Để giảm cường độ hô hấp đến mức tối thiểu (không giảm đến 0 vì đối tượng bảo quản sẽ chết) người ta thường sử dụng ba biện pháp bảo quản sau đây:
* Bảo quản khô: Biện pháp bảo quản này thường sử dụng để bảo quản các loại hạt trong các kho lớn. Trước khi đưa hạt vào kho, hạt được phơi khô với độ ẩm khoảng 13 - 16% tùy theo từng loại hạt.
* Bảo quản lạnh: phần lớn các loại thực phẩm, rau quả được bảo quản bằng phương pháp này. Chúng được giữ trong các kho lạnh ở các ngăn có nhiệt độ khác nhau (tùy loại). Ví dụ, cam chanh ở 6°C, các loại rau 3 - 7°C.
* Bảo quản trong điều kiện nồng độ CO2 cao gây ức chế hô hấp: Đây là biện pháp bảo quản hiện đại và cho hiệu quả bảo quản cao. Biện pháp này thường sử dụng các kho kín có nồng độ CO2 cao hoặc đơn giản hơn là các túi pôliêtilen. Tuy nhiên, việc xác định nồng độ CO2 thích hợp (không thấp quá vì không tác dụng, không quá cao vì ức chế hoàn toàn hô hấp) là điều hết sức quan trọng đối với các đối tượng bảo quản và mục đích bảo quản.
- Bảo quản khô: hình thức này thường dùng để bảo quản các loại hạt trong các kho lớn. Trước khi bảo quản hạt khô, hạt được phơi khô hoặc sấy khô để sau khi đó sản phẩm sẽ có độ ẩm khoảng 13-16% tuỳ theo từng loại hạt. quá trình này làm này đã cảm ứng quá trình ngủ của hạt không những bảo quản hạt lâu hơn mà còn tăng tỉ lệ nảy mầm của hạt.
- Bảo quản lạnh: rau củ giữ trong các kho lạnh, tủ lạnh ở các ngăn có nhiệt độ khác nhau. Việc này ngăn cản hô hấp do làm giảm hoạt tính của enzim cũng như hạn chế sự phát tiển của vi sinh vật.
- Bảo quản trong điều kiện nồng độ CO2 cao: hình thức này cho hiệu quả bảo quản cao. Hình thức này thường sử dụng các kho kín có nồng độ CO2 cao hoặc đơn giản hơn là các túi polietilen. Tuy nhiên việc xác định nồng độ CO2 thích hợp là điều hết sức cần thiết nếu không có thể gây ra hậu quả ngược lại.