Ngữ văn lớp 7: Viết bài tập làm văn số 1 trang 44 SGK
Ngữ văn lớp 7: Viết bài tập làm văn số 1 trang 44 SGK là bài hướng dẫn cụ thể cho bài viết số 1 lớp 7 môn Ngữ văn. Được biên soạn để giúp các em HS học tập tốt môn Ngữ văn 7 và đạt kết quả cao cho bài viết sắp tới, đồng thời trở thành tài liệu tham khảo cho quý thầy cô và phụ huynh.
Viết bài tập làm văn số 1 lớp 7 - Văn tự sự và miêu tả
Lưu ý: Nếu bạn muốn Tải bài viết này về máy tính hoặc điện thoại, vui lòng kéo xuống cuối bài viết.
Để giao lưu và dễ dàng chia sẻ các tài liệu học tập hay lớp 7 mời các bạn tham gia nhóm facebook Tài liệu học tập lớp 7.
- Tập làm văn lớp 7: Bài viết số 1
- Ngữ Văn 7: Soạn bài Từ láy trang 41 SGK
- Kể lại nội dung câu chuyện được ghi trong một bài thơ có tính chất tự sự (như Lượm hoặc Đêm nay Bác không ngủ)
Ngữ văn lớp 7: Viết bài tập làm văn số 1 trang 44 SGK gồm có phần hướng dẫn cụ thể các bước để viết bài tập làm văn số 1 đạt điểm cao, và các bài mẫu chọn lọc của các nhà văn nổi tiếng (với phương thức chính là miêu tả và tự sự). Mời các bạn học sinh, quý phụ huynh và các thầy cô tham khảo.
Các bước để viết bài tập làm văn số 1 lớp 7 đạt điểm cao
- Bước 1: Đọc và phân tích kĩ đề để xác nhận yêu cầu chính của bài văn là gì?
- Đề 1 và đề 2 có yêu cầu chính là kể lại một câu chuyện, sự kiện…
- Đề 3 và đề 4 có yêu cầu chính là miêu tả lại một người hoặc một khung cảnh.
- Bước 2: Xác định đối tượng chính để viết bài:
- Đối tượng là một câu chuyện để kể, thì cần xác định các yếu tố xung quanh câu chuyện, sự kiện đó (diễn ra vào lúc nào, có những ai tham gia, gồm có những sự kiện gì, kết thúc như thế nào…)
- Đối tượng là một khung cảnh thiên nhiên, thì cần xác định vị trí, những đặc điểm tiêu biểu (cây cối, con vật, kiến trúc, con người tại địa điểm đó, những nét đặc sắc về khí hậu, phong tục, món ăn…)
- Đối tượng là con người, thì cần xác định những thông tin (tuổi, tên, nghề nghiệp…) và những đặc điểm về ngoại hình, sở thích, tính cách… cùng các thói quen, mối quan hệ xã hội.
- Bước 3: Xây dựng một dàn ý (khái quát hoặc chi tiết tùy vào thời gian cho phép): đây là bước rất cần thiết để có một bài văn mạch lạc, đầy đủ các ý. Việc xây dựng dàn ý giúp HS có sự lựa chọn, sắp xếp các ý, các hình ảnh, chi tiết mà mình có về đối tượng. Giúp cho bài văn không bị lặp, thiếu ý, đồng thời HS không phải ngừng lại giữa chừng khi đang viết.
- Bước 4: Viết bài: HS viết bài dựa trên dàn ý đã xây dựng. Trong lúc viết cần chú ý chau chuốt từ ngữ, tránh lặp từ, sai chính tả. Cố gắng đan cài sử dụng các biện pháp tu từ (so sánh, nhân hóa…) để tạo điểm nhấn cho bài văn.
- Bước 5: Kiểm tra lại bài - đây là bước hết sức quan trọng nhưng lại thường bị bỏ qua. Việc kiểm tra lại bài sau khi viết giúp HS rà soát được những lỗi đã lỡ mắc phải trong khi viết (sai lỗi chính tra, dấu câu, dùng sai từ, viết sai thông tin…). Đồng thời, còn giúp cho HS có cơ hội nảy ra, bổ sung thêm các chi tiết đã bị thiếu sót.
Bài tham khảo:
NGƯỜI NHẠC SĨ MÙ
Trên con đường xuyên qua các hàng phố đông người, trời nắng gắt, tôi lại một cái quán nhỏ để giải khát, cầm ly nước đá định uống, tôi chợt nghe tiếng đàn văng vẳng đâu đây.
Tôi ngước mắt nhìn dáo dác. Dưới một gốc cây to, một nhạc sĩ đang ngồi bên cây đàn thập lục. Chung quanh là những người hiếu kì bu lại nghe đàn.
Người nhạc sĩ ấy chừng hai mươi sáu tuổi. Anh mặc một chiếc quần tây đã bạc màu, một chiếc áo sơ mi trắng đã sờn vai, đầu đội cái nón nỉ đen còn vương bụi đường qua bao ngày dãi gió dầm mưa, sống một cuộc đời phiêu bạt. Định mệnh tàn ác đã cướp mất đôi mắt của anh, chỉ còn lại một lõm sâu như cả một bầu trời đen tối.
Anh ngồi xếp bằng. Tay mặt anh gảy đàn, tay trái lướt nhanh phím đàn. Tiếng đàn thập lục hết sức huyền diệu, lôi cuốn khách đường càng lúc càng đông.
Đôi tay anh cử động nhịp nhàng. Anh cất tiếng hát. Tiếng hát bổng của anh vang lên giữa những lời thán phục của thính giả. Giọng hát của anh thật là buồn. Nhìn gương mặt anh lúc bấy giờ ta thấy hiện rõ sầu khổ của một kiếp người lang thang.
Tôi bỏ vào cái lon trước mặt anh một đồng bạc. Các thính giả cũng làm theo. Anh dừng tay đàn, nói mấy lời cảm ơn.
Tôi đứng lặng nhìn anh thầm nghĩ: Anh tuy đui mù nhưng biết lấy điệu đàn, tiếng hát làm phương tiện sinh sống, không như những ngùi khác lành mạnh mà vẫn ngửa tay đi ăn xin hàng ngày. Anh là người nghệ sĩ bình dân đáng mến!
(Minh Văn - Xuân Tước)
PHÚT LÂM CHUNG
Hồi đó về cuối thu Cụ Tú Lãm nằm ở giường bệnh, người gầy xọp còn nắm xương da bọc. Nhất là bộ mặt hốc hác, mắt sâu hoắm, má lõm hẳn xuống chẳng khác gì một cái đầu lâu.
Đêm khuya, gió lạnh vù vù thổi lọt qua khe cửa bức màn. Ngọn đèn dầu hỏa chiếu ánh sáng rung rinh lờ mờ vào những đôi câu đối sơn đen, sơn đỏ treo ở cột, ở tường. Sau bức màn the trắng, bài vị bà Tú được đặt trên cái ngai sơn son thiếp vàng. Trên bàn thờ bộ thất sự bằng đồng trông ẩn lộ như trong tấm hình chụp không được rõ.
Canh chiếc hỏa lò than đỏ ấy, lách tách nổ liên thanh, Mai quỳ bên giường, hai tay nắm bàn tay khô khan của cha già, như cố giữ người ấy lại không cho rời xa thế giới bên kia. Còn Huy thì ngồi ở cái ghế gỗ bưng mặt khóc, thỉnh thoảng lại gọi:
- Chị ơi, thầy có việc gì không chị?
Mai cũng nức nở khóc không trả lời.
Cụ Tú hơi thở chỉ còn thoi thóp dùng đến sức thừa nắm chặt lấy tay con gái.
Mai biết rằng cụ muốn dặn một lời cuối cùng, liền ghé lại gần hỏi:
- Thưa cha, cha dạy con điều gì?
Huy cũng làm theo chị, đứng dậy cúi gần sát mặt người sắp từ trần để trần lấy những lời giáo huấn tối hậu. Cụ Tú sẽ động môi thì thầm:
- Lẽ tất nhiên, ai cũng phải chết. Các con không nên buồn. Lúc nào cũng phải vui thì mới đủ can đảm, đủ nghị lực mà sống ở đời. Hai con nên theo gương cha. Cha vui đến giờ cuối cùng. Cha hi vọng thế nào các con cũng làm vẻ vang cho cha, cho linh hồn cha nơi chín suối. Cha hi vọng thế nào em Huy cũng học hành thành tài và trở nên một người hữu ích cho xã hội. Cha mất đi chẳng còn của cải gì để lại cho hai con. Cha có ba thứ gia bảo này ông cha để lại cho cha, nay cha truyền lại cho hai con mà thôi: Là giữ lòng vui, giữ linh hồn trong sạch và đem nghị lực ra làm việc.
Sức cụ Tú chỉ còn nói đến thế. Nói dứt mấy câu tâm phúc, cụ thiêm thiếp dần dần.
Bên ngoài, gió vẫn thổi vù vù, hạt mưa lốp bốp trên mái ngói. Văng vẳng ở xóm xa tiếng chó sủa đêm...
(Khái Hưng - Nửa chừng xuân)
CÔ HÀNG XÉN
Cô Tâm bớt mệt hẳn đi khi nhìn thấy cây đa và cái quán gạch lộ ra trong sương mù. Cùng một lúc, dãy tre đầu làng gần hẳn lại, cành tre nghiêng ngả dưới gió thổi và nghe thấy tiếng lá rào rào và tiếng thân tre cót két. Cô sắp về đến nhà rồi, gánh hàng trên vai nhẹ đi, và những cái uốn cong của đòn gánh bây giờ nhịp với chân cô bước mau. Cô thấy chắc dạ và ấm cúng trong lòng, bỏ hẳn nỗi lo sợ từ nãy vẫn quanh quẩn trong trí khi cô qua quãng đồng rộng, trơ gốc rạ dưới gió bấc vi vút từng cơn.
Qua cái cổng gạch cũ, cô vào hẳn trong làng. Ngõ tối hơn, đất mấp mô vì trâu bước, nhưng cô thuộc đường lối lắm. Chân cô dẫm lên lá tre khô và tai nghe tiếng xao xác đã quen; mùi bèo ở dưới ao và mùi rạ ướt đưa lên ẩm ướt. Ði ngang các nhà quen, cô thấy ánh sáng đèn chiếu qua rào, và tiếng những người quen thuộc ở trong đưa ra.
- "À, bác cả Sĩ đã về rồi". Lần nào hàng bác cũng bán hết sớm, bác cũng ra về trước vì nhà có con mọn. Còn cô, cô cũng có thể về sớm được vì chợ chiều cũng vắng người mua. Nhưng cô còn cứ vui chị vui em, lần khần ở lại. "Chỉ tại con Liên nó cứ giữ mình để về một thể. Bây giờ nó đã về đến nhà chưa ?"
Cô Tâm lại nghĩ đến mình, mẹ già đang mong đợi và các em đang nóng ruột vì quà. Gói kẹo bỏng cô đã gói cẩn thận để ở dưới thúng, mỗi đứa sẽ được hai cái. Chắc hẳn chúng sẽ vui mừng lắm.
Tâm vội vã bước mau. Trước đình, sân gạch rộng đầy bóng tối và yên lặng; con sấu đá vẫn phục yên trên bệ ở ngoài, hình dáng quen thuôc quá. Bỗng cô dừng lại; cô suýt va phải một người ở ngõ rẽ ra. Người kia cũng tránh sang bên, sát vào hàng rào. Nhưng Tâm nhận ra ngay:
- Bác Mỹ đấy ư ? Ði đâu mà tối thế ?
Người kia tiến một bước, nhìn tận mặt: "Ai ? A, cô Tâm, cô đi chợ về."
Tâm đã bước xa rồi, hàng tre vi vút thêm, trời lại lấm tấm mưa lạnh rơi xuống mặt. Cô đi qua nhà bà cụ Nhiêu rồi về đến ngõ. Cánh cửa gỗ chưa đóng. Cô xoay đầu đòn gánh đẩy cửa rồi bước vào. Tất cả cái tối tăm rét mướt, và cánh đồng hoang vắng cô để lại ở ngoài. Ðây là nhà rồi. Mùi phân trâu nồng ấm sặc ngay vào cổ; thoáng qua, cô nghe tiếng chân trâu đập trong chuồng. Con vá thấy động sủa lên, rồi chạy lại vấp vào chân quấn quít. Trong nhà mấy đứa em reo:
- A! Chị Tâm đã về.
(Thạch Lam)
-----------------------------------------------------------------------------------------
Trên đây là bài Ngữ văn lớp 7: Viết bài tập làm văn số 1 trang 44 SGK. Mời các bạn tham khảo thêm đề thi giữa kì 1 lớp 7, đề thi học kì 1 lớp 7, đề thi giữa kì 2 lớp 7 và đề thi cuối kì 2 lớp 7 tất cả các môn. Chúc các bạn học tập tốt và đạt kết quả cao trong năm học này.
Tài liệu tham khảo: