Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản May không đi giày
Chúng tôi xin giới thiệu bài Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản May không đi giày gồm dàn ý và bố cục văn bản cho các em học sinh tham khảo, có thêm nhiều ý tưởng xây dựng bài viết hoàn chỉnh, củng cố kỹ năng cần thiết cho bài kiểm tra viết sắp tới đây của mình.
Bài: May không đi giày
Bố cục May không đi giày
May không đi giày có bố cục gồm 2 phần:
Phần 1: Từ đầu đến “May cho mình thật”: Người hà tiện đi vấp phải hòn đá chảy máu chân nhưng không phàn gì.
Phần 2: Phần còn lại: Lời giải thích của nhân vật ông hà tiện.
Nội dung chính May không đi giày
Nói về sự hà tiện bủn xỉn của người chủ nhà và ông hà tiện. Phản ánh những người có tính keo kiệt, bủn xỉn quá mức.
Tóm tắt May không đi giày
Tóm tắt May không đi giày - Mẫu 1
Một ông tính hà tiện đi chân không ra chợ chẳng may vấp phải hòn đá chảy máu. Thay vì than đau thì ông ta mừng vì không đi giày, ông ta sợ giày bị rách mũi.
Tóm tắt May không đi giày - Mẫu 2
Người đàn ông có tính hà tiện đi chân không ra chợ vấp phải hòn đá chảy máu chân, ông không thấy đau mà còn nói là may mắn vì đã không đi giày. Vì nếu đi giày thì sẽ rách mất mũi giày.
Ý nghĩa nhan đề May không đi giày
Người đàn ông có tính hà tiện ra chợ vấp phải hòn đá chảy máu chân, ông ta thấy may mắn vì chỉ rách chân mà không phải rách giày.
Giá trị nội dung May không đi giày
Truyện bố cục ngắn gọn, kết thúc bất ngờ, mâu thuẫn gây cười ngay trong lời nói, hành động của nhân vật.
Giá trị nghệ thuật May không đi giày
Phê phán những người có tính keo kiệt, bủn xỉn.
Đọc tác phẩm May không đi giày
Có ông tính hà tiện, một hôm đi chân không ra chợ. Giữa đường vấp phải hòn đá, ngón chân chảy máu ròng ròng, thế mà ông không phàn nàn gì lại còn nói:
- May cho mình thật!
Có người qua đường lấy làm lạ, hỏi:
- Ông vấp toạc chân chảy máu ra như thế, mà còn bảo may là thế nào?
- Anh không rõ, may là vì tôi không đi giày! Chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!
Tìm hiểu chi tiết tác phẩm May không đi giày
- Câu chuyện bắt đầu từ việc một người đàn ông không đi giày ra chợ và vấp phải hòn đá.
- Khi người đàn ông vấp phải hòn đá ngón chân chảy móng ròng ròng, nhưng ông ta lại không phàn nàn mà còn nói “May cho mình thật!”.
- Cái cười nảy sinh khi: người đàn ông nói “may là vì tôi không đi giày. Chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!”
= > Bài học: Phê phán những người có tính keo kiệt, bủn xỉn.
>>> Bài tiếp theo: Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Khoe của