Soạn bài Dục Thúy Sơn ngắn nhất
Soạn bài Dục Thúy Sơn siêu ngắn
Soạn bài Dục Thúy Sơn ngắn nhất được VnDoc.com tổng hợp và xin gửi tới bạn đọc cùng tham khảo. Bài viết hướng dẫn bạn đọc trả lời các câu hỏi trong SGK Ngữ văn 10 Kết nối tri thức tập 2 các trang 24, 25. Mời các bạn cùng theo dõi bài viết dưới đây.
Trước khi đọc
Câu 1 trang 24 sgk Ngữ văn 10 Tập 2
- Sông Hương - núi Ngự
- Núi Côn Sơn
- Sông Đà
- Hồ Gươm, hồ Tây
- Đèo Ngang
...
Câu 2 trang 24 sgk Ngữ văn 10 Tập 2
Bài thơ Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên và cuộc sống con người ở Đèo Ngang. Từ đó bộc lộ cảm xúc cô đơn, hoài cổ nhớ nước, thương nhà của nhà thơ.
Đọc văn bản
1. - Thể loại: ngũ ngôn luật thi.
2. - Chi tiết miêu tả
+ Hải khẩu hữu tiên san ...
- So sánh:
“Liên hoa phù thuỷ thượng
Tiên cảnh truy trần gian
Tháp anh trâm thanh ngọc
Ba quang kính thuý hoàn”
- Ẩn dụ
Hữu hoài Trương Thiếu Bảo
Bi khắc tiển hoa ban
Sau khi đọc
Câu 1 trang 25 sgk Ngữ văn 10 Tập 2
|
Câu thơ |
Bản dịch nghĩa |
Bản dịch thơ |
|
Câu 3 và 4 |
Bản dịch thơ đổi vị trí của hai câu thơ thứ 3 và thứ 4 so với bản dịch nghĩa. |
|
|
Câu 4 |
Từ “cảnh” được hiểu là “cõi”, “bờ cõi” (như biên cảnh, xuất nhập cảnh). |
Từ “cảnh tiên” dễ bị hiểu nhầm là phong cảnh, cảnh sắc. |
|
Câu 5 |
Xác định rõ “bóng tháp” hiện lên trên mặt nước. |
Chỉ nói chung là “bóng tháp”. |
|
“trâm ngọc xanh” đặc tả sắc xanh của trâm. |
“trâm ngọc” chưa gợi rõ màu sắc. |
|
|
Câu 6 |
“mái tóc xanh” |
“tóc huyền” - tóc đen |
Câu 2 trang 25 sgk Ngữ văn 10 Tập 2
- Mô hình kết cấu 6/2
+ 6 câu đầu thiên tả cảnh, bức tranh núi Dục Thúy.
+ 2 câu kết thể hiện nỗi niềm, cảm xúc hoài niệm của tác giả.
Câu 3 trang 25 sgk Ngữ văn 10 Tập 2
- Bức tranh toàn cảnh được miêu tả từ điểm nhìn xa, có tầm bao quát rộng.
- Núi Dục Thủy như đóa hoa nổi trên mặt nước. Hình ảnh đóa sen có ý nghĩa biểu tượng, gợi ý niệm thoát tục, như cõi tiên rơi xuống trần gian.
- Tác giả sử dụng cụm từ “tiên san” để định danh trước hết về ngọn núi. Các hình ảnh “liên hoa”, “tiên cảnh” càng làm rõ hình dung ấy.
- Núi Dục Thúy hiện lên với màu xanh in bóng tháp và ngọn núi phản chiếu xuống mặt nước.
=> Ngôn từ được sử dụng tinh tế, tạo ấn tượng về bức tranh toàn cảnh vẻ đẹp núi Dục Thúy nên thơ nên họa, lung linh, kiều diễm như nàng thiếu nữ đài các, kiêu kì.
Câu 4 trang 25 sgk Ngữ văn 10 Tập 2
- Những chi tiết miêu tả cận cảnh núi Dục Thúy:
+ Bóng tháp trên núi soi xuống mặt nước giống như cái trâm ngọc xanh.
+ Ánh sáng của sông nước phản chiếu ngọn núi như đang soi mái tóc biếc.
=> Trâm ngọc xanh và mái tóc biếc gợi hình ảnh trẻ trung, trong sáng, trữ tình, nên thơ, giúp liên tưởng đến vẻ đẹp yêu kiều của người thiếu nữ. Đây là sự so sánh rất hiện đại, thể hiện tâm hồn phóng khoáng, giao cảm với thiên nhiên, tài quan sát tinh tế và trí tưởng tượng phong phú của Nguyễn Trãi.
Câu 5 trang 25 sgk Ngữ văn 10 Tập 2
- Trong hai câu kết của Dục Thúy sơn, Nguyễn Trãi đã bày tỏ suy ngẫm riêng, những suy tư về con người, về lịch sử, dân tộc. Ý thơ thể hiện rõ sự hoài niệm, nhớ tiếc, ngậm ngùi trước cảnh vật thiên nhiên còn vẹn nguyên mà cuộc đời con người lại hữu hạn, nhỏ bé, những giá trị văn hóa tốt đẹp cũng dần chìm vào quên lãng. Qua đó cho thấy tâm hồn hướng nội sâu sắc của nhà thơ.
Kết nối đọc viết
Bài tập trang 25 sgk Ngữ văn 10 Tập 2: Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) phân tích một nét đẹp của tâm hồn Nguyễn Trãi thể hiện trong bài Dục Thúy sơn.
Đoạn văn tham khảo
Thông qua bức tranh thiên nhiên được Nguyễn Trãi khắc họa, người được thấy được vẻ đẹp trong con người ông, không chỉ là niềm say mê trước thiên nhiên tươi đẹp, tình yêu cuộc sống tha thiết mà còn là tâm hồn nhạy cảm, sâu sắc, những chiêm nghiệm hoài cổ trước quy luật nhân sinh. Đắm chìm trước không gian hùng vĩ, đẹp nên thơ nên họa của cảnh sắc núi Dục Thúy, Nguyễn Trãi đã bày tỏ suy ngẫm riêng, những suy tư về con người, về vận mệnh lịch sử, tương lai dân tộc. Hai dòng thơ cuối thể hiện rõ sự hoài niệm, nhớ tiếc, ngậm ngùi trước cảnh vật thiên nhiên còn vẹn nguyên, thắm sắc là vậy mà cuộc đời con người lại hữu hạn, nhỏ bé, những giá trị văn hóa tốt đẹp cũng dần chìm vào quên lãng. Nhà thơ thoáng chốc u sầu, chạnh lòng khi nghĩ về thời thế, và những điều đã qua nhuốm màu rêu phong. Qua đó ta thấy được tâm hồn nhạy cảm, hướng nội sâu sắc của nhà thơ.