Tình yêu quê hương trong truyện ngắn Nắng đẹp miền quê ngoại

Tình yêu quê hương trong truyện Nắng đẹp miền quê ngoại

VnDoc.com xin gửi tới bạn đọc bài viết Tình yêu quê hương trong truyện ngắn Nắng đẹp miền quê ngoại để bạn đọc cùng tham khảo và có thêm tài liệu học Ngữ văn 11 Cánh diều nhé. Mời các bạn cùng theo dõi bài viết dưới đây.

Dàn ý Tình yêu quê hương trong Nắng đẹp miền quê ngoại

I. Mở bài:

- Giới thiệu khái quát về nhà văn Trang Thế Hy.

- Nêu vấn đề: Vẻ đẹp của quê hương trong truyện ngắn Nắng đẹp miền quê ngoại.

II. Thân bài:

- Con người miền quê ngoại như cô Thơm, người dượng rể,... là những người dân hiền lành, lương thiện, chịu nhiều cay đắng, đau khổ mà vẫn rất bao dung, nghĩa tình. Thiên nhiên miền quê ngoại đẹp đẽ, tươi tắn, sinh động, thanh bình, yên ả, đầy sức sống: “Biển cỏ bao la xanh rờn rợn trải rộng đến chân trời”, “Dòng kinh thẳng băng giống như một tấm lụa dài vô tận màu xanh gợn gợn theo nhịp chèo của cô thôn nữ uốn éo tấm thân tơ trên chiếc xuồng con lắc lẻo trôi xuôi”, “Nắng chiều phủ lên cảnh vật một lớp men vàng lấp lánh”, “Trên đọt dải lau thưa, và con chim non ríu rít gọi đàn.”.

- Trước cái đẹp của con người và thiên nhiên miền quê ngoại, nhân vật “tôi” đã nhận rõ âm mưu và tội ác của giặc; sám hối, nhận tội, tạ tội trước người dượng rể, trước mộ cô Thơm; tự hứa sẽ sống xứng đáng với vẻ đẹp của quê hương.

III. Kết bài:

- Đánh giá khái quát vẻ đẹp của quê hương trong truyện ngắn Nắng đẹp miền

quê ngoại.

- Khẳng định tình yêu quê hương là tình cảm cao quý, chính đáng.

Đánh giá bài viết
1 3
Sắp xếp theo

    Văn mẫu lớp 11 Cánh diều

    Xem thêm