Lãnh địa phong kiến:
- Là đơn vị chính trị và kinh tế cơ bản trong thời kì phong kiến phân quyền ở Tây Âu.
- Là một khu đất rộng bao gồm đất của lãnh chúa và đất khẩu phần.
+ Trong đất của lãnh chúa có những lâu đài, dinh thự, nhà thờ, nhà kho, chuồng trại,… có hào sâu, tường cao bao quanh, tạo thành những pháo đài kiên cố.
+ Đất khẩu phần ở xung quanh pháo đài được lãnh chúa giao cho nông nô cày cấy và thu tô thuế.
* Cuộc sống của lãnh chúa trong lãnh địa:
- Trong các lãnh địa, lãnh chúa sống cuộc đời nhàn rỗi, xa hoa.
- Thời bình, họ luyện tập cung kiếm, cưỡi ngựa hoặc tổ chức những buổi tiệc tùng, hội hè trong những lâu đài nguy nga, tráng lệ.
- Họ sống sung sướng trên sự bóc lột tô thuế và sức lao động của nông nô.
* Khi tràn vào lãnh thổ Rô-ma, người Giec-man đã:
- Thủ tiêu bộ máy nhà nước cũ, thành lập nên nhiều vương quốc mới của người Giec-man: Ăng-glô Xắc-xông, Vương quốc Phơ-răng, Vương quốc Đông Gốt, Tây Gốt,...
- Chiếm ruộng đất của chủ nô Rô-ma cũ rồi chia cho nhau, trong đó các tướng lĩnh quân sự và quý tộc được phần nhiều hơn.
- Từ bỏ các tôn giáo nguyên thủy của mình và tiếp thu Ki-tô giáo. Họ xây dựng nhà thờ và tìm cách chiếm ruộng đất của nông dân, phong tặng đất đai theo tước vị cho các quý tộc và nhà thờ.
* Tác động:
- Hình thành 2 giai cấp cơ bản của chế độ phong kiến: lãnh chúa phong kiến và nông nô.
+ Lãnh chúa phong kiến bao gồm: các quý tộc vũ sĩ, quan lại, quý tộc tăng lữ.
+ Nông nô gồm: nô lệ và nông dân chuyển biến thành. Nông nô phụ thuộc vào các lãnh chúa phong kiến.
⟹ Quan hệ sản xuất phong kiến ở châu Âu được hình thành.
Những nét văn hóa tiêu biểu của Cam – pu – chia:
Sáng tạo chữ viết của mình trên cơ sở chữ Phạn của Ấn Độ.
Văn học dân gian và văn học viết với những câu chuyện có giá trị nghệ thuật.
Kiến trúc, nổi tiếng nhất là kiến trúc quần thê Ăng – co.
Những nét văn hóa tiêu biểu của Lào:
Chữ viết: Từ học chữ Phạn sáng tạo ra chữ viết riêng của dân tộc mình trên cơ sở chữ viết của Cam – pu – chia và Mi – an – ma.
Văn học dân gian: Văn học viết
Đời sống văn hóa của người Lào rất phong phú và hồn nhiên
Tôn giáo: đạo Hin – đu và đạo Phật.
=> Nền văn hoá truyền thống của hai vương quốc Cam-pu-chia vào Lào đều chịu ảnh hưởng của văn hoá Ấn Độ trên các lĩnh vực chữ viết, tôn giáo, văn học, kiến trúc. Từ những cái sẵn có, mỗi nước đã tạo ra cjo mình những điều mới mẻ cho mình, xây dựn một nền văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc.
Đầu thế kỉ VI: Thời kì hình thành Vương quốc Cam –pu –chia.
Thế kỉ IX đến thế kỉ XV: Thời kì phát triển của vương quốc Cam –pu – chia còn gọi là thời kì Ăng – co.
Thế kỉ XV: Cam – pu – chia bước vào thời kì suy thoái.
Thế kỉ XIX: Cam –pu- chia bị thực dân Pháp xâm lược.
Các bạn xem lời giải chi tiết tại https://vndoc.com/ly-thuyet-lich-su-10-bai-9-vuong-quoc-campuchia-va-vuong-quoc-lao-146155 nhé
- Đối nội: Các vua Lan Xang chia đất nước thanh các mường, đặt quan cai trị, xây dựng quân đội do nhà vua chỉ huy.
- Đối ngoại: Các vua Lan Xang giữ quan hệ hòa hiếu với các nước láng giếng đồng thời cương quyết chiến đấu chống quân xâm lược Mi-an-ma.
Biểu hiện cho sự phát triển của Campuchia thời Ăng-co là:
* Về kinh tế:
- Nông nghiệp:
+ Người dân sống chủ yếu bằng nông nghiệp.
+ Tích cực trị thủy: đào nhiều hồ, kênh, máng để trữ và điều phối nước tưới.
+ Ngoài ra, cư dân còn đánh bắt cá ở Biển Hồ, khai thác lâm sản quý và săn bắt thú trên rừng.
- Thủ công nghiệp: Có nhiều thợ khéo tay, đặc biệt là các nghề làm đố trang sức và chạm khắc trên đá, trên các bức phù điêu của các đền tháp.
* Về chính trị:
- Các vua Cam-pu-chia thời Ăng-co không ngừng mở rộng quyền lực của mình ra bên ngoài.
- Trong các thế kỉ X - XII, Cam-pu-chia trở thành một trong những vương quốc mạnh và ham chiến nhất Đông Nam Á.
* Về văn hóa:
- Thời Ăng-co đã góp phần xây dựng một nền văn hoá riêng, hết sức độc đáo của người Cam-pu-chia.
- Từ những thế kỉ đầu Công nguyên, người Khơ-me đã học chữ Phạn của người Ấn. Trên cơ sở đó, từ thế kỉ VII, người Khơ-me đã sáng tạo nên hệ thống chữ viết riêng của mình.
Thời gian | Nội dung |
Thế kỉ VII - X | Hình thành các quốc gia phong kiến dân tộc: Vương quốc Cam-pu-chia, Vương quốc của người Môn, người Miến ở hạ lưu sông Mê nam. |
Thế kỉ X - XVIII | Thời kì phát triển của các quốc gia phong kiến Đông Nam Á |
Nửa sau thế kỉ XVIII đến giữa thế kỉ XIX | Đông Nam Á bước vào giai đoạn suy thoái, trở thành thuộc địa của chủ nghĩa tư bản phương Tây |
https://vndoc.com/ly-thuyet-lich-su-10-bai-8-su-hinh-thanh-va-phat-trien-cac-vuong-quoc-chinh-o-dong-nam-a-127196#mcetoc_1dq5otfr31 trong này có lời giải chi tiết này bạn
- Thuận lợi
+ Điều kiện tự nhiên thuận lợi nên từ xa xưa con người đã có mặt tại khu vực này.
+ Chịu ảnh hưởng của gió mùa, thích hợp sự phát triển của cây lúa nước.
+ Nhiều khu vực giáp biển, tạo thuận lợi cho việc xây dựng các hải cảng và trao đổi sản phẩm, buôn bán theo đường biển.
Quảng cáo
+ Nằm trên đường giao thông quan trọng nối liền Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương
- Khó khăn
+ Địa hình bị chia cắt bởi những dãy núi và rừng nhiệt đới.
+ Không có những đồng bằng rộng lớn để trồng lúa, những thảo nguyên mênh mông để chăn nuôi gia súc.
+ Điều kiện tự nhiên thuận lợi, tài nguyên dồi dào nên các nước Đông Nam Á dễ dàng trở thành đối tượng xâm lược của các nước lớn khác.