Soạn bài Mùa xuân chín ngắn nhất
Soạn bài Mùa xuân chín siêu ngắn
Soạn bài Mùa xuân chín ngắn nhất là tài liệu hữu ích giúp bạn đọc có thêm tài liệu học tập môn Ngữ văn 10 Kết nối tri thức. Mời các bạn cùng theo dõi bài viết dưới đây nhé.
Trước khi đọc
Câu 1 trang 50 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
Thơ về mùa xuân: Rằm tháng giêng (Hồ Chí Minh), Vội vàng (Xuân Diệu), Cảnh ngày xuân (Nguyễn Du),...
Câu 2 trang 50 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
Những chi tiết miêu tả mùa xuân mang không khí căng tràn nhựa sống, hi vọng về một khởi đầu mới trong năm.
Đọc văn bản
1. vàng – sang, mây – ngây, làng – chang chang
2. làn nắng ửng, khói mơ tan, lấm tấm vàng, sột sọt gió, tà áo biếc, cỏ xanh tươi, đám xuân xanh, tiếng ca vắt vẻo, mùa xuân chín, khách xa, bờ sông trắng,...
3. nắng ửng, khói mơ, sột soạt gió, sóng cỏ, đám xuân xanh, tiếng ca vắt vẻo, mùa xuân chín.
Sau khi đọc
Câu 1 trang 52 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
- Danh từ “mùa xuân” + động từ “chín”
- Gọi liên tưởng mùa xuân như một loại trái cây chín mọng, đang đến độ thơm ngon, ngọt lành, chờ tay người hái. Cùng đồng thời, mùa xuân chín là lúc chuẩn bị cho sự giã từ, chia xa.
Câu 2 trang 52 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
Làn nắng ửng, khói mơ tan, lấm tấm vàng, bóng xuân sang, sóng cỏ xanh tươi, mùa xuân chín.
Câu 3 trang 52 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
- Bài thơ có những sự lựa chọn và kết hợp ngôn từ nào khiến bạn đặc biệt chú ý? hãy nói cụ thể hơn cảm nhận của bạn về điều này.
- Ngôn từ của bài thơ đã gợi lên một khung cảnh mùa xuân như thế nào?
- Kết hợp từ đặc biệt gồm: Nhan đề gợi ra sự vận động bên trong, vừa kích thích tưởng tượng thị giác. Cấu trúc đảo ngữ, các phép nhân hóa, so sánh nhận mạnh được vẻ phơi phới của sắc xuân và sức xuân.
- Gợi khung cảnh mùa xuân tươi đẹp, không khí xuân rực rỡ, đắm say, rạo rực lòng người. Sắc xuân rực rỡ, dồi dào, con người và cảnh vật tràn đầy sức sống, giao hòa mãnh liệt với nhau.
Câu 4 trang 52 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
- Bài thơ ngắt nhịp 4/3 hoặc 2/2/3. Gieo chủ yếu là vần chân (vàng – sang, trắng – nắng, chang – chang), bài thơ có chỗ gieo vần lưng. Cách ngắt nhịp và gieo vần linh động so với quy định về vần và nhịp trong thơ Đường luật.
- Điểm gây ấn tượng về cách ngắt nhịp, gieo vần: tạo nên sự ngân nga, vang vọng cho tổng thể bài thơ, thể hiện cảm xúc bâng khuâng, vương vấn, cảm xúc hòa mình vào sắc xuân. Yếu tố cảm xúc dẫn dắt nhịp, vần, cảm xúc cá nhân được thể hiện rõ, uyền chuyển, linh hoạt.
- So sánh:
|
So sánh |
Mùa xuân chín (Hàn Mặc Tử) |
Thu hứng (Đỗ Phủ) |
|
Cách gieo vần |
các vần chân được gieo đó là: ang, ơi, ây, ang, có sự thay đổi ở mỗi khổ thơ. Cách ngắt nhịp giữa các khổ thơ cũng có sự linh hoạt, nhằm phù hợp diễn tả tâm trạng của nhà thơ. |
Gieo vần chân ở câu 1,2,4,6,8: cùng là vần “âm”; Về cắt ngắt nhịp: ngắt nhịp 4/3 ở tất cả các câu thơ không thay đổi. |
=> Nhận xét: mức độ chặt chẽ cách ngắt nhịp, gieo vần của thơ mới không còn quá khắt khe, quy chuẩn như thơ Đường luật.
Câu 5 trang 52 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
- Con người hiện lên qua một nét chấm phá hoán dụ ("tà áo biếc"), miêu tả trực tiếp ("Bao cô thôn nữ hát trên đồi"), có khi hiện lên gián tiếp ("tiếng ca"), có khi hiện lên trong kí ức của nhân vật trữ tình (người chị "gánh thóc"),...
- Nhận vật trữ tình gắn với hình ảnh “khách xa”.
- Đối tượng quan sát: khung cảnh mùa xuân, nhớ về người chị của mình, hình dung về sự nhọc nhằn của người chị cũng từng có một thời xuân xanh, với những nỗi niềm trắc ẩn, thương cảm.
Câu 6 trang 52 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
Hình ảnh, nhịp và vẫn tương ứng với sự vận động trong mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình, vừa hoà mình vào thiên nhiên, nâng niu, trân trọng vẻ đẹp bình dị mà tràn đầy sức sống của tạo vật, của con người, lại vừa có những khoảnh khắc tách khỏi đối tượng quan sát của mình để ưu tư, trắc ẩn. Giọng điệu của bài thơ, vì thế, khi tha thiết, say sưa, nhưng cũng có khi lắng lại, trầm lại, vừa điềm tĩnh, vừa trắc ẩn.
Câu 7 trang 52 sgk Ngữ văn 10 Tập 1
Nhân vật trữ tình của bài thơ không chỉ là một người nhạy cảm với sự sống, giao cảm với cuộc đời mà còn là một chủ thể biết suy tư, biết lo âu. Ngay khi mọi thứ đang ở độ viên mãn, lí tưởng như vậy, nhân vật trữ tình đã gợn lên nỗi u hoài về một viễn cảnh phai tàn của đời sống sau khi đạt đến trạng thái "chín". Cảm nhận được cái phù du, thoáng chốc của mọi vẻ đẹp ở cuộc đời nhưng không vì thế mà phủ nhận chúng; cảm nhận được cái hân hoan của đời người chỉ là khoảnh khắc, cái nhọc nhằn của kiếp người mới là trạng thái mòn mỏi, dài lâu, nhưng không vì thế không xúc động trước cái vui của nhân gian và đặc biệt, càng không quên cái khốn khó của đời sống.
Kết nối đọc viết
Trong bài thơ "Mùa xuân chín" của Hàn Mặc Tử, hai câu thơ "Trong làn nắng ửng khói mơ tan/ Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng" gợi cho em nhiều suy ngẫm. Hình ảnh "làn nắng ửng" gợi cho độc giả nghĩ về một ngày mới bắt đầu bằng những tia nắng sớm ban mai trong trẻo, tươi mới chứ không phải cái nắng chói chang, gay gắt của mùa hè. Trong khi đó, "khói mơ tan" có thể là khói phát ra từ những căn bếp trong buổi sáng sớm hoặc cũng có thể là làn sương khói tinh mơ kết hợp với "làn nắng ửng" tạo cảm giác làn khói ấy đang dần tan biến để nhường chỗ cho nắng mới lên. Dưới màu vàng nhạt của nắng mới, hình ảnh "đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng" để lại cho em những hình dung về cảnh làng quê yên bình. Đó không chỉ là màu vàng của nắng mà còn là màu vàng của những mái nhà tranh. Cả không gian như ngập tràn nắng mới thể hiện hình ảnh mùa xuân tươi đẹp, căng tràn sức sống. Qua đây, tác giả gửi gắm tình yêu quê hương đất nước qua những vần thơ đặc sắc.