Viết đoạn văn miêu tả cảnh của một khu rừng mà em có dịp quan sát

Văn mẫu lớp 6: Viết đoạn văn tả cảnh một khu rừng được VnDoc sưu tầm, tổng hợp bao gồm các bài văn mẫu hay, chọn lọc cho các em học sinh tham khảo củng cố kỹ năng làm bài văn miêu tả, chuẩn bị cho bài viết lớp 6. Mời các em học sinh tham khảo chi tiết.

Đoạn văn tả cảnh khu rừng lớp 6 - Bài tham khảo 1

Thời thơ ấu!

Mỗi khi nhắc đến ba tiếng ấy, trái tim tôi lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm êm đẹp về thời thơ ấu, nhưng chỉ có rừng thông xanh là tôi yêu quý nhất. Đã bao lần tôi xao xuyến về cái tên ấy. Ôi! Rừng thông xanh của tôi!

Những buổi chiều tà, tôi cùng các bạn vào rừng thông câu cá. Ngồi ở phiến đá bên dòng suối thả mồi, chúng tôi trò chuyện rôm rả, hết trên trời lại dưới biển. Khi phao động, chúng tôi giật cần. Những chú cá rô phi viền đỏ lóng lánh giãy đành đạch trên đám cỏ xanh. Hoàng hôn xuống, chúng tôi ra về với những chú rô phi béo mập.

Ôi, đẹp làm sao những buổi chiều đi nhặt củi về, ngồi nghỉ dưới gốc thông, tôi lắng nghe tiếng dòng suối thủ thỉ tâm tình. Tiếng thông reo vi vu như một điệu đàn bất tuyệt. Một lần bị mẹ mắng, tôi chạy vào rừng thông. Ngồi dưới gốc cây nghe tiếng đàn du dương ấy, bao nhiêu nổi giận vừa trào dâng, bao nhiêu cái mệt mỏi đều như tan biến đâu hết. Tiếng đàn thông, tiếng tâm sự của dòng suối ru tôi vào giấc ngủ êm đềm. Khi tỉnh dậy, mặt trời sắp lặn, tôi luống cuống ba chân bốn cẳng chạy thẳng về nhà.

Những buổi sáng tôi thường đi học sớm, lên lối trong rừng thông, tôi lắng nghe tiếng chim thánh thót:

Ríu ran kẽ lá

Là lời của chim

Tôi ngắt một bông hoa ở bên bờ suối. Chao, bông hoa mới đẹp chứ. Những giọt sương đọng ở cánh hoa long lanh như những hạt ngọc. Rừng thông xanh rì reo vi vu trong gió. Ôm lấy cây thông, áp tai mình vào, tôi như nghe thấy tiếng thổn thức của mầm xanh… Đến giờ học, tôi chạy vụt đi, bông hoa còn vương lại trên cành thông, những hạt phấn vàng li ti bay bay...

Có những buổi học về sớm, tôi lang thang trong rừng thông. Chọn lấy một cây cao nhất, tôi ôm lấy “đo” xem mình có cao bằng “nó” không, tưởng mình phải bằng nửa cây thông, không ngờ chỉ bằng một phần tư “nó”.

- Thôi! - Tôi vỗ về cái thân to như cột nhà của cây thông - mai về nhà tao ăn mười bát cơm, hai mươi bát cơm, để lớn bằng mày, thông nhé! Đợi tao với đấy, lớn nhanh nó vừa vừa chứ, kẻo người ta chặt đi là đi đời.

Nằm gối đầu trên gốc thông, xoài người xuống thảm cỏ xanh rờn, tôi lấy truyện ra đọc. Tiếng thông reo vi vu, gió thổi mát rượi làm cho câu chuyện cổ tích tôi đang đọc như hiện ra trước mắt. Những buổi tối bọn con gái rủ nhau ra chơi rừng thông để hứng gió, bọn con trai chúng tôi vừa nhác thấy chúng nó ở đầu rừng đã xộc ra huơ tay múa chân, miệng thét inh ỏi làm cho bọn con gái sợ hãi chạy tán loạn.

Chủ nhật được nghỉ, có bạn định đeo súng cao su vào rừng bắn chim. Vì muốn những chú chim xinh xắn quen thuộc ấy không phải chết, tôi đã rủ bạn chơi đánh trận giả. Bởi là người quen thuộc rừng thông nhất, nên những cây thông nào có vài vết sứt nhỡ nhỡ là tôi trèo tót lên ngay. Các bạn ở dưới chẳng làm gì được, hai phe tiếp tục đấm đá nhau. Lợi dụng "phe nó” sơ hở, tôi nhặt luôn một cành thông rơi dưới đất xông vào đánh. Kết quả phe kia thua. Được chúng nó “cồng kênh” tôi sung sướng "phất cờ” bằng hoa, nghe bọn "phe mình” hét to, vừa hét vừa vỗ tay: "Hoan hô! Nguyên soái Bình vạn tuế! Hoan hô! Hoan hô!”.

Cây thông cùng reo vi vu như chào mừng tôi. Dòng suối cũng chảy róc rách như kể chiến công của tôi, còn tôi thì kiêu hãnh nhìn bốn phía…

... Mùa nước lũ, thông giận dữ lung lay cành lá làm cho nước sợ hãi sủi bọt...

Khi mùa xuân đến, thông bỗng cười xoà, vi vu suốt ngày đêm. Mùa xuân đã dệt cho thông một chiếc áo xanh rờn. Được thấy ánh mặt trời, được đón làn gió mát, được ngắm hoa đẹp, được nghe suối chảy và tiếng nói cười của chúng tôi, thông lại được suốt ngày vi vu ca hát cùng đàn chim xinh... Đấy! Rừng thông xanh của tôi là như thế đây! Nó như một “người mẹ hiền” của tôi, lúc vui cũng như buồn, rừng thông xanh đều cùng tôi chia sẻ.

Đã bao mua xuân qua, rừng thông xanh của tôi đều giữ được “tính tình" cũng như giữ được vẻ đẹp màu xanh. Nó mãi mãi vẫn là kí ức tươi đẹp nhất trong cuộc đời của tôi.

Đoạn văn tả cảnh khu rừng lớp 6 - Bài tham khảo 2

Mùa hè năm ngoái quả thực là một mùa hè mang lại cho em nhiều ý nghĩa với chuyến hành trình về Cúc Phương. Một cuộc gặp gỡ thú vị với một cánh rừng nguyên sinh ít ỏi còn lưu giữ được của Việt Nam. Đây là một cánh rừng khá đặc trưng của khí hậu nhiệt đới nước ta, cây dây leo mọc chằng chịt qua các thân cây gỗ lớn, chúng quấn lấy thân cây chủ mà vươn lên. Có những bụi dây leo không biết đã sống nhờ như vậy từ bao giờ, chỉ biết chúng đan vào nhau tới mức khó mà nhận ra đâu là tán lá cây chủ, đâu là của cây sống gửi! Dưới lán rừng khá nguyên sơ này, thỉnh thoảng cũng có thể bắt gặp vài chú sóc dạn người, vài chú cáo với ánh mắt đầy vẻ đề phòng. Những chú sóc nhỏ nhanh nhẹn tìm kiếm trên mặt đất những hạt quả, hai chân trước đưa lên rất khéo léo như hai cánh tay đỡ lấy những phần thức ăn đưa lên miệng ăn ngon lành. Các chú cáo trông có vẻ như đang tìm kiếm bạn bè để trút một nỗi niềm gì đó! Có những khu được chỉ dẫn là có rắn, gà rừng hay chim chóc.... Chúng em cứ thả sức lang thang tìm kiếm và thưởng thức không khí trong lành, yên tĩnh tách xa những nơi dân cư sinh sống.

>> Tham khảo: Tả cảnh một khu rừng

Đoạn văn tả cảnh khu rừng - Bài tham khảo 3

Viết đoạn văn tả cảnh một khu rừng

Rừng là một hệ sinh thái mà quần xã cây rừng giữ vai trò chủ đạo trong mối quan hệ tương tác giữa sinh vật với môi trường. Rừng có vai trò rất quan trọng đối với cuộc sống của con người cũng như môi trường: cung cấp nguồn gỗ, củi, điều hòa, tạo ra oxy, điều hòa nước, là nơi cư trú động thực vật và tàng trữ các nguồn gen quý hiếm, bảo vệ và ngăn chặn gió bão, chống xói mòn đất, đảm bảo cho sự sống, bảo vệ sức khỏe của con người…Nhưng hiện nay rừng đang bị tàn phá rất nghiêm trọng làm cho những thiên tai của thiên nhiên không được ngăn chặn khiến cho hàng nghìn,hàng vạn sinh mạng bị mất, không khí cũng bị ô nhiễm trầm trọng. Chính vì vậy chúng ta cần phải bảo vệ rừng, ngăn chặn việc phá rừng, lấy gỗ để buôn bán. Hãy chung tay giữ gìn lá phổi xanh của trái đất.

Đoạn văn tả cảnh khu rừng Ngữ văn 6 - Bài tham khảo 4

Quê tôi là một mảnh đất cằn cỗi, người dân ở đây khổ lắm nhưng đâu đó vẫn có những tiếng cười. Sáng sáng, lúc tôi thức dậy là đã nghe thấy tiếng các bác chài lưới ngoài biển rồi. Các bác ấy đã nhường giấc ngủ cho chúng tôi. Rồi tới trận lũ tháng 3 năm ngoái cướp đi bao nhiêu sinh mạng và của cải vật chất, nhưng không vì thế mà mọi người nản chí. Nhờ có bàn tay chăm sóc của người dân mà rừng cây quê tôi vẫn đứng sừng sững và thiệt hại cũng giảm đáng kể. Sáng sáng, tôi vào rừng, lũ chim hót lên như đón chào tôi vậy. Những cây gỗ to đứng cao sừng sững, đứng dưới gốc cây tôi cảm thấy an tâm hơn. Hàng trăm loại cây đứng ở đây đã mấy năm rồi. Người quê tôi trước đây không biết gì cứ đốn củi nhiều lắm nên rừng kêu gào đến trận lũ đã cướp đi của họ thì họ mới biết rằng không có rừng thì họ sẽ không thể sống. Rừng bao la, bát ngát khiến cho làng quê tôi ngày càng đẹp hơn. Tôi yêu rừng lắm và mong ước sau này sẽ góp phần vào việc trồng rừng của quê hương.

>> Tham khảo: Viết một đoạn văn miêu tả cảnh mùa đông

Đoạn văn tả cảnh khu rừng - Bài tham khảo 5

Phú Thọ quê tôi có rừng cọ bạt ngàn xanh biếc. Trải qua bao đời, rừng cọ ấy luôn là người bạn thân thiết của người dân nơi đây.

Từ bên kia sông Thao, nhìn về phía núi xa xa thấy thấp thoáng những rừng cọ. Quê tôi có những ngọn đồi trùng điệp. Những quả đồi tròn. Không phải là những đồi thông, những dải bạch đàn hay cây tràm ta thấy ở nhiều nơi mà là một rừng cọ với những tán lá xanh mát rượi.

Tôi còn nhớ những buổi chiều, tôi cùng đám bạn ở làng lại rủ nhau vào rừng cọ. Trong rừng cọ có biết bao nhiêu cây, từ cây tế, sim, mua và cả mật ong rừng. Nhưng chúng tôi vào đó để hái quả cọ ăn. Thân cây cọ không được nhẵn cho lắm, thế mà có đứa leo được đến tận ngọn để hái quả.

Ngày bé, tôi gầy còm, ốm yếu nên chỉ dám đứng ở dưới gốc cây, chờ các bạn ném quả xuống thì nhặt, gom lại để chia nhau. Lâu lâu, tôi lại về quê. Mỗi lần đi ngang qua những ngọn đồi bạt ngàn cọ cao vút, thẳng tắp với những tàu lá xanh thẫm xòe ô như muốn che mưa che nắng, tôi lại thấy lòng xao xuyến lạ thường.

Kí ức tuổi thơ tôi ngập đầy màu xanh của rừng cọ ngút ngàn, cọ xòe ô che nắng, che cho tuổi thơ em mát lành như lời mẹ ru, như lời cô dạy em hát, múa theo nhịp phách cung đàn… Giờ đây, tôi đã lên thành phố sống. Nhưng những kí ức về dòng sông Lô, đồi chè, rừng cọ trong tôi vẫn thật thiêng liêng và có lẽ sẽ không bao giờ phai nhòa trong tim tôi.

Sau này tôi đã tìm và đọc rất nhiều bài thơ, bài văn của nhiều tác giả viết về trung du, về rừng cọ. Tôi đặc biệt thích bài văn "Rừng cọ quê tôi" của tác giả Nguyễn Thái Vân. Bài văn được ví như sự lột tả hết hình ảnh về cây cọ. Nó cũng là hình ảnh tượng trưng cho Phú Thọ quê tôi: “Chẳng có nơi nào như sông Thao quê tôi, rừng cọ chập chùng. Thân cọ dài như thanh kiếm sắc vung lên. Gió bão không thể nào quật ngã”.

Rừng cọ, hình ảnh dù chỉ đứa trẻ lên ba, hay một cụ già râu tóc bạc phơ cũng dễ hiểu một chân lí: Phú Thọ - rừng cọ quê hương mình: trường tôi học, núp trong rừng cọ. Nhà tôi ở trong rừng cọ…”. Với người dân Phú Thọ quê tôi, dù đi đâu, làm gì thì vẫn nhớ về rừng cọ quê mình. Ở đó, kí ức tuổi thơ lam lũ trở về. Chính những hình ảnh về sông Lô, rừng cọ đã làm tôi nhớ mãi.

Tôi luôn nhớ rừng cọ thân thương quê mình. Trong tôi lại ngân vang câu hát: “Cọ xòe ô che nắng, râm mát đường em đi…

Đoạn văn tả cảnh khu rừng - Bài tham khảo 6

Quê hương em Thái Nguyên là cái nôi của cây chè nhưng hình ảnh in sâu trong tâm trí em không phải là những đồi chè nhấp nhô xanh rì mà em lại thích ngắm những rừng cọ hùng vĩ xanh ngút ngàn.

Đi dọc những con đường về phía miền núi, cọ được trồng khắp nơi, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy cọ nhưng một rừng cọ thì khó gặp. Bởi chỉ vào sâu bên trong khuất sau vài quả núi mới còn những rừng cọ lâu năm. Cây cọ mọc rất lâu, một năm có khi chỉ cao thêm vài chục cen-ti-mét, mà càng già lại càng chậm lớn, thế nhưng chẳng biết cọ ở khu rừng này đã được trồng từ bao giờ mà nó đã cao hàng chục mét, có cây phải cao đến 30 mét. Cọ cũng là một cây ưa sáng, trong rừng cọ cây nào cây ấy cũng cố vươn thẳng tắp lên cao, cố gắng rướn tán của mình ra để đón ánh mặt trời. Dưới ánh nắng mặt trời cả rừng cọ trở nên xanh ngắt, giống như một chiếc nón lá cọ khổng lồ. Đi vào trong rừng cọ ta sẽ có cảm giác choáng ngợp khi bị tán lá của cây cọ che hết ánh sáng, tán cây này chồng lên tán cây khác. Cũng bởi vậy mà dưới tán rừng cọ chẳng mấy cây nào phát triển nổi, chỉ có vài cây bụi hoặc cây cỏ là chủ yếu. Rừng cọ được coi như báu vật của người dân nơi đây, quả cọ có thể bán, lá cọ lại càng đắt hàng hơn, người ta lợp nhà bằng lá cọ rồi làm nón, làm áo mưa, làm chổi bằng lá cọ.

Em yêu cây cọ, yêu những cánh rừng cọ và yêu tất cả những gì mà cây cọ đã đem lại cho con người, em hy vọng rằng những cánh rừng cọ sẽ luôn được bảo tồn và gìn giữ.

Trên đây VnDoc đã tổng hợp các bài văn mẫu Viết đoạn văn miêu tả cảnh của một khu rừng cho các bạn tham khảo. Ngoài ra các bạn có thể tham khảo thêm đề thi học kì 1 lớp 6, đề thi học kì 2 lớp 6 mới nhất được cập nhật. Mời các em học sinh, các thầy cô cùng các bậc phụ huynh tham khảo đề thi, bài tập lớp 6 mới nhất.

Đánh giá bài viết
195 29.818
Sắp xếp theo

    Ngữ văn lớp 6 Kết nối tri thức

    Xem thêm