Mở bài Người lái đò sông Đà
Mở bài Kết bài Người lái đò sông Đà
- I. Mở bài Người lái đò sông Đà
- 1. Mở bài Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà
- 2. Mở bài phân tích hình tượng con Sông Đà
- 3. Mở bài Phân tích hình tượng Người lái đò
- 4. Mở bài Phân tích thứ vàng mười trong Người lái đò Sông Đà
- 5. Mở bài Phân tích những đặc sắc nghệ thuật trong Người lái đò Sông Đà
- 6. Mở bài phân tích cái tôi của Nguyễn Tuân
- 7. Mở bài phân tích cảnh vượt thác
- 8. Mở bài so sánh hình tượng sông Đà và sông Hương
- 9. Mở bài cảnh cho chữ của Huấn Cao và cảnh vượt thác sông Đà
- 10. Mở bài Người lái đò sông Đà nâng cao
- II. Kết bài Người lái đò sông Đà
Mở bài và kết bài tác phẩm Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân là tài liệu để các em tham khảo cách dẫn dắt vào bài làm một cách hay và ấn tượng nhất. Tài liệu gợi ý cho các em một số mở bài Người lái đò sông Đà với những nội dung cơ bản cần có để các em đạt kết quả cao. Mời các bạn cùng theo dõi thêm tại mục Ngữ văn 12.
I. Mở bài Người lái đò sông Đà
1. Mở bài Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà
Mở bài phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 1
Ai đó đã từng viết “Đất nước có nhiều dòng sông nhưng chỉ có một dòng sông để thương, để nhớ như đời người có nhiều cuộc tình nhưng chỉ có một cuộc tình để mãi mãi mang theo”. Vâng, “một dòng sông để thương, để nhớ” của mỗi người rất khác nhau. Nếu tên tuổi Văn Cao gắn liền với sông Lô hùng tráng; nếu Hoàng Cầm là nỗi nhớ của ta khi ngang qua “Sông Đuống trôi đi một dòng lấp lánh”; nếu Hoài Vũ mãi là nhà thơ của con sông Vàm Cỏ đêm ngày thao thiết chở phù sa, thì nhà văn Nguyễn Tuân cùng tùy bút Người lái đò sông Đà đã gây ấn tượng sâu sắc với nhiều thế hệ bạn đọc.
Mở bài phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 2
R. Gamzatop đã từng nói rằng: “Nếu như người nghệ sĩ không tham gia vào việc hình thành thế giới này thì thế giới không trở nên tươi đẹp như thế này.” Văn chương, dưới đôi tay tài hoa của những nhà thơ nhà văn, đã làm cho cuộc đời, cuộc sống trở nên đẹp hơn rất nhiều. Đến với những trang văn của Nguyễn Tuân với tùy bút Người lái đò sông Đà, ta sẽ thấy một dòng sông vừa hùng vĩ, dữ dội, vừa thơ mộng, trữ tình đã gắn bó với con người nơi đây từ rất nhiều năm.
Mở bài phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 3
Bằng một trái tim nghệ sĩ đắm say, một vốn từ ngữ giàu có chính xác, gợi tả, một kho tri thức phong phú và một tấm lòng ân tình với sông Đà, nhà văn Nguyễn Tuân đã sáng tác nên tuỳ bút Người lái đò sông Đà bằng những áng văn vừa đẹp đẽ sang trọng, vừa lấp lánh trí tuệ, vẫn mê đắm tài hoa.
Mở bài phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 4
Nói đến Nguyễn Tuân là người ta nghĩ ngay đến một nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp. Cái đẹp trong các tác phẩm của ông phải là cái đẹp đạt đến độ hoàn thiện, hoàn mỹ. Sự nghiệp cầm bút của Nguyễn Tuân đạt được rất nhiều thành tựu kể cả trước và sau cách mạng. “Người lái đò sông Đà” trích từ tập tùy bút “Sông Đà” là một trong những sáng tác tiêu biểu của Nguyễn Tuân sau cách mạng tháng Tám.
Mở bài phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 5
Tác phẩm Người lái đò sông Đà là bút ký đầy sáng tạo, tiêu biểu cho phong cách độc đáo của Nguyễn Tuân sau cách mạng tháng tám: Uyên bác, tài hoa, không quản gian lao vất vả để có được những dòng bút ký, đậm cảm giác chân thực, sức liên tưởng phong phú đem đến cho người đọc người nghe cảm nhận về một tâm hồn khao khát hòa nhập với nhịp động phát triển của đất nước của cuộc đời.
Mở bài Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 6
Tuổi hai mươi khi hướng đời đã thấy
Thì xa xôi gấp mấy vẫn lên đường.
Sống ở thủ đô mà dạ để mười phương.
Nghìn khát vọng chất chồng mơ ước lớn.”
(Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên)
Hòa chung với không khí sôi nổi của cả nước khi Miền Bắc tiên lên xây dựng Chủ nghĩa xã hội với xu hướng đi đến những vùng cao để phục hồi kinh tế với tiếng hát đầy sông, đầy cầu thì Nguyễn Tuân đã lựa chọn Tây Bắc làm miền đất hứa để viết lên tuyệt tác của đời mình. Ông không đi theo lối mòn khi viết về những “cái tôi” còn buồn như Huy Cận, Chế Lan Viên – Những “cái tôi” luôn cô đơn trước vũ trụ, cô đơn giữa dòng đời. Nguyễn Tuân đã khéo léo để “cái tôi” cá nhân của mình hòa chung với “cái ta” của cộng đồng và mở ra một trào lưu văn học mới để rồi tất cả được kết tinh trong tập “Tùy bút Sông Đà” mà linh hồn của nó chính là “Tùy bút Người lái đò Sông Đà”.
Mở bài Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 7
Nguyễn Tuân là một trong những cây bút xuất sắc của văn xuôi hiện đại Việt Nam. Mỗi tác phẩm của ông là một bài ca về cái đẹp của cuộc sống, của con người, đặc biệt là những người lao động bình dị mà tài hoa. Bên cạnh đó, tác phẩm của ông được người đọc đặc biệt chú ý về phong cách nghệ thuật rất riêng và rất độc đáo. “Người lái đò Sông Đà ” là một bài tùy bút tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của ông.
Mở bài Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 8
Không phải ngẫu nhiên mà người ta cho rằng Nguyễn Tuân là một người nghệ sỹ mang cái tôi tài hoa, uyên bác. Đó là bởi lối chơi độc tấu của người nghệ sỹ, vốn là của những cảm giác mãnh liệt, phi thường. Khi đến với sông núi Tây Bắc xa xôi, rộng lớn cái vẻ đẹp của thiên nhiên hùng vĩ cùng sự dũng cảm của con người đã khiến nhà văn không thể nào quên. Chính điều này đã làm nên một bài bút ký đặc sắc “Người lái đò sông Đà”. Nguyễn Tuân đã dùng ngòi bút tài hoa của mình để cảm nhận vẻ đẹp của sông Đà như là một kì công của tạo hóa, như một công trình tuyệt mĩ của thiên nhiên. Nhưng dừng ở đó thì lại chưa đủ. Bởi cái đẹp thật sự, đỉnh điểm nằm ở con người. Nhà văn đã mang đến một thông điệp chủ nghĩa anh hùng đâu chỉ có trong chiến trường ác liệt, mà còn có trong công cuộc xây dựng đất nước hôm nay. Đó là một mẫu hình đẹp đẽ cho văn chương nghệ thuật phát hiện và khám phá.
Mở bài Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 9
Nguyễn Tuân là một trong những cây bút xuất sắc trong nền văn xuôi hiện đại Việt Nam. Ở mỗi tác phẩm của ông ta đều thấy được cái đẹp của cuộc sống, của con người mà đặc biệt là người lao động bình dị nhưng tài hoa. Không những vậy, người đọc còn đặc biệt chú ý về phong cách nghệ thuật rất riêng và độc đáo của ông ở trong từng tác phẩm. Và bài tùy bút tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của ông không thể nào ngoài "Người lái đò Sông Đà"
Mở bài phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 10
Nguyễn Tuân là một trí thức yêu nước và giàu tinh thần dân tộc. Lòng yêu nước của nhà văn thường không được phát biểu một cách trực tiếp mà ẩn đằng sau những bức tranh thiên nhiên và những giá trị văn hóa cổ truyền của dân tộc. Tùy bút “Người lái đò sông Đà” được in trong tập “Sông Đà”. Đây là thành quả đẹp đẽ của chuyến đi thực tế của Nguyễn Tuân khi đến với miền Tây Bắc rộng lớn, xa xôi của Tổ quốc. Đó không chỉ thỏa mãn cái thú vui xê dịch “thay thực phẩm cho tâm hồn, tìm thực đơn mới cho giác quan”, mà còn để tìm kiếm cái chất vàng có trong màu sắc sông núi Tây Bắc. Và nhất là chất vàng mười đã qua thử lửa ở trong tâm hồn của những con người lao động chiến đấu trên miền núi sông hùng vĩ và thơ mộng. Chính những giá trị mà nó mang lại, người lái đò sông Đà xứng đáng là tuyệt bút của người nghệ sỹ tài hoa.
Mở bài Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 11
Mỗi khi nhắc đến "chủ nghĩa xê dịch" thì người ta thường nghĩ ngay đến Nguyên Tuân và ngược lại. Nguyễn Tuân đến miền Tây Bắc xa xôi không đơn giản là chỉ để thỏa mãn cái thú tìm đến miền đất mới, thỏa mãn niềm khát khao "xê dịch" mà còn là tìm kiếm chất vàng của thiên nhiên ở tâm hồn người lao động. Những trang tả đèo cao, vực sâu, thác nước dữ dội hay cảnh thiên nhiên đẹp tuyệt đỉnh chính là những trang sách viết hay nhất của ông. Đoạn trích "Người lái sông Đà" nằm trong tập Tùy bút "Sông Đà" chính là đại biểu tiêu biểu nhất cho phong cách của ông và phong cảnh hoang sơ mà hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc.
Mở bài gián tiếp Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà mẫu 12
Trong những năm tháng của chiến tranh, chủ nghĩa anh hùng và tinh thần dân tộc luôn được đề cao. Đặc biệt bao trùm trong các văn chương của nhiều nghệ sỹ. Sau cách mạng tháng Tám, vẫn là chủ nghĩa anh hùng, vẫn ngợi ca những con người của Tổ quốc thân yêu. Những mỗi một nghệ sỹ lại chọn cho mình một lối đi riêng. Nếu như người xưa thường ấp ủ giấc mộng anh hùng “cưỡi gió mạnh đạp đầu sóng dữ” mà mấy ai có thể thực hiện được. Thì trong những áng văn của Nguyễn Tuân lại có một “Người lái đò sông Đà”, tuy không có khao khát nhưng thực sự đã trở thành người anh hùng cưỡi gió đạp sóng như câu thơ của Phan Bội Châu "Muốn vượt bể Đông theo cánh gió/ Muôn trùng sóng bạc tiễn ra khơi”. Bởi vậy với “Người lái đò sông Đà”, chúng ta mới thấy hết được cái tài hoa, uyên bác của người nghệ sỹ Nguyễn Tuân.
Mở bài phân tích Người lái đò sông Đà mẫu 13
Nguyễn Tuân sinh năm 1910, mất năm 1987 là một nhà nghệ sĩ lớn của dân tộc Việt Nam. Vốn là một người tri thức giàu lòng yêu nước lại am hiểu sâu rộng nền văn hoá dân tộc, ông viết nên những tác phẩm rất mực uyên bác và giàu giá trị. Nếu như trước cách mạng, văn học của Nguyễn Tuân chạm đến lòng người bởi vẻ đẹp tài hoa của những con người "một thời vang bóng" như Huấn Cao thì sau cách mạng, Nguyễn Tuân khiến người đọc rung cảm bởi sự tinh tế và tài năng trong việc vẽ nên những nét đẹp gân guốc nhưng gần gũi, bình dị với thiên nhiên và đời sống con người. Tuỳ bút "Người lái đò sông Đà" là một thành công tiêu biểu cho phong cách văn học ấy.
Mở bài phân tích Người lái đò sông Đà mẫu 14
Nguyễn Tuân là một nhà văn lớn, một cây bút có vai trò to lớn trong nền văn học Việt Nam hiện đại, một nghệ sĩ có khái niệm thẩm mỹ khác biệt và suốt đời đi tìm cái đẹp. Một trong những tác phẩm tùy bút xuất sắc của ông chính là Người lái đò sông Đà được in trong tập Sông Đà (1960) trong chuyến đi thực tế tới miền Tây Bắc rộng lớn của Tổ quốc. Tác phẩm cho ta thấy một Nguyễn Tuân với diện mạo mới mẻ, khát khao hòa nhập vào đất trời thiên nhiên, thể hiện tình yêu đất nước và cuộc đời. Nguyễn Tuân muốn qua hình ảnh con sông Đà dữ dằn, hung bạo mà trữ tình, thơ mộng, người lái đò bình dị, giản đơn mà trí dũng tài hoa để ca ngợi vẻ đẹp của thiên và con người Tây Bắc của Tổ quốc. Bài thơ cũng chất chứa trọn vẹn phong cách thơ tài hoa, uyên bác rất độc đáo của Nguyễn Tuân.
Mở bài phân tích Người lái đò sông Đà mẫu 15
Nói đến Nguyễn Tuân người ta nghĩ ngay đến một nhà văn của cái đẹp, bởi suốt cuộc đời của ông là hành trình đi tìm tòi, khám phá ra cái đẹp. Cái đẹp trong các tác phẩm văn học của ông phải là cái đẹp mà đạt đến độ hoàn thiện, hoàn mỹ. Trong sự nghiệp cầm bút sáng tác của Nguyễn Tuân, ông đã đạt được rất nhiều thành tựu kể cả trước và sau cách mạng. Và tùy bút “Người lái đò sông Đà” trích từ tập “Sông Đà” là một trong những sáng tác tiêu biểu nhất của nhà văn sau cách mạng tháng Tám.
Mở bài phân tích Người lái đò sông Đà mẫu 16
Trong kho tàng văn chương Việt Nam, dòng sông luôn là nguồn cảm hứng bất tận của người nghệ sĩ. Hoàng Cầm từng khắc khoải về con sông quê hương - sông Đuống "nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ". Văn Cao cất tiếng thơ về sông Lô với điệu hùng tráng. Hoàng Phủ Ngọc Tường lại đưa sông Hương vào những trang văn êm dịu, say đắm. Một nhà văn độc đáo như Nguyễn Tuân cũng dành cả tâm huyết viết về con sông đất nước - sông Đà, bằng tất cả hiểu biết, tình cảm, tâm tư. Tùy bút "Người lái đò sông Đà" thật sự là một áng văn đẹp được dệt bằng tình yêu quê hương, đất nước của một ngòi bút vừa tài hoa, uyên bác lại vừa độc đáo. Văn chương được sinh ra mang sứ mệnh là người đưa ta đến xứ sở của cái đẹp. Vì vậy một trong những chức năng của văn học là chức năng thẩm mỹ. Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh đã gói gọn phong cách của Nguyễn Tuân trong một chữ "ngông". Nguyễn Tuân đã lùi lại cái tôi ngông của bản thân để chuyển thành cái ta của cộng đồng. Khi cái tôi hòa vào cái ta, cái tôi ấy không hề mất đi mà ngược lại còn trưởng thành hơn. Ông tìm thấy vẻ đẹp của một người lái đò sông Đà đã ngoài 70, hơn 10 năm gắn bó với nghề chèo đò vượt thác. Nguyễn Tuân đã gọi đó là "chất vàng mười" đã qua thử lửa trong tâm hồn của con người Tây Bắc.
Mở bài phân tích Người lái đò sông Đà mẫu 17
Nguyễn Tuân là một trong những khuôn mặt tiêu biểu vượt trội của nền văn học Nước Ta tân tiến. Mỗi tác phẩm của ông là một bài ca về cái đẹp của con người, của đời sống với tư tưởng, tình cảm gắn bó quê nhà. Nguyễn Tuân được người đọc đặc biệt quan trọng chú ý quan tâm về phong thái thẩm mỹ và nghệ thuật rất riêng và rất độc lạ của ông. “ Người lái đò Sông Đà ”, đó là một bài tùy bút, cũng là một bài thơ bằng văn xuôi bộc lộ rõ nhất những nét tiêu biểu vượt trội về phong thái đó.
2. Mở bài phân tích hình tượng con Sông Đà
Mở bài phân tích hình tượng con Sông Đà mẫu 1
“Ôi những dòng sông bắt nước từ đâu
Mà khi về quê mình thì bắt lên câu hát
Người ta đến hát khi chèo đò vượt thác
Gợi trăm màu trên trăm dáng sông xuôi”
(Đất nước – Nguyễn Khoa Điềm).
Lời thơ của Nguyễn Khoa Điềm gợi ta nhớ tới dòng sông Đà trong thiên tùy bút “Người lái đò Sông Đà” của Nguyễn Tuân. Bằng tình yêu sông núi của con người tài hoa, Sông Đà được nhà văn phác họa độc đáo với hai nét tính cách hung bạo, trữ tình để lại ấn tượng khó phai trong lòng người đọc.
Mở bài phân tích hình tượng con Sông Đà mẫu 2
Nguyễn Tuân (1910-1987) là một nhà văn lớn, một nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp. Với phong cách viết tài hoa uyên bác, Nguyễn Tuân đã có đóng góp to lớn cho nền văn học nước nhà, góp phần đưa thể loại truyện ngắn và tùy bút lên một tầm cao mới. Tiêu biểu cho sang tác của NT là tác phẩm Người lái đò Sông Đà. Thành công nhất ở tác phẩm này là bởi Nguyễn Tuân đã xây dựng thành công hình tượng con sông Đà với hai tính cách hùng vĩ hung bạo và thơ mộng trữ tình.
Mở bài phân tích hình tượng con Sông Đà mẫu 3
Nói đến Nguyễn Tuân, người ta thường nghĩ ngay đến “chủ nghĩa xê dịch”. Ông tới miền Tây Bắc rộng lớn, xa xôi không chỉ để thoả mãn cái thú tìm đến miền đất lạ cho thoả niềm khát khao “Xê dịch” mà chủ yếu để tìm kiếm chất vàng của thiên nhiên và ở tâm hồn của người lao động. Những trang viết hay nhất của ông thường là những trang tả đèo cao, vực sâu, thác nước dữ dội hoặc những cảnh thiên nhiên đẹp một cách tuyệt đỉnh, tuyệt vời. “Người lái đò sông Đà” là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách của nhà văn. Tác phẩm là những trang văn miêu tả rất tinh tế vẻ đẹp hình tượng con sông Đà vừa hùng vĩ, dữ dội nhưng cũng rất trữ tình và lãng mạn.
Mở bài Phân tích hình tượng con sông Đà mẫu 4
“Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc
Khi lòng ta đã hóa những con tàu”
(Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên)
Tây Bắc đã trở thành vùng đất hứa của thi ca nghệ thuật những năm 58-60 khi miền Bắc tiến lên xây dựng chủ nghĩa xã hội, các nhà văn nhà thơ đến với nơi đây để tìm cho mình những nguồn cảm hứng mới. Ta từng biết đến Tô Hoài với tập “truyện Tây Bắc” mà nổi bật là truyện ngắn “Vợ Chồng A Phủ”, hay Nguyễn Khải cũng đã từng xôn xao lòng mình với “Mùa Lạc” thì Nguyễn Tuân lại thăng hoa trên mảnh đất này với tập “Tùy bút Sông Đà” với linh hồn là bài kí “Người lái đò Sông Đà”. Là một nhà văn đi theo chủ nghĩa xê dịch, dấu chân của Nguyễn Tuân đã đi khắp mảnh đất hình chữ S này, nhưng ông lại chọn Tây Bắc làm nơi cho ra đời đưa con đẻ tinh thần của mình là bởi chỉ có nơi đây mới thỏa mãn thực đơn cho nhãn quan sáng tác của ông. Tùy bút sông Đà là những trang văn được viết bằng ngôn ngữ điêu luyện, những đoạn tả đèo cao, vực sâu, thác nước dữ dội, hoặc cảnh thiên nhiên đẹp đến tuyệt đỉnh, nhưng lấp lánh giữa những vẻ đẹp ấy là hình ảnh con sông Đà hiện lên vừa hùng vĩ, dữ dội nhưng cũng rất nên thơ, trữ tình và lãng mạn.
Mở bài Phân tích hình tượng con sông Đà 5
Trên dải đất cong cong hình chữ S, có biết bao nhiêu dòng sông cho những cặp tình nhân soi bóng, cho con người yêu thương và suy tưởng về cội nguồn. Và ai ai cũng muốn có một dòng sông để lưu giữ những ký ức tuổi thơ và thể hiện niềm tự hào với đất mẹ thân thương. Ta từng biết đến một dòng sông quê hương trong thơ Tế Hanh, một con sông Đuống “nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kì” trong thơ của Hoàng Cầm. Và đến với thế giới nghệ thuật của Nguyễn Tuân, chúng ta còn được chiêm ngưỡng một dòng sông Đà vừa hung bạo vừa trữ tình. Chính công trình tuyệt vời của tạo hóa ấy đã níu chân ông khiến nhà văn không muốn rời xa khi đến với mảnh đất Tây Bắc xa xôi của Tổ quốc. Có ý kiến cho rằng "Trong Người lái đò sông Đà, Nguyễn Tuân đã ca ngợi vẻ đẹp vừa kì vĩ vừa hào hùng vừa thơ mộng trữ tình của thiên nhiên bằng ngòi bút tài hoa, uyên bác”.
Mở bài Phân tích hình tượng con sông Đà 6
“Người lái đò sông Đà” là một trong những tùy bút xuất sắc nhất trong tập tùy bút “Sông Đà” của Nguyễn Tuân, tập tuỳ bút cũng đánh dấu sự chuyển biến trong tư tưởng, tình cảm của Nguyễn Tuân so với giai đoạn trước cách mạng. Trong “Người lái đò sông Đà” không chỉ nổi bật hình ảnh của người lao động kiên cường dũng cảm mà còn nổi bật một thiên nhiên đẹp đẽ, mang trong mình hai vẻ đẹp đối lập là vẻ đẹp hung bạo và vẻ đẹp trữ tình. Hai vẻ đẹp này hòa quyện, tạo nên bức tranh hoàn chỉnh cho dòng sông.
Mở bài Phân tích hình tượng con sông Đà 7
Nguyễn Tuân là bậc thầy về ngôn ngữ trong nền văn học hiện đại Việt Nam. Những tác phẩm của ông viết bằng cái “ngông” và bằng tình yêu tha thiết. “Người lái đò sông Đà” là bài tùy bút lấy cảm hứng từ chuyến đi thực tế. Hình ảnh con sông Đà được nhìn qua lăng kính tâm hồn nghệ sỹ với nhiều vẻ đẹp khác nhau mang lại ấn tượng độc đáo đối với người đọc. Nguyễn Tuân đã rất thành công khi xây dựng hình tượng sông Đà bằng chất liệu ngôn ngữ và tình cảm phong phú.
Mở bài Phân tích hình tượng con sông Đà 8
Bằng phong cách nghệ thuật độc đáo: uyên bác, tài hoa, không quản nhọc nhằn để cố gắng khai thác kho cảm giác và liên tưởng phong phú, bộn bề nhằm tìm cho ra những chữ nghĩa xác đáng nhất, có khả năng lay động người đọc nhiều nhất, Nguyễn Tuân đã sáng tác được rất nhiều tác phẩm có giá trị lớn, trong đó có sông Đà, một thành quả nghệ thuật đẹp đẽ mà tác giả thu hoạch được trong chuyến đi tới vùng Tây Bắc tổ quốc xa xôi, rộng lớn. Ông đã tìm được cái chất vàng của thiên nhiên cùng thứ vàng mười đã qua thử lửa được thể hiện trong thiên tùy bút “người lái đò Sông Đà” mà con sông Đà với sự hung bạo, trữ tình và thơ mộng của nó đã được tác giả miêu tả thật tài hoa.
3. Mở bài Phân tích hình tượng Người lái đò
Mở bài Phân tích hình tượng Người lái đò 1
Tuỳ bút “Người lái đò sông Đà” là một trong những tác phẩm đặc sắc của Nguyễn Tuân được in trong tập sông Đà (1960). Viết tuỳ bút này, Nguyễn Tuân tự coi mình là người đi tìm cái thứ vàng mười của núi rừng Tây Bắc và nhất là cái thứ vàng mười trong những con người đang nhiệt tình gắn bó với công cuộc xây dựng quê hương. Chất vàng mười ấy chính là vẻ đẹp người lái đò sông Đà. Dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân người lái đò vừa là người anh hùng vừa là người nghệ sỹ tài hoa trong nghề của mình.
Mở bài Phân tích hình tượng Người lái đò 2
Nguyễn Tuân là một trong những cây bút tiêu biểu của văn xuôi hiện đại. Mỗi tác phẩm của ông là mỗi bài ca về cái đẹp của cuộc sống, của con người, với tư tưởng, tình cảm gắn bó với đất nước quê hương. Bằng ngòi bút độc đáo, uyên bác, tài hoa, cùng lòng yêu thiên nhiên sâu sắc và những khám phá mới mẻ trong chuyến đi trải nghiệm thực tế ngược dòng Tây Bắc, Nguyễn Tuân đã viết nên những trang bút ký đặc sắc, tái hiện một cách độc đáo vẻ đẹp kỳ vĩ, thơ mộng của sông Đà cũng như thiên nhiên hùng vĩ núi rừng Tây Bắc qua tuỳ bút “Người lái đò sông Đà”. Giữa thiên nhiên bao la rộng lớn của núi rừng Tây Bắc, nối bật lên là hình ảnh người lái đò sông Đà can trường, dũng cảm, độc hành đưa con đò mưu sinh chiến đấu với con sông Đà.
Mở bài Phân tích hình tượng Người lái đò 3
Sức sáng tạo là không bao giờ ngừng. Người nghệ sỹ chân chính là người luôn tìm tòi để sự sáng tạo được cất cánh và bay xa. Và trên con đường đi tìm cái đẹp của mình, ta bắt gặp một Nguyễn Tuân với tài hoa, uyên bác, thâm sâu. Khi đến với mảnh đất Tây Bắc xa xôi – nơi mà con người ta chỉ nghĩ đến những thứ khô cằn và hẻo lánh, thì nhà văn lại tìm được cho mình thứ vàng đẹp đẽ có trong màu sắc sông núi nơi đây. Đó là cách làm nên một “Người lái đò sông Đà” mang đậm nét đẹp vừa hùng vĩ, vừa trữ tình của thiên nhiên tạo hóa. Nổi bật hơn cả là hình ảnh con người vượt lên chiến thắng sự hung bạo của thiên nhiên.
Mở bài Phân tích hình tượng Người lái đò 4
Nhắc đến tác phẩm đặc sắc của Nguyên Tuân sau Cách mạng Tháng Tám thì ta đâu thể bỏ qua "Người lái đò Sông Đà". Khi viết tùy bút này, ông không coi mình là một nhà văn, một người bình thường nữa mà coi mình chính là người đi tìm thứ vàng mười của núi rừng Tây Bắc và thứ vàng mười trong những con người đang nhiệt tình gắn bó với công cuộc xây dụng quê hương. Đó không phải chất vàng mười bình thường, đó là chính là vẻ đẹp người lái đò sông Đà, mà dưới ngòi bút của Nguyên Tuân, người lái đò sông Đà vừa là người anh hùng vừa là người nghệ sĩ tài hoa trong nghề mình.
Mở bài Phân tích hình tượng Người lái đò 5
Một tác phẩm văn học lớn, có giá trị sống mãi trong lòng người đọc thì tác phẩm đó phải xây dựng được những nhân vật điển hình trong hoàn cảnh điển hình, hội tụ đầy đủ tài năng và tâm huyết của người nghệ sĩ. Nhân vật ông lái đò trong tùy bút "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân là một nhân vật như thế.
4. Mở bài Phân tích thứ vàng mười trong Người lái đò Sông Đà
Phân tích chất vàng mười trong Người lái đò sông Đà mẫu 1
“Người lái đò sông Đà” là thiên tùy bút rút trong tập “Sông Đà” (1960) của Nguyễn Tuân. Đây là thành quả nghệ thuật đẹp đẽ mà Nguyễn Tuân đã thu hoạch được trong chuyến đi thực tế đến Tây Bắc năm 1958. Trong chuyến đi này, tác giả đã có cơ hội sống với những khoảnh khắc thân thuộc nhất, hào hứng nhất của người nghệ sĩ trong ông. Ông cảm nhận được “thứ vàng mười đã qua thử lửa” của những người lao động bình dị trên miền sông nước hùng vĩ và thơ mộng. Thật đúng khi cho rằng “thiên tùy bút là bài ca về vẻ đẹp của người lao động trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội”, mà điển hình, dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, là hình tượng người lái đò vừa là người anh hùng, vừa là người nghệ sĩ tài ba trong nghề của mình.
Phân tích thứ vàng mười trong Người lái đò sông Đà mẫu 2
Nguyễn Tuân là một nhà văn cả đời say mê đi tìm cái đẹp, cái đẹp ở đây chính là nghệ thuật, mà khi nói đến nghệ thuật cũng chính là cái đẹp, với Nguyễn Tuân, con người chính là tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời nhất mà tạo hóa đã ban tặng. Cái đẹp ấy được Nguyễn Tuân phát hiện ra trong “thứ vàng mười đã qua thử lửa” của Tây Bắc, ở những con người đang gắn bó với công cuộc xây dựng quê hương, đất nước. Chất vàng mười ấy chính là vẻ đẹp của người lái đò sông Đà, dưới ngòi bút điêu luyện của Nguyễn Tuân, đó vừa là người anh hùng, vừa là nghệ sĩ tài hoa trên chính nghề nghiệp của mình.
Mở bài Phân tích thứ vàng mười trong Người lái đò sông Đà mẫu 3
Nhà văn Nguyễn Tuân đã lựa chọn Tây Bắc làm miền đất viết lên tuyệt tác của đời mình. Sau Cách mạng tháng Tám ông không đi theo lối mòn viết về "cái tôi" cô đơn trước vũ trụ, trước dòng đời giống Huy Cận hay Chế Lan Viên. Ông khéo léo đem "cái tôi" của mình hòa chung vào với "cái ta" chung của cộng động và tất cả đều được kết tinh trong tập "Tùy bút Sông Đà". Đọc tác phẩm ta thấy được linh hồn kết tinh trong tác phẩm chính là "người lái đò sông đà". Nguyễn Tuân luôn coi cái đẹp chính là nghệ thuật mà chính con người là tác phẩm tạo hóa đã ban tặng tuyệt với nhất. Cái đẹp đó được Nguyên Tuân phát hiện ra và gọi là "thứ vàng mười", "thứ vàng mười" đó là thiên nhiên hùng vĩ và những con người đang gắn bó với công cuộc xây dụng quê hương, đất nước.
5. Mở bài Phân tích những đặc sắc nghệ thuật trong Người lái đò Sông Đà
Mở bài Phân tích những đặc sắc nghệ thuật trong Người lái đò Sông Đà mẫu 1
"Chúng thủy giai đông tẩu – Đà giang độc bắc lưu".
Con sông Đà thân yêu ngày nay đã cho nhân dân ta thủy điện, đem ánh sáng đến mọi miền đất nước. Cách đây trên bốn thập kỉ, nhà văn Nguyễn Tuân, đã viết "Sông Đà", trong đó có bài kí "Người lái đò sông Đà" ngợi ca cảnh sắc hùng vĩ, tráng lệ của sông núi và sự dũng cảm, tài hoa của con người Tây Bắc. Áng văn này đích thực là một "Tờ hoa", một "Trang hoa", thể hiện những nét đặc sắc của phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân - một nghệ sĩ lớn, tiêu biểu cho nền văn xuôi Việt Nam hiện đại: uyên bác, tài hoa, độc đáo.
Mở bài Phân tích những đặc sắc nghệ thuật trong Người lái đò Sông Đà mẫu 2
Nguyễn Tuân là nhà văn xuất sắc của nền văn học Việt Nam, ông có rất nhiều những tác phẩm hay và nổi bật lên là tác phẩm Người lái đò sông đà ông đã thể hiện được những phong cách nghệ thuật tài tình của mình trong tác phẩm đó.
Mở bài Phân tích những đặc sắc nghệ thuật trong Người lái đò Sông Đà mẫu 3
Nguyễn Tuân được xem là một người nghệ sĩ tài hoa và uyên bác, đối với sự nghiệp văn chương ông có những nét đặc sắc tiêu biểu riêng và có thể khẳng định không phải người nghệ sĩ nào cũng có. Đó chính là những vẻ đẹp trong phong cách nghệ thuật, thật riêng biệt và độc đáo tiêu biểu trong phong cách sáng tác của ông tiêu biểu nó thể hiện qua tác phẩm “Người Lái Đò Sông Đà” .
6. Mở bài phân tích cái tôi của Nguyễn Tuân
Mở bài phân tích cái tôi của Nguyễn Tuân mẫu 1
Niềm vui của nhà văn chân chính là niềm vui của những người dẫn đường đến xứ sở của cái đẹp. Nguyễn Tuân là một nhà văn như thế. Ông quan niệm: “Văn chương trước hết phải là văn chương, nghệ thuật trước hết phải là nghệ thuật, và đã là nghệ thuật thì phải có phong cách độc đáo”.
Mở bài phân tích cái tôi của Nguyễn Tuân mẫu 2
Nguyễn Tuân là một định nghĩa về người nghệ sĩ. Đối với ông, văn chương trước hết phải là văn chương, nghệ thuật trước hết phải là nghệ thuật, và đã là nghệ thuật thì phải có phong cách độc đáo. Đúng vậy! Với phong cách tự do phóng túng và ý thức sâu sắc về cái tôi cá nhân, Nguyễn Tuân đã tìm đến tùy bút như một điều tất yếu. Sức hấp dẫn của tùy bút xét đến cùng tùy thuộc vào cái tôi của người cầm bút có thực sự độc đáo, phong phú và tài hoa hay không. Điều ấy nói rằng không phải ai cũng trở thành bậc thầy như Nguyễn Tuân. Chỉ cần một văn phẩm “Người lái đò sông Đà” đã có thể tôn vinh Nguyễn Tuân là một cây tùy bút độc đáo, tài hoa, uyên bác.
7. Mở bài phân tích cảnh vượt thác
Mở bài mẫu 1
Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc
Khi lòng ta đã hóa những con Tàu
(Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên)
Tây Bắc đã được xem như một mảnh đất hứa cho văn chương nghệ thuật, bởi vùng núi ấy không chỉ để lại nhiều ân tình mà còn khiến cho các nhà văn, nhà thơ có được những nguồn cảm hứng bất tận. Nếu như Nguyễn Huy Tưởng đã có cho mình cuốn tiểu thuyết "Bốn năm sau", Tô Hoài ghi dấu ấn với VCAP, Nguyễn Khải viết nên "Mùa lạc" thì Nguyễn Tuân lại thăng hoa trên mảnh đất này với tập "Tùy bút Sông Đà" mà linh hồn là bài kí "Người lái đò Sông Đà". Thưởng thức bài kí, người đọc không khỏi ấn tượng với vẻ đẹp của một chiến binh sông nước đã vượt bao trùng vi thạch trận như một người nghệ sĩ tài hoa trên mặt trận vượt thác leo ghềnh. Vẻ đẹp của hình tượng nghệ thuật ấy đã được ngòi bút nghệ thuật của Nguyễn Tuân khắc họa sống động, chân thực qua cảnh vượt thác có một không hai: "..."
Mở bài mẫu 2
Có quan điểm cho rằng: “Nguyễn Tuân là cái định nghĩa về người nghệ sĩ”. Khi đọc tùy bút “Người lái đò sông Đà” chắc hẳn người đọc sẽ cảm thấy ấn tượng với cảnh vượt thác được nhà văn gọi là “cảnh tượng xưa nay chưa từng có”.
8. Mở bài so sánh hình tượng sông Đà và sông Hương
Mở bài mẫu 1
Nước ta được thiên nhiên ưu ái ban tặng cho hệ thống sông ngòi dày đặc. Có những dòng sông “quê hương, yêu thương" đầy thơ mộng, kỳ vỹ và nó đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà văn, nhà thơ viết lên những tác phẩm văn học nghệ thuật xuất sắc. Tiêu biểu là tùy bút “Người lái đò sông Đà’ của Nguyễn Tuân và bút ký “Ai đã đặt tên cho dòng sông” của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Thành công của hai tác phẩm trên chính là việc xây dựng hình tượng hai con sông là Đà giang và Hương giang. Ở hai con sông này, bên cạnh những nét khác biệt, chúng còn có những nét tương đồng. Đây phải chăng là sự gặp gỡ của hai nhà văn lớn khi cùng miêu tả về các con sông khác nhau trên mảnh đất Việt Nam.
Mở bài mẫu 2
Viết về dòng sông, không ai dài hơi và độc đáo như Nguyễn Tuân với con sông Đà hung bạo và trữ tình, thâm hiểm mà bao dung. Hoàng Phủ Ngọc tường cũng góp vào đề tài ấy một hình ảnh con sông Hương hiền hòa và man dại, dịu dàng mà cuồng nhiệt, không kém phần đặc sắc. Trong dòng chảy bất tận, người đọc nhận thấy sông Hương sông Đà có những điểm hợp lưu kì thú.
9. Mở bài cảnh cho chữ của Huấn Cao và cảnh vượt thác sông Đà
Mở bài mẫu 1
Nguyễn Tuân (1910 - 1987) được mệnh danh là một nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp của cuộc đời và viết lên những áng văn hay cho hậu thế. Trước Cách mạng tháng Tám năm 1945, quan niệm cái đẹp của Nguyễn Tuân là những thứ chỉ còn xuất hiện trong quá khứ ở những bậc cao nhân tài hoa. Còn sau cách mạng với sự thay đổi của thời đại quan điểm cái đẹp của ông đã thay đổi gắn liền với cuộc sống thường nhật từ những gì dung dị nhất. Thông qua hai nhân vật Huấn Cao trong "Chữ người tử tù" và ông lái đò trong "Người lái đò sông Đà" ta thấy rõ nhất sự chuyển dịch trong cảm hứng sáng tác của nhà văn Nguyễn Tuân.
Mở bài mẫu 2
Hêraclít từng nói một câu bất hủ: Không ai tắm hai lần trên một dòng sông. Thực vậy, mọi sự vật, sự việc trên đời đều luôn vận động, luôn thay đổi và chính việc đổi thay ấy lại là sự ổn định của sự vật, sự việc. Theo đó, sự biến đổi trong tư tưởng và nghệ thuật ở những nhà văn như Nguyễn Tuân trong các sáng tác viết trước và sau Cách mạng tháng Tám 1945 cũng là một lẽ vận động hết sức bình thường. Chỉ nhìn vào hai tác phẩm xuất sắc nhất của đời văn Nguyễn Tuân là Chữ người tử tù và Người lái đò Sông Đà, chúng ta sẽ thấy rõ điều đó.
10. Mở bài Người lái đò sông Đà nâng cao
Mở bài mẫu 1
Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh từng nhận xét về Nguyễn Tuân thế này “Khi thì trang nghiêm cổ kính, khi thì đùa cợt bông phèng, khi thì thánh thót trầm bổng, khi thì xô bồ bừa bãi như là ném ra trong một cơn say chếnh choáng, khinh bạc đấy, nhưng bao giờ cũng rất đỗi tài hoa”. Chính vì lẽ đó Nguyễn Tuân được ví như cây bút “độc huyền cầm” của nền văn học Việt Nam hiện đại. Người nghệ sĩ tài hoa, uyên bác với phong cách ngông nghênh khinh bạc đã tìm đến miền đất Tây Bắc, nơi mà ông thỏa sức chơi cái lối “độc tấu” có một không hai. Và cũng chính miền đất ấy đã khiến Nguyễn Tuân “no” những khát khao truy tìm “chất vàng mười của tâm hồn vùng Tây Bắc” - “thứ vàng mười đã qua thử lửa” (Đi mở đường). Tiêu biểu cho con người nơi đây là ông lái đò trên dòng Đà giang - “Chúng thủy giai đông tẩu/ Đà giang độc bắc lưu”.
Mở bài mẫu 2
Nguyễn Minh Châu khẳng định về Nguyễn Tuân rằng: “Nguyễn Tuân là một định nghĩa về người nghệ sĩ”. Toàn bộ cuộc đời cũng như gần 5000 trang viết của ông đã tạo nên một “huyền sử” - huyền sử của một con người ưu lối chơi “độc tấu”. Bởi khi ta lật mở từng trang viết của nhà văn Nguyễn Tuân, không khó để nhận thấy lối chơi “độc tấu” ấy. Đó là những con người phi thường, những cảm xúc dữ dội, mãnh liệt, những khung cảnh ấn tượng nơi thác ghềnh, rừng thiêng, núi cao, bão, gió - Tất cả được thâu tóm qua lăng kính “vạn hoa” của nhiều ngành nghệ thuật và diễn tả bằng ngòi bút sắc bén, ngang tàng. Dường như, cá tính không thể trộn lẫn ấy nảy sinh từ cẩn tắc, từ trăn trở khôn nguôi trên hành trình đi tìm cái đẹp của một con người rất mực tài hoa. “Người lái đò sông Đà” được coi là tác phẩm xuất sắc nhất của lối chơi “ngông nghênh”, tài hoa” ấy.
II. Kết bài Người lái đò sông Đà
1. Kết bài Người lái đò sông Đà
Kết bài Người lái đò sông Đà 1
Viết về người lái đò Sông Đà, viết về một vùng đất của Tổ quốc, Nguyễn Tuân đã thể hiện nguồn xúc cảm yêu thương tha thiết với người lao động và thiên nhiên đất nước. Sông Đà càng đẹp, càng sinh động thì ông lái đò hiện lên càng anh dũng, ngoan cường trong lao động, ta lại càng thấy được bản lĩnh, tấm lòng và tài năng của Nguyễn Tuân. Nhà văn đã phát hiện ra trong con người bình dị ấy “ thứ vàng mười đã qua thử lửa” của núi rừng Tây Bắc. Cuộc sống quanh ta vốn rất cũ kĩ, tầm thường, gió vẫn thổi, mây vẫn trôi, ngày lại qua ngày.. nhà văn chính là người đã mang lại cho ta một thế giới mới, tinh khôi hơn,diệu kì hơn. Và Nguyễn Tuân đã làm tròn sứ mệnh của một nhà văn, ông đã góp phần mang đến cho Thế giới những sắc màu mới. Bước vào thế giới của Nguyễn Tuân, chúng ta như bước vào một chân trời với màu sắc huyền bí riêng biệt, hấp dẫn và độc đáo. Đó là chân trời của cái đẹp, của tài hoa và sự uyên bác.
Kết bài Người lái đò sông Đà 2
Hình tượng Người lái đò được xây dựng rất thành công qua ngòi bút độc đáo và sáng tạo của Nguyễn Tuân. Trong hơi thở văn chương ấy, nhà văn đã khẳng định được tài năng và sức mạnh cường đại của con người, cuộc chiến không cân sức giữa con người lao động và thiên nhiên kỳ bí vốn có nhiều cam go, vất vả. Nhưng bằng sự thông minh, sáng tạo, đức tính kiên cường, tỉ mỉ vốn ăn sâu vào máu của những người lao động, họ đã chiến thắng một cách huy hoàng, vẻ vang nhất, trở thành người nghệ sĩ tài ba trên chính mặt trận tìm kế sinh nhai của mình.
Kết bài Người lái đò sông Đà 3
“Người lái đò sông Đà” là một áng văn đẹp được làm nên từ tình yêu đất nước say đắm, thiết tha của một con người muốn dùng văn chương để ca ngợi vẻ đẹp vừa kì vĩ hào hùng, vừa trữ tình, thơ mộng của thiên nhân và nhất là con người lao động bình dị ở miến Tây Bắc. Hình ảnh người lái đò sông Đã là tiêu biểu cho con người lao động vùng Tây Bắc, dũng cảm, gan dạ, quật cường, luôn kiên trì và hết mình với công việc. Nổi bật nên trên thiên nhiên bao la hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc chính là con người lao động nơi đây.
Kết bài Người lái đò sông Đà 4
Một Sông Đà, một Nguyễn Tuân - một thiên nhiên dữ dội, một người nghệ sĩ tài hoa. Tùy bút của Nguyễn Tuân chân thực mà hấp dẫn là vậy. Đọc từng dòng văn, ta như được tự mình trải nghiệm trong không gian Tây Bắc, được gặp và chiêm ngưỡng cái tài hoa của những con người nơi đây. “Người lái đò Sông Đà” là một áng văn đẹp được làm nên từ tình yêu đất nước thiết tha, say đắm của một người nghệ sĩ muốn dùng văn chương để khắc họa vẻ đẹp kì vĩ, hào hùng, vừa trữ tình, thơ mộng, và nhất là tài năng của những người lao động bình dị. Sự đầu tư nghiêm túc, công phu và tâm huyết cho nghệ thuật của Nguyễn Tuân thật khiến ta khâm phục. Phải chăng đó chính là cái độc đáo tài hoa của Nguyễn Tuân - cái điều mà ông vẫn quan niệm “đã viết văn thì phải viết cho hay, cho đúng cái tạng riêng của mình. Văn chương cần sự độc đáo hơn bất kì một lĩnh vực nào khác....”.
Kết bài Người lái đò sông Đà 5
Đọc “Người lái đò sông Đà” người ta càng hiểu hơn lý do vì sao cái đẹp trong văn của Nguyễn Tuân được gọi là cái đẹp đạt đến độ hoàn thiện, hoàn mỹ. Tác phẩm một lần nữa khẳng định tài năng bậc thầy của Nguyễn Tuân trong việc sử dụng ngôn từ vừa giúp người đọc thấy được tình yêu quê hương, đất nước mà ông gửi gắm trong các tác phẩm của mình.
Kết bài Người lái đò sông Đà 6
Tùy bút người lái đò sông Đà không chỉ đánh dấu bước chuyển mình trong phong cách, cảm hứng sáng tác của nhà văn Nguyễn Tuân sau cách mạng tháng Tám- kiếm tìm và hướng ngòi bút khám phá về những vẻ đẹp “Một thời vang bóng” mà còn là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tạo, vốn kiến thức tài hoa uyên bác của ông. Tùy bút không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của dòng sông Đà mà còn ngợi ca, khẳng định, ngợi ca vẻ đẹp trí dũng, tài hoa nghệ sĩ của con người lao động nơi đây. Qua đó bộc lộ tình yêu thiên nhiên đất nước, niềm hứng khởi khi hòa mình vào không khí xây dựng của đất nước trong giai đoạn mới.
Kết bài Người lái đò sông Đà 7
Thông qua người lái đò sông Đà, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của bức tranh thiên nhiên sông Đà vừa hùng vĩ dữ dội mà cũng vừa thơ mộng, trữ tình. Đồng thời cũng qua những dẫn dắt của Nguyễn Tuân, mà người đọc khám phá ra được “chất vàng mười trong tâm hồn” Người lái đò tay lái ra hoa. Những câu văn giàu hình ảnh, cách diễn đạt giàu chất thơ và sự uyên bác trong vốn sống, vốn hiểu biết đã biến “Người lái đò sông Đà” thực sự là trang hoa, tờ hoa đẹp nhất trong đời văn Nguyễn Tuân.
Kết bài Người lái đò sông Đà 8
Hình tượng người lái đò sông Đà được xây dựng rất thành công qua ngòi bút độc đáo và sáng tạo của Nguyễn Tuân. Trong hơi thở văn chương ấy, nhà văn đã khẳng định được tài năng và sức mạnh cường đại của con người, cuộc chiến không cân sức giữa con người lao động và thiên nhiên kỳ bí vốn có nhiều cam go, vất vả. Nhưng bằng sự thông minh, sáng tạo, đức tính kiên cường, tỉ mỉ vốn ăn sâu vào máu của những người lao động, họ đã chiến thắng một cách huy hoàng, vẻ vang nhất, trở thành người nghệ sĩ tài ba trên chính mặt trận tìm kế sinh nhai của mình.
Kết bài Người lái đò sông Đà 9
Kết thúc hành trình khám phá dòng sông Đà, nhà văn Nguyễn Tuân đã mang đến một diện mạo, một hình tượng với vẻ đẹp hùng vĩ xen lẫn thơ mộng của thiên nhiên nơi đây. Dòng sông đó có cá tính mạnh mẽ, hiểm ác đôi khi nó lại như người thiếu nữ duyên dáng với "mái tóc dài" . Không chỉ vậy, tác giả còn khắc họa vẻ đẹp trân quý bên trong con người lao động Tây Bắc với tất cả sự say mê, tình yêu tha thiết và cả vốn hiểu biết am hiểu mọi lĩnh vực của mình. Qua đây tác giả cũng bộc lộ tình yêu đất nước, thiên nhiên và niềm hứng khởi khi hòa mình vào không khí xây dựng đất nước thời kỳ đổi mới.
2. Kết bài vẻ đẹp hung bạo của sông Đà
Kết bài mẫu 1
Tóm lại, bằng một tình yêu thiên nhiên đất nước thiết tha, bằng tài năng của một nghệ sĩ ngôn từ đích thực, đến Nguyễn Tuân, có lẽ lần đầu tiên con sông Đà của Tổ quốc đã bước vào văn học với vẻ dữ dội, hùng vĩ, hoang sơ nhưng cũng chứa chan thơ mộng, trữ tình của nó. Thì ra, với tác giả Người lái đò sông Đà, thiên nhiên cũng chính là một sản phẩm nghệ thuật vô giá, thiên nhiên luôn làm cho con người bị hấp dẫn, mê say.
Kết bài mẫu 2
Nếu “sông Hương” của Hoàng Phủ Ngọc Tường mang vẻ đẹp trầm mặc của cố đô và người dân Huế thì con sông Đà lại là biểu tượng, lại mang cái văn hóa của người dân Tây Bắc. Như vậy, có thể khẳng định Đà giang qua ngòi bút của Nguyễn Tuân hiện lên dữ dội đến khác thường, tột đỉnh, thể hiện rất rõ phong cách rất riêng của Nguyễn Tuân –một phong cách rất “ngông”.
3. Kết bài phân tích cái tôi của Nguyễn Tuân
Kết bài mẫu 1
Đọc Người lái đò Sông Đà ta vui thú thấy Nguyễn Tuân đã để thơ vào sông nước. Ông đã khám phá sự vật – con sông Đà – ở phương diện thẩm mĩ, đã miêu tả, nhận diện con người – ông lái đò – ở phương diện tài hoa, nghệ sĩ. Tả cảnh thì biến hóa trong bốn mùa, trong mọi thời gian. Nói về thác ghềnh thì đa thanh, phức điệu bằng tất cả cảm giác tinh tế, bằng những liên tưởng đầy góc cạnh với một kho từ vựng dồi dào, sáng tạo. Văn Nguyễn Tuân đúng là những giọt mật của con ong yêu hoa – cần mẫn, sáng tạo, đem thơm thảo dâng hết cho đời.
Kết bài mẫu 2
Người lái đò sông Đà đã đạt tới trình độ nghệ thuật bậc thầy về thể loại tùy bút, ở đó, Nguyễn Tuân đã chứng tỏ một cái tôi độc đáo, tài hoa, uyên bác và phóng túng. Ông đã mang đến cho người đọc những trang văn thấm đẫm một vẻ đẹp tinh khôi mơn mởn, căng tràn nhựa sống của thiên nhiên. Vẻ đẹp ngôn ngữ trong trang văn như thôi miên người đọc vào mê cung của cảnh vật sông Đà đẹp đến mê hồn và những con người lao động bình dị trên sông nước.