con vật rất thông minh.
thông minh5
Đặt câu hỏi để trả lời cho phần in đậm ở câu sau:
Không được bơi ở đoạn sông này vì có nước xoáy.
……………………………………………………
Vì sao không được bơi ở đoạn sông này?6
Những chỗ nào trong câu 1 và câu 4 còn thiếu dấu phẩy, viết lại câu đó?
Trăng trên sông trên đồng trên làng quê, tôi đã thấy nhiều. Chỉ có trăng trên biển lúc mới mọc thì đây là lần đầu tiên tôi mới được thấy. Màu trăng như màu lòng đỏ trứng mỗi lúc một sáng hồng lên. Càng lên cao, trăng càng nhỏ dần càng vàng dần càng nhẹ dần.
Theo Trần Hoài Dương
Trăng trên sông, trên đồng, trên làng quê, tôi đã thấy nhiều. Càng lên cao, trăng càng nhỏ dần, càng vàng dần, càng nhẹ dần“Vì chăm học nên Dương học giỏi nhất lớp”