Giao diện mới của VnDoc Pro: Dễ sử dụng hơn - chỉ tập trung vào lớp bạn quan tâm. Vui lòng chọn lớp mà bạn quan tâm: Lưu và trải nghiệm

Những câu chuyện hay cực kỳ ý nghĩa về tình bạn

Trong cuộc sống mỗi con người không thể thiếu đi những người bạn tốt, bạn chân thành,... Tuy nhiên, nhiều khi chính chúng ta lại không biết gìn giữ tình bạn tốt đẹp ấy. Bởi vậy, với những câu chuyện ngắn về tình bạn mà VnDoc sưu tầm và đăng tải sau đây sẽ giúp bạn hiểu rõ ý nghĩa thực sự của tình bạn và biết cách nâng niu tình bạn đẹp trong mỗi người.

Câu chuyện về tình bạn ý nghĩa

Cõng bạn đến trường

Hai cậu học trò Nguyễn Tất Minh và Ngô Minh Hiếu là một tình bạn đẹp, hai cậu học sinh của trường THPT Triệu Sơn 5, huyện Triệu Sơn, Thanh Hóa đã cảm hóa tâm hồn của chúng ta bằng nụ cười đẹp, tình bạn chân thàn và hơn hết là nghị lực cũng như tâm hồn của 2 đứa trẻ biết suy nghĩ.

Minh là cậu bé có những suy nghĩ và nghị lực rất phi thường bởi chỉ có em mới có thể quyết định được em của sau này. Sinh ra từ nhỏ Minh đã chịu những thiệt thòi so với bạn bè cùng trang lứa bởi em không có đôi chân lành lặn và cánh tay phải hoạt động như những bạn bình thường khác, em đã từng khóc và cảm thấy bất công nhưng rồi em nhận ra rằng em dù có thế nào em vẫn có quyền như các bạn của mình, em mong muốn được đến trường và thực hiện giấc mơ được trở thành lập trình viên xuất sắc về sau. Giấc mơ của em sẽ bước đi trên con đường gập ghềnh hơn nhưng em đã bước từng bước nhỏ, các bạn viết tay phải em lại phải khó khăn viết từng chữ bàng cánh tay trái. Em luôn luôn tự tiếp động lực cho mình bởi ước mơ của mình và những nguồn năng lượng từ những người yêu thương em.

Minh vẫn rất may mắn vì chính em đã nhìn được ánh sáng cho tương lai và chính suy nghĩ cũng như sự cố gắng của em đã giúp em đến với thế giới tình bạn tươi đẹp và trong sáng. Hiếu, cậu bạn đã mang cả bầu trời ánh sáng, năng lượng đến với Minh khi em đã cõng bạn đến trường bao nhiêu năm và cùng bạn nói về những câu chuyện của ước mơ, của sách vở và của chính hai cậu bạn nhỏ cắp sách đến trường cùng nhau. Cõng bạn đi học, làm đôi chân của bạn, một cậu bạn nhỏ vô cùng tốt bụng và biết làm những điều có ích cho chính bạn mình và cộng đồng nơi em sống.

Cuộc sống nào cũng khó khăn và vất vả nhưng nếu chúng ta biết cách yêu thương nhau chúng ta sẽ nhận được những giá trị tốt hơn thế. Tình bạn vượt khó là tình bạn bền lâu, Minh và Hiếu là cả thế giới của nhau dù trong mắt người ngoài cuộc họ có sự chênh lệch trong sự giúp đỡ cũng như so bì. Nhưng người trong cuộc họ yêu thương nhau và không toan tính vụ lợi.

Câu chuyện về tình bạn

Top 12 câu chuyện cảm động về tình bạn

1. Cám ơn bạn đã đi qua đời tôi

Đôi khi ai đó đến với cuộc sống chúng ta vì một lý do nào đó, hay theo thời vụ hay sẽ là mãi mãi

Khi bạn cân nhắc những người bạn đến với ta vì lý do gì thì tôi tin chắc rằng bạn biết phải làm sao để đối xử với người bạn đó.

Khi ai đó xuất hiện trong cuộc đời bạn vì một lý do nào đó, thường thì sự xuất hiện này đáp ứng được một nhu cầu mà bạn đã biểu lộ ra bên ngoài hay đôi khi trong thâm tâm. Họ đến để giúp đở bạn vượt qua khó khăn, hướng dẫn và ủng hộ bạn về vật chất, chia sẽ cảm xúc hay nâng đở tinh thần bạn. Họ giống như của trời cho và thật sự là như thế ! Họ xuất hiện bên bạn vì những lý do mà bạn đang cần đến. Rồi thì, bạn chẳng làm gì lầm lỗi cả hoặc gỉa như vào một ngày u ám, người đó nói hoặc làm một điều gì để kết thúc mối quan hệ với bạn. Cũng có thể là họ đi xa hoặc cũng có thể là họ qua đời hoặc họ chỉ là thứ đóng kịch và kết quả là bạn phải chịu đựng một cuộc chia tay và mất người bạn đó. Cái mà bạn phải nhận thấy là nhu cầu của bạn đã được đáp ứng, những ước muốn của bạn đã hoàn thành và đây là lúc mà bạn chấp nhận mất người bạn đó.

Khi ai đó xuất hiện trong cuộc đời bạn một khỏang thời gian, điều đó bởi vì khuynh hướng của bạn là chia sẽ, phát triển và học hỏi. Họ có thể đem sự an bình và vui vẻ đến cho bạn. Họ có thể dạy bạn một điều gì đó ma bạn chưa từng biết. Nói tóm lại, họ đem đến hàng đống niềm vui và mới lạ đến cho bạn. Hãy tin tôi đi, những điều đó là hữu ích đấy nhưng chỉ là thời vụ. Rồi một ngày bạn chợt nhận ra, bạn chẵng cần họ nữa.

Mối quan hệ lâu dài là những bài học phải học suốt đời; bạn phải tin cậy vào những mối quan hệ như vậy để có thể xây dựng một nền tảng xúc cảm vững chắc cho bản thân. Việc còn lại của bạn là chấp nhận học hỏi, yêu thương người khác và đưa những điều mình đã được học hỏi trên đường đời vào trong những mối quan hệ lâu dài này và đưa vào cuộc sống của bạn.

Kết luận: người ta nói “tình yêu là mù quáng” nhưng tình bạn thì lại có một cảm xúc khác. Hãy nói: “cám ơn bạn đã đi qua cuộc đời tôi”

2. Chuyện về một bữa sáng

Con hẻm đối diện một trường đại học, sáng nào cũng khá ồn ào. Trong hẻm người ta bán đồ ăn sáng, có đủ loại: cơm tấm, hủ tiếu, phở, xôi, bánh mì... Tùy nghề nghiệp, sở thích, túi tiền mà mỗi người có sự lựa chọn khác nhau...

Sáng nào tôi cũng thấy có hai sinh viên, chắc là bạn cùng phòng trọ, ra đầu hẻm mua bánh mì. Họ học trường đại học bên kia đường. Áo đồng phục, một tay xách cặp, tay kia cầm ổ bánh mì, họ cùng qua đường, khuất trong làn xe ngược xuôi tất bật.

"Bữa sáng là bữa của vua...". Tivi cũng tuyên truyền rằng mọi người nên ăn sáng để lấy sức lực cho một ngày làm việc, lao động, học tập vất vả. Tôi vốn quen dậy trễ, ăn sáng vội vàng, qua loa, cốt để xế trưa mắt không hoa, bụng không đói. Bữa sáng chỉ có thế, thành một thói quen, một nhu cầu hay đơn giản chỉ vì sợ không ăn sáng sẽ bị mẹ mắng.

Một sáng nọ tôi dậy sớm, thủng thẳng ra đầu hẻm mua bánh mì. Thành phố buổi sáng không khí còn thoáng mát, nắng chỉ mới khẽ chạm chân lên những tán lá, nhẹ nhàng như vỗ về ai. Lại thấy hai sinh viên từ trong hẻm đi ra. Họ dừng lại bên xe bánh mì. Nhưng một cậu hơi lúng túng: "Cậu mua đi. Tớ không ăn đâu". Cậu kia ngạc nhiên: "Sao lại thế?". Rồi như chợt nhớ ra, cậu "à" lên một tiếng. Nhận thấy ổ bánh của mình, cậu nhanh nhẹn bẻ ra làm đôi và đưa một nửa cho bạn: "Chia đôi nhé! Hạt muối bé tí khi cần còn xẻ đôi được, huống chi ổ bánh to đùng này". Cậu nháy mắt, cười hồn nhiên.

Hai người, vẫn áo đồng phục, tay xách cặp, mỗi người cầm nửa ổ bánh, sánh vai nhau qua đường. Tôi bồi hồi trông theo. Nếu như lúc nãy cậu sinh viên kia không bẻ đôi ổ bánh mì cho bạn mà bỏ tiền mua thêm một ổ khác, có lẽ tôi đã không ngơ ngẩn đến vậy. Ánh mắt ấm áp, nụ cười gần gũi ấy đã gửi lại một điều gì đó khiến bữa sáng tưởng quen bỗng hóa lạ lùng, tôi như vừa khám phá một điều gì bấy lâu nay mình chưa từng nghĩ đến.

Cũng một bữa ăn sáng, có người chỉ no bụng, có kẻ lại ấm lòng.

3. Bài học cho tình bạn

Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ mười sáu. Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...

Một ngày kia, như thường lệ, chú lại cảm thấy buồn chán và không có chuyện gì làm, chú lang thang một mình dọc theo bờ biển, lẩm bẩm tự than với mình:

- Chán quá đi...Ta buồn chẳng hiểu vì sao ta buồn? Chẳng có ai hiểu ta! Chẳng có ai làm bạn với ta và thật sự coi ta là bạn...!!!

Vô tình chú giẫm phải vật gì đó dưới chân. Cuối xuống xem, chú thấy đó là một con sò nhỏ có lớp vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú thờ ơ bỏ nó vào túi dự định đem về nhà chơi và định đi tiếp. Thình lình, con sò bỗng cất tiếng nói:

- Bạn ơi... Hãy thả tôi về với biển... Hãy giúp tôi trở về với nơi sinh ra mình... Có thể tôi không có gì để tặng lại bạn, nhưng tôi sẽ cho bạn một lời khuyên...!!!

Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, lại vừa thích thú. Nhìn con sò, cậu nói:

- Được thôi, ta sẽ thả bạn về với biển, nhưng...hãy cho ta một lời khuyện trước đi... Ta đang buồn chán vì không có bạn bè đây!

Con sò cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng:

- Bạn hãy nhìn những hạt cát dưới chân bạn và nắm một nắm cát đầy đi. Bạn biết không, nắm cát trong lòng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn vậy. Những hạt cát quá xa lòng bàn tay bạn sẽ theo kẻ hở giữa những ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay thì chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa lòng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới còn lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thật sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ gìn. Hãy đem chúng về và ngâm trong những vỉ màu đẹp nhất. Hãy giữ gìn và nâng niu chúng bằng tình cảm của mình. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi...

Chú bé im lặng, thả con sò về lại với lòng biển xanh bao la mà không nói lời nào...Chú còn mải suy nghĩ về những điều con sò nhỏ nói...

4. Màu sắc của tình bạn

Xưa rất là xưa, khi màu sắc của thế giới đã đựơc phân chia. Tất cả tranh cãi nhau, ai cũng cho mình là màu đẹp nhất,quan trọng nhất, hữu dụng nhất.

Xanh lá cây nói:

"Rõ ràng tớ là quan trọng nhất. Tớ là màu của sự sống,của hi vọng. Tớ được chọn cho cỏ cây, hoa lá. Không có tớ, các loài động vật sẽ chết hết. Nhìn những vùng đồng quê kia kìa, rồi các cậu sẽ thấy tớ quan trọng như thế nào."

Xanh dương cắt ngang:

"Cậu chỉ nghĩ về đất đai thôi,hãy nghĩ về bầu trời và biển cả. Nước là sự sống và đựơc tạo bởi những đám mây kia. Bầu trời tạo khoảng cách, hòa bình và sự yên tĩnh. Không có tớ, cậu chẳng là gì cả."

Màu vàng lắc đầu:

"Cả hai cậu đều nghiêm trọng quá. Tớ mang tiếng cừơi, sự hân hoan và ấm áp đến thế giới này. Mặt trời màu vàng,mặt trăng màu vàng, cả các vì sao cũng màu vàng nốt. Mỗi khi nhìn một bông hoa hướng dương như là cả thế giới đang cười. Không có tớ hả,sẽ chẳng có sự vui tươi.

Màu cam la lớn:

"Tớ là màu sắc của sức khỏe và sự mạnh mẽ. Tớ có thể hiếm nhưng quý giá,tớ tạo ra những thứ cần thiết cho con người. Tớ mang những sinh tố quan trọng nhất. Thử nghĩ về cà rốt, bí đỏ, cam, xoài, và đu đủ xem. Tớ không ở ngoài suốt ngày, nhưng khi tớ xuất hiện lúc bình minh hay hoàng hôn, vẻ đẹp của tớ hấp dẫn đến nỗi chẳng ai nghĩ đến các cậu."

Màu đỏ không chịu nổi nữa và hét to:

"Tớ mới là người đứng đầu đây nè. Tớ là máu - máu của sự sống! Tớ là màu của nguy hiểm và dũng cảm. Tớ sẵn sàng đấu tranh cho mục đích của mình. Tớ mang lửa và máu. Không có tớ, cả thế giới này sẽ trống trải như mặt trăng ấy. Tớ, màu của tình yêu nồng cháy, của hoa hồng đỏ thắm, của ngọn lửa mãnh liệt."

Màu tím đứng dậy và trịnh trọng nói:

"Tớ là màu của hoàng gia và sức mạnh. Các vị vua, thủ lĩnh hay các giám mục luôn luôn chọn tớ vì tớ là biểu tượng của quyền lực và sự khôn ngoan. Người ta không hỏi tớ! Họ chỉ lắng nghe và tuân theo."

Cuối cùng màu chàm lên tiếng, nhỏ nhẹ hơn nhưng màu khác, nhưng với sự cứng rắn hơn trong từng lời nói:

"Coi tớ đây. Tớ là màu của sự im lặng. Khó có thể nhận ra tớ,nhưng nếu không có tớ, tất cả các cậu đều trở nên nông cạn. Tớ tượng trưng cho suy nghĩ và phản xạ, lúc tảng sáng hay về chiều và màu nứơc thẳm. Các cậu cần tớ cho sự cân bằng và tương phản, trong cầu nguyện và sự hòa bình."

Và như vậy mỗi màu sắc quả quyết màu của mình là đẹp nhất. Họ tranh cãi lớn hơn và lớn hơn. Đột nhiên, một tiếng sét bất chợt vang lên. Mưa bắt đầu rơi nặng hạt. Các màu sắc rung rẩy, xích lại gần nhau để bớt sợ.

Giữa lúc sấm sét ầm ĩ, mưa lên tiếng:

"Lũ màu sắc các người thật ngu ngốc, đấu đá lẫn nhau để chứng tỏ mình nổi trội hơn những kẻ khác. Các người không biết rằng mỗi một cá thể đựoc tạo ra bởi một lý do đặc biệt, duy nhất và khác biệt ư? Hãy nắm lấy tay nhau và đến đây."

Làm theo lời của mưa, các màu sắc liên kết lại và nắm lấy tay nhau.

Mưa tiếp tục:

"Bắt đầu từ bây giờ, khi trời mua, mỗi màu sắc sẽ trải dài dọc bầu trời trong một chiếc vồng lớn để nhắc nhở các ngươi nên chung sống với nhau trong hòa bình. Cầu vồng là sự hiện diện của hi vọng cho ngày mai."

Và như vậy, cứ mỗi khi mưa tạnh, cầu vồng lại xuất hiện để nhắc chúng ta nhớ và cảm ơn đến những người khác.

5. Một điều nhỏ

Một ngày kia, Mark đang trên đường từ trường trở về nhà sau buổi học. Dọc đường cậu thấy một cậu bé cũng trạc tuổi như cậu đang đi phía trước làm rớt bọc đồ mang trên vai, trong đó rơi ra rất nhiều sách vở, còn có cả hai cái áo len, một đôi găng tay, một cây gậy chơi bóng chày và một máy thu băng.

Mark giúp cậu ta nhặt các thứ vung vãi trên đường. Và do cả hai cùng đi về một hướng nên Mark mang giúp cậu ta một ít đồ đạc. Vừa đi vừa nói chuyện, Mark được biết cậu ta tên Bill, rất mê các trò chơi điện tử, đang gặp phải rất nhiều rắc rối (học dở tệ) với các môn học ở trường, và vừa chia tay với bạn gái.

Theo con đường họ đến nhà Bill trước, Mark được cậu ta mời vào nhà uống nước và xem một số bộ phim truyền hình. Buổi trưa hôm đó trôi qua tương đối dễ chịu với những trận cười đùa nho nhỏ và những cuộc nói chuyện tâm tình.

Sau đó Mark trở về nhà. Từ đó cả hai tiếp tục gặp nhau, thỉnh thoảng ở trường hoặc cùng đi ăn trưa... Rồi cả hai cùng đậu tốt nghiệp cấp II, cùng vào một trường cấp III và vẫn giữ mối quan hệ bạn bè trong suốt thời gian nhiều năm sau đó.

Khi những năm dài đằng đẵng ở trường trung học kết thúc, ba tuần lễ trước ngày tốt nghiệp, Bill bảo rằng cậu có chuyện cần nói với Mark. Bill nhắc lại cái ngày cách đây nhiều năm khi họ lần đầu tiên gặp nhau trên đường đi học về.

"Có bao giờ cậu tự hỏi vì sao tớ mang vác quá nhiều thứ về nhà vào ngày hôm đó không?", Bill hỏi và rồi tự giải đáp: "Bữa đó tớ dọn dẹp sạch sẽ ngăn tủ cá nhân tại trường vì tớ không muốn để lại một đống hỗn độn cho người sử dụng sau tớ. Tớ đã đánh cắp một số thuốc ngủ của mẹ và hôm đó là lúc tớ đang trên đường về nhà để tự tử.

Nhưng sau khi gặp cậu, nói chuyện cười đùa với cậu, tớ đã nhận ra rằng nếu tớ tự giết chết mình, tớ sẽ mất cơ hội vui đùa như đã có với cậu và có thể sẽ còn mất rất nhiều cơ hội sau đó nữa. Cậu thấy đấy Mark, khi cậu giúp tớ nhặt những đồ vật rơi vãi trên đường ngày hôm đó, cậu thật ra đã giúp tớ còn nhiều hơn thế nữa. Cậu đã cứu sống cuộc đời tớ".

6. Cát và đá

Có hai người bạn đang bước đi trên sa mạc trong một chuyến đi dài ngày. Hai người nói chuyện với nhau, rồi xảy ra cuộc tranh cãi gay gắt về một vấn đề gì đó. Không giữ được bình tĩnh, một người kia đã tát vào mặt người bạn mình. Cảm thấy rất đau nhưng người bạn không nói gì.

Anh ta chỉ lặng lẽ viết lên trên cát một dòng chữ rất to: "HÔM NAY, NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ TÁT VÀO MẶT TÔI".

Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và nghỉ mát. Người bạn vừa bị tát do sơ ý đã trượt chân rơi xuống một vũng lầy và dần dần lún sâu xuống. Nhưng người kia đã kịp thời cứu được anh.

Ngay sau khi được cứu, anh đã khắc ngay lên một tảng đá gần đó dòng chữ: "HÔM NAY, NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ CỨU SỐNG TÔI".

Người bạn kia thấy vậy liền hỏi: "Tại sao khi tôi tát cậu, cậu lại viết chữ lên trên cát còn bây giờ cậu lại khắc chữ lên một tảng đá?".

Và câu trả lời anh ta nhận được là:

Khi ai đó làm chúng ta đau đớn thì chúng ta nên viết điều đó lên trên cát, nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan đi những nỗi trách hờn. Còn khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc điều ấy lên đá, nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi.

Câu chuyện ý nghĩa về tình bạn

7. Người bạn nhỏ, tác động lớn

Vào một ngày nóng nực, sư tử mệt mỏi sau một ngày kiếm ăn, nó nằm ngủ dưới một tán cây. Một chú chuột nhắt đi ngang qua, thấy sư tử ngủ say liền nhảy múa đùa nghịch trên lưng sư tử.

Sư tử thức giấc, giận dữ vì bị đánh thức, nó túm lấy chuột nhắt mắng.

"Con vật bé nhỏ kia, sao ngươi dám đánh thức chúa tế rừng xanh? Ta sẽ nghiền nát ngươi bằng móng vuốt của ta".

Chuột nhắt sợ hãi van xin "xin ngài tha cho tôi, tôi sẽ không bao giờ quên ơn và tôi sẽ trả ơn ngài vào một ngày nào đó".

Sư tử thấy rất buồn cười với lời nói của chuột nhắt, nhưng nó cũng thấy tội nghiệp và thả cho chuột nhắt đi.

Chuột nhắt mừng quá vội vã chạy đi.

Vài tháng sau, khi đang săn mồi trong rừng, sư tử vướng vào lưới của thợ săn và nó không thể nào thoát được. Sư tử gầm lên kêu cứu "Cứu với, cứu với", vang động khắp khu rừng.

Chuột nhắt được sư tử tha mạng lần trước, nghe thấy tiếng sư tử gầm, nó vội chạy đến xem sao. Thấy sư tử mắc trong lưới, nó bảo "ông đừng lo, tôi sẽ giúp". Chuột lấy hết sức gặm đứt các dây lưới để sư tử chạy thoát. Sư tử mới thấy rằng làm điều tốt cho người khác sẽ luôn được nhớ công ơn.

8. Con gấu đã nói gì với anh

Một hôm, hai người bạn đang đi trong rừng, thì họ thấy có một con gấu to đi ngang qua.

Một người liền chạy trốn ngay, anh ta trèo lên cây nấp.

Người còn lại không chạy kịp, anh ta phải đối mặt với con gấu đang đến gần. Anh ta đành nằm xuống, nín thở giả vờ chết.

Con gấu lại gần và ngửi vào mặt anh ta, nhưng anh ta cố nín thở giả vờ chết. Con gấu ngửi mãi nhưng thấy anh ta như chết rồi nên nó bỏ đi, không làm hại anh ta.

Khi con gấu đã bỏ đi xa, người bạn ở trên cây tụt xuống. Anh ta hỏi bạn "con gấu nói thầm gì vào tai bạn đấy"?

Gấu bảo tớ là "không bao giờ nên tin tưởng vào người đã bỏ bạn lại một mình trong lúc nguy cấp".

Người kia xấu hổ quá, xin lỗi bạn vì mình đã bỏ bạn lại chạy trốn. Bạn anh có thể đã gặp nguy hiểm trong khi anh ta trốn trên cây an toàn. Bạn bè thì phải giúp đỡ nhau trong những lúc hoạn nạn như vậy.

Câu chuyện ý nghĩa về tình bạn

9. Bữa sáng ấm lòng

Con hẻm đối diện một trường đại học, sáng nào cũng khá ồn ào. Trong hẻm người ta bán đồ ăn sáng, có đủ loại: cơm tấm, hủ tiếu, phở, xôi, bánh mì,... Tùy nghề nghiệp, sở thích, túi tiền mà mỗi người có sự lựa chọn khác nhau,...

Sáng nào tôi cũng thấy có hai sinh viên, chắc là bạn cùng phòng trọ, ra đầu hẻm mua bánh mì. Họ học trường đại học bên kia đường. Áo đồng phục, một tay xách cặp, tay kia cầm ổ bánh mì, họ cùng qua đường, khuất trong làn xe ngược xuôi tất bật.

"Bữa sáng là bữa của vua,...". Tivi cũng tuyên truyền rằng mọi người nên ăn sáng để lấy sức lực cho một ngày làm việc, lao động, học tập vất vả. Tôi vốn quen dậy trễ, ăn sáng vội vàng, qua loa, cốt để xế trưa mắt không hoa, bụng không đói. Bữa sáng chỉ có thế, thành một thói quen, một nhu cầu hay đơn giản chỉ vì sợ không ăn sáng sẽ bị mẹ mắng.

Một sáng nọ tôi dậy sớm, thủng thẳng ra đầu hẻm mua bánh mì. Thành phố buổi sáng không khí còn thoáng mát, nắng chỉ mới khẽ chạm chân lên những tán lá, nhẹ nhàng như vỗ về ai.

Lại thấy hai sinh viên từ trong hẻm đi ra. Họ dừng lại bên xe bánh mì. Nhưng một cậu hơi lúng túng: "Cậu mua đi. Tớ không ăn đâu". Cậu kia ngạc nhiên: "Sao lại thế?". Rồi như chợt nhớ ra, cậu "à"lên một tiếng. Nhận thấy ổ bánh của mình, cậu nhanh nhẹn bẻ ra làm đôi và đưa một nửa cho bạn: "Chia đôi nhé! Hạt muối bé tí khi cần còn xẻ đôi được, huống chi ổ bánh to đùng này". Cậu nháy mắt, cười hồn nhiên.

Hai người, vẫn áo đồng phục, tay xách cặp, mỗi người cầm nửa ổ bánh, sánh vai nhau qua đường. Tôi bồi hồi trông theo. Nếu như lúc nãy cậu sinh viên kia không bẻ đôi ổ bánh mì cho bạn mà bỏ tiền mua thêm một ổ khác, có lẽ tôi đã không ngơ ngẩn đến vậy. Ánh mắt ấm áp, nụ cười gần gũi ấy đã gửi lại một điều gì đó khiến bữa sáng tưởng quen bỗng hóa lạ lùng, tôi như vừa khám phá một điều gì bấy lâu nay mình chưa từng nghĩ đến.

Cũng một bữa ăn sáng, có người chỉ no bụng, có kẻ lại ấm lòng.

10. Một việc tốt dù nhỏ cũng có ý nghĩa rất lớn

Một ngày kia, Mark đang trên đường từ trường trở về nhà sau buổi học. Dọc đường cậu thấy một cậu bé cũng trạc tuổi như cậu đang đi phía trước làm rớt bọc đồ mang trên vai, trong đó rơi ra rất nhiều sách vở, còn có cả hai cái áo len, một đôi găng tay, một cây gậy chơi bóng chày và một máy thu băng.

Mark giúp cậu ta nhặt các thứ vung vãi trên đường. Và do cả hai cùng đi về một hướng nên Mark mang giúp cậu ta một ít đồ đạc. Vừa đi vừa nói chuyện, Mark được biết cậu ta tên Bill, rất mê các trò chơi điện tử, đang gặp phải rất nhiều rắc rối (học dở tệ) với các môn học ở trường, và vừa chia tay với bạn gái.

Theo con đường họ đến nhà Bill trước, Mark được cậu ta mời vào nhà uống nước và xem một số bộ phim truyền hình. Buổi trưa hôm đó trôi qua tương đối dễ chịu với những trận cười đùa nho nhỏ và những cuộc nói chuyện tâm tình.

Sau đó Mark trở về nhà. Từ đó cả hai tiếp tục gặp nhau, thỉnh thoảng ở trường hoặc cùng đi ăn trưa,... Rồi cả hai cùng đậu tốt nghiệp cấp II, cùng vào một trường cấp III và vẫn giữ mối quan hệ bạn bè trong suốt thời gian nhiều năm sau đó.

Khi những năm dài đằng đẵng ở trường trung học kết thúc, ba tuần lễ trước ngày tốt nghiệp, Bill bảo rằng cậu có chuyện cần nói với Mark. Bill nhắc lại cái ngày cách đây nhiều năm khi họ lần đầu tiên gặp nhau trên đường đi học về.

"Có bao giờ cậu tự hỏi vì sao tớ mang vác quá nhiều thứ về nhà vào ngày hôm đó không?", Bill hỏi và rồi tự giải đáp: "Bữa đó tớ dọn dẹp sạch sẽ ngăn tủ cá nhân tại trường vì tớ không muốn để lại một đống hỗn độn cho người sử dụng sau tớ. Tớ đã đánh cắp một số thuốc ngủ của mẹ và hôm đó là lúc tớ đang trên đường về nhà để tự tử.

Nhưng sau khi gặp cậu, nói chuyện cười đùa với cậu, tớ đã nhận ra rằng nếu tớ tự giết chết mình, tớ sẽ mất cơ hội vui đùa như đã có với cậu và có thể sẽ còn mất rất nhiều cơ hội sau đó nữa. Cậu thấy đấy Mark, khi cậu giúp tớ nhặt những đồ vật rơi vãi trên đường ngày hôm đó, cậu thật ra đã giúp tớ còn nhiều hơn thế nữa. Cậu đã cứu sống cuộc đời tớ".

11. Câu chuyện ngắn ý nghĩa về tình bạn

Vào lúc chập tối, một chú cừu đang chơi một mình trên sườn đồi. Bỗng nhiên từ gốc cây sồi gần đó một con sói nhảy tới và lao vào định ăn thịt cừu, cừu ta sợ quá liền tháo chạy thoát thân. Nó vừa chạy vừa hét lớn để cầu sự giúp đỡ.

Con bò gần đó nhìn thấy cảnh tượng con sói đang đuổi theo con cừu cũng vội vã bỏ chạy.

Chú ngựa cách đó không xa nhìn thấy liền thục m‌ạng bỏ chạy.

Con lừa đang đi dạo gần đó nghe thấy tiếng hét của cừu liền lặng lẽ chạy xuống sườn đồi.

Con lợn đi qua phát hiện con sói cũng chạy nhanh thoát thân.

Một con thỏ nghe thấy tiếng thét cừu ta sợ quá ba chân bốn cẳng trốn đi.

Lúc này chú chó ở dưới sườn núi nghe thấy tiếng kêu của cừu, liền nhanh chóng chạy lên dốc, từ sau đám cỏ và c‌ắn vào cổ sói. Con sói bị phát c‌ắn chí m‌ạng liền tru lên rồi bỏ chạy.

Sau khi trở về nhà, các bạn bè đều tới hỏi thăm cừu.

Chú bò nói: Sao anh lại không nói với tôi? Góc tôi đứng có thể móc được ruột của con sói.

Ngựa cũng nói: Sao anh không chạy đến chỗ tôi? Một cú đá của tôi có thể khiến con sói vỡ đầu.

Chú lừa nói: Sao anh không tìm tôi? Chỉ cần tôi kêu lên là sói sợ mất mật.

Lợn lại nói: Anh phải chạy đến tìm tôi, tôi chỉ cần dùng mõm là đẩy nó rơi xuống vách núi ngay.

Thỏ nói: Sao anh không nói với tôi? Tôi chạy rất nhanh, tôi có thể làm mất sự chú ý của sói.

Trong nhóm bạn đang rầm rầm tranh nhau kể phần chỉ có một mình chó là không có mặt…

12. Những chiếc vỏ kẹo cao su

Tôi luôn ao ước sẽ có một tuổi thơ thật đep với những người bạn tuyệt vời mà tôi không hề nhớ rằng tôi đã có một tuổi thơ đẹp đến thế nếu không gặp lại cậu ấy...

Cứ mỗi lần đọc những câu chuyện viết về tuổi thơ trên sách báo tôi lại càng khao khát đuợc như họ. Tôi luôn thắc mắc tự hỏi ''Sao tuổi thơ của họ đẹp thế'',''Sao tôi lại không có tuổi thơ đẹp như vậy ... ?'' Và rồi tôi đã biết ''Tôi là người hạnh phúc''... Tuổi thơ của tôi đã đi xa nay bỗng trở về gõ cửa tâm hồn tôi, tôi đã bàng hoàng, ngỡ ngàng và giật mình vì tôi không thể ngờ tuổi thơ của mình lại tuyệt vời đến thế. Cậu ấy đã xuất hiện - tuổi thơ trong tôi đã quay về ...

Đã mười năm kể từ ngày tôi xa quê, xa mọi thứ gắn bó lúc nhỏ và xa cậu ấy. Cái ngày ấy tôi còn nhỏ lắm, cậu ấy cũng vậy. Tôi chẳng còn nhớ đã quen cậu ấy như thế nào, chơi với cậu ấy từ khi nào... chỉ còn nhớ, nhớ rất rõ rằng tôi và cậu ấy đã rất thân nhau. Ngày nào cậu ấy cũng sang nhà và rủ tôi đi nhặt những chiếc vỏ kẹo cao su. Chắc mọi người chẳng ai còn nhớ về loại kẹo ấy nữa,còn đối với tôi đó là thứ không thể quên được. Những chiếc kẹo ấy có hai lớp vỏ, lớp bên ngoài có nền màu xanh, vàng, đỏ với hình những quả bóng tròn to nhỏ khác nhau, lớp vỏ bên trong bọc trực tiếp cái kẹo là mảnh giấy trắng nhỏ được in hình những người máy nhỏ xíu, đẹp đẽ và sống động. Nhà tôi ở ngay cạnh Nhà Văn Hóa, nơi mà nhiều người ra vào và những chiếc vỏ kẹo cũng rất nhiều .Cậu ấy ham mê người máy và ham mê vẽ. Chính vì vậy những chiếc vỏ kẹo với những người máy hùng dũng luôn là chủ đề để cậu ấy vẽ. Từ một người máy mẫu nhỏ xíu bằng đốt ngón tay cậu ấy đã tạo ra một bản sao to cao bằng cả bàn tay người lớn. Cứ mỗi lần vẽ xong cậu ấy lại sang khoe ngay với tôi để được một độc giả trung thành là tôi khen: ''Chà, cậu vẽ đẹp thật''. Những lúc như thế Hùng luôn cười hạnh phúc và rất mãn nguyện với tác phẩm của mình.

Ngày tháng cứ trôi đi với những lần đi nhặt vỏ kẹo, nhặt những chiếc lá khô về đốt hay những khi hai đứa hý hoáy chui trong gầm giường để thử ánh sáng của chiếc đèn pin nhỏ... Chúng tôi luôn vui vẻ,luôn bên nhau. Trong hai cái đầu thơ dại ấy chẳng bao giờ tồn tại ý nghĩ: ''Rồi một ngày nào đó sẽ phải xa nhau và không còn nhớ về nhau nữa !''. Con nhóc sáu tuổi là tôi đã đi xa mà chẳng thèm chào cậu ấy một câu. Mười năm với không một lá thư,không một lần gặp mặt... Tôi đã quên mất sự hiện diện, sự tồn tại của cậu ấy trên cuộc sống này. Tôi đã quá vô tâm,quá lạnh lùng với tuổi thơ để rồi đã bất ngờ,đã hạnh phúc khi gặp lại cậu ấy. Cả hai đều đã khác,đã không còn là những đứa bé sáu tuổi mà đã trở thành cô cậu mười sáu tuổi.

Giờ đây,hơn bao giờ hết tôi luôn thấy mình hạnh phúc vì cũng như những người đã viết về tuổi thơ của mình tôi cũng tự hào và tự hào hơn thế bởi tôi biết: "Tuổi thơ của tôi cũng rất đẹp!''.

Thời gian đã trôi đi và chẳng bao giờ quay trở lại nhưng nếu có một điều ước tôi sẽ ước được quay lại ngày xưa ấy để được cùng cậu ấy nhặt những chiếc vỏ kẹo cao su...

Dù bạn sống trong môi trường nào, dù bạn ở đâu, bạn cũng luôn có một thời thơ ấu với những kỷ niệm ngọt ngào, ấm áp. Tôi tin chắc là vậy bởi cũng giống tôi, tuổi thơ của bạn đã được cất ở một góc nhỏ nào đó trong trái tim mà bạn đã quên mất nó - một phần rất đẹp, rất quan trọng trong cuộc đời mình. Hãy tìm lại nó nhé, chắc chắn bạn sẽ thấy hạnh phúc vì bất ngờ đấy!

13. Ổ bánh mì bẻ đôi

Hai người bạn thân cùng nhau đi học, sáng nào họ cũng đến bên xe bánh mì và mua mì ăn sáng. Sáng nay cũng như vậy, mọi người lại thấy 2 cậu ấy mua bánh mì.

Mua bánh mì ăn nhé, cậu bạn hỏi bạn mình. Nhưng lại thấy bạn mình lúng túng và chợt nhận ra sự khó xử của bạn mình. Cậu bạn ấy lại chỉ mua một ổ mì nhưng lại bẻ đôi ra và chia cho bạn, một ổ mì và thêm một ổ nó không đáng là bao nhưng nửa ổ mì lại là tình cảm, sự thấu hiểu của một người dành cho bạn mình. Bạn bè không chê nhau lúc khó khăn, thấu hiểu và giúp đỡ nhau đó là cả một bầu trời yêu thương cao cả.

Chỉ nửa ổ mì nhưng đó lại là động lực là năng lượng và là nụ cười của người bạn mình. "Chia đôi nhé! Hạt muối bé tí khi cần còn xẻ đôi được, huống chi ổ bánh to đùng này" một câu nói khiến chũng ta nhận ra chỉ cần không ích kỷ mọi thứ chúng ta đều có thể chia sẻ.

-------------------------------------------------

Trên đây VnDoc.com vừa gửi tới bạn đọc bài viết Những câu chuyện hay cực kỳ ý nghĩa về tình bạn. Bài viết đã gửi tới bạn đọc những câu chuyện hay cực kỳ ý nghĩa về tình bạn. Hi vọng qua bài viết này bạn đọc có thêm nhiều tài liệu bổ ích nhé. Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm các nội dung khác tại Tài liệu Văn hóa và Giải trí ở mục Tài liệu.

Chia sẻ, đánh giá bài viết
536
Sắp xếp theo
    🖼️

    Gợi ý cho bạn

    Xem thêm
    🖼️

    Bài thu hoạch

    Xem thêm