Trong lớp em có bạn Hải học rất kém môn toán nhưng chẳng bao giờ Hải chịu cố gắng về môn này cả.
Ngồi trong lớp, Hải không nghe cô giáo giảng bài, những bài tập về nhà Hải làm rất ít nên Hải thường bị cô giáo phê bình, các bạn cười chê. Có lần cô giáo trả bài kiểm tra toán cho cả lớp, Hải rất buồn vì bị điểm năm. Hải ân hận lắm vì từ trước tới giờ Hải luôn ham chơi, không chịu học hành nên được điểm kém là chuyện bình thường. Cô giáo liền bảo: “Con cứ cố gắng lên thì sẽ được điểm cao thôi mà”. Từ đó Hải quyết tâm rèn luyện môn toán. Ngoài giờ học ở nhà, Hải dành ra một tiếng để học toán. Suốt hai tuần đầu, Hải làm từ các bài toán bình thường nhưng đối với Hải thì nó không hề dễ chút nào. Dần dần, Hải làm đến những bài toán khó hơn. Có bài nào không hiểu Hải sang nhờ em giảng hộ rồi tự làm lấy. Bố Hải cũng mua về cho Hải những quyển toán nâng cao để Hải làm bài tập thêm. Đến lớp, các bạn cũng động viên để Hải cố gắng hơn nữa. Trong giờ ra chơi, Hải tranh thủ làm hết bài tập cô giáo để về nhà còn làm thêm toán. Nhiều lần nản chí, Hải quẳng bút vào góc nhà và ngồi khóc, nhưng mẹ Hải lại bảo: “Có công mài sắt, có ngày nên kim con ạ! Có gì thì mẹ sẽ giúp” Thấy vậy, Hải lại cầm bút lên làm tiếp. Một tháng rồi hai tháng ba tháng trôi qua, những cố gắng của Hải đã được đền đáp. Một hôm Hải đưa cho mẹ xem bài toán khó mà mình vừa giải xong. Mẹ Hải nhận xét “Dạo này con giỏi thật, đã làm thành thạo các bài rồi cơ đấy”. Thật là vui sướng, Hải nhảy lên và cười rất tươi. Hôm sau lên lớp cô giáo gọi Hải lên chữa bài cô khen Hải làm bài rất đúng và còn tuyên dương Hải trước lớp nữa.
Các bạn thấy không nhờ có tính kiên trì và nhẫn nại mà giờ đây Hải đã vuơn lên trở thành một học sinh giỏi rồi. Các bạn phải chăm chỉ học tập lên để bố mẹ được vui lòng và để xứng đáng là “Cháu ngoan Bác Hồ”.
Tuần học trước đối với lớp tôi là một tuần thật vô cùng tồi tệ. Lớp tôi đã tụt hơn 10 bậc trong bảng xếp loại thi đua. Sắp đến giờ sinh hoạt, không khí lớp nặng nề. Dù không muốn nhưng hình như ai cũng đoán chắc rằng cả lớp sẽ được nghe rất nhiều lời trách phạt của cô chủ nhiệm.
Tùng! Tùng! Tùng!
Trống vào tiết năm vừa điểm, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp với ánh mắt nghiêm trang, cả lớp tôi im phăng phắc. Cô có vẻ hơi ngạc nhiên vì cô mới đi công tác xa về. Cũng giống như mọi khi, cô gọi Huyền Trang lên thông qua tình hình của lớp trong tuần. Bạn lớp trưởng chầm chậm đứng lên. Ở dưới, chúng tôi nhận rõ vẻ mặt thất vọng của cô sau mỗi lời nói của Huyền Trang. Bản thông báo được đọc nhanh chóng, ngắn gọn nhưng đầy đủ. Kết quả, lớp tôi tụt từ vị trị số một xuống vị trí thứ 15.
Cả lớp tôi vừa buồn, vừa sợ hãi lại vừa hối hận chờ đợi từ cô những lời trách phạt. Cô không giấu vẻ mặt thất vọng nhưng trông cô vẫn điềm tĩnh vô cùng:
- Cô đi công tác có một tuần mà công tác tự quản của các em kém quá! Ai lại mang tiếng một lớp mũi nhọn của trường mà lại xếp thứ 15. Bản báo cáo của Huyền Trang đã nêu ra quá nhiều những cái tên mắc lỗi nhưng trước khi phê bình, cô muốn nghe lớp mình phát biểu.
Cả lớp vẫn im phắc trong một không khí nặng nề nhưng rồi cuối cùng, Huyền Trang cũng lên tiếng trước:
- Em thưa cô! Tuần qua lớp mình sút kém là vì các bạn thực hiện nề nếp không nghiêm và lại còn sao nhãng trong việc học hành. Là cán bộ lớp mà không nhắc nhở được các bạn, em xin nhận lỗi về mình.
Nói xong, lớp trưởng bật khóc ngồi thụp xuống bàn. Ngay lúc đó, bạn Mi thành viên của tổ bốn đứng lên:
- Thưa cô! Tuần qua các mặt thi đua của lớp mình đều sút kém, theo em có mấy nguyên nhân. Thứ nhất, ở cổng trường ta vừa khai trương một quán trò chơi điện tử. Em thấy lớp mình có nhiều bạn hay la cà ở đó vì thế mới xảy ra chuyện không học bài trước khi đến lớp và chuyện đi muộn thường gặp ở các nam. Thứ hai, các bạn nữ lớp mình gần đây hay mang đến lớp đồ ăn, quà bánh nên thường gây mất trật tự và còn ảnh hưởng đến công tác vệ sinh. Còn nữa, tuần vừa qua cô đi vắng, lớp mình lại là lớp mới của cấp hai nên các bạn còn có thói quen xao nhãng nếu không có ai nhắc nhở thường xuyên. Thưa cô! Nếu giải quyết được những nguyên nhân ấy, em tin lớp mình sẽ tốt hơn.
Chờ đợi một lúc không thấy còn ai có ý kiến gì, cô kết luận:
- Vậy là ngay chính bản thân các em đã tự chỉ ra nguyên nhân mắc lỗi của mình. Cô khen bạn Trà Mi đã góp ý rất kịp thời. Cô sẽ giữ bản báo cáo này xem tuần sau các em sửa chữa ra sao? Nếu các em đã biết lỗi của mình mà các em còn mắc lỗi cô sẽ phạt nặng gấp đôi.
Buổi sinh hoạt tan, lớp tôi ra về nhiều bạn thấy mình nhẹ nhõm vì không bị cô trách phạt gì. Nhưng ai cũng lo ngay ngáy cũng nghĩ phải làm sao cố gắng để không bị cô trách phạt trong giờ sinh hoạt tuần sau.