Cứ chiều chiều, sau khi mẹ em kết thúc một ngày làm việc, còn em kết thúc một ngày học, em lại cùng mẹ ra công viên ở gần nhà đi dạo. Cảnh công viên vào buổi chiều muộn thật đẹp biết bao!
Một buổi chiều mùa hè, nắng đã tàn. Chỉ còn vương lại vài sợi nắng mỏng manh. Công viên chiều nào cũng đông người qua lại. Bởi trong công viên có một chiếc hồ nhỏ, lại được bao quanh bởi nhiều cây xanh nên rất mát.
Chiều ở công viên, có những người bán hàng rong đi lại. Họ bán những món đồ ăn vặt mà trẻ nhỏ rất thích, nào là kem, nào là bánh. Những đứa trẻ tíu tít đi cùng bố mẹ cứ đòi đến chỗ những người bán hàng rong đó.
Chiều ở công viên, người người qua lại với mọi độ tuổi khác nhau. Gương mặt ai cũng toát lên sự phấn khởi. Có người còn dẫn theo cả những chú chó cưng chả mình đi cùng nữa. Trên những chiếc ghế đá dưới những gốc cây, mọi người cùng nhau ngồi ở đó, hóng mát, ngắm cảnh công viên buổi chiều và kể cho nhau nghe những câu chuyện về cuộc sống của mình.
Chiều ở công viên, trên hồ có rất nhiều trò chơi được diễn ra. Những đứa trẻ xuống đó để cùng nhau đạp vịt. Trên bờ, những đứa trẻ cùng nhau nặn tò he, chơi những trò chơi
Chiều. Những rặng phi lao, những cây xung quanh hồ theo gió thổi đung đưa như hình ảnh của những người con gái đang chải mái tóc dài mà làm duyên, làm dáng. Em và mẹ cùng nhau đi một vòng quanh hồ, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Chiều ở công viên khiến em thấy thoải mái hơn. Mọi người đến đây để làm vơi bớt đi sự căng thẳng của công việc, của cuộc sống. Mọi người đến đây, không hề có sự vội vàng, gấp gáp, bon chen. Đến với công viên là người ta cần sự giải trí, cần những giây phút sống chậm lại để thư thái, để nghĩ suy nhiều hơn về cuộc sống quanh mình, về những giá trị sống đích thực mà đôi khi vì cuộc sống quá bộn bề ta đã quên đi.
Ngắm cảnh công viên vào buổi chiều, em thấy lòng mình thư thái hơn. Đi dạo quanh hồ, hít thở và tận hưởng không khí trong lành, với em đó chính là một niềm vui. Khi em đi ra công viên vào buổi chiều với mẹ, em và mẹ có thể cùng nhau tâm sự nhiều chuyện, có những chuyện em còn vướng mắc, mẹ sẽ đưa cho em lời khuyên hợp lý. Yêu biết bao cảnh công viên vào mỗi chiều!
Vạn vật đang chìm trong giấc ngủ, bỗng từ đằng đông, một quả cầu lửa khổng lồ từ từ nhô lên. Rồi chẳng biết từ đâu, tiếng gà gáy te te vang khắp làng trên xóm dưới. Một ngày mới bắt đầu trên quê em.
Ông mặt trời bị tiếng gà đánh thức bất ngờ nên chưa tỉnh hẳn. Ông vén tấm màn đêm, nhìn xuống trần gian bằng đôi mắt ngái ngủ, khuôn mặt tròn trĩnh, hồng hào trông thật ngộ. Cùng với sự thức tỉnh của mặt trời, vạn vật cũng bừng tỉnh giấc theo. Cây cối hả hê vươn tay đón chào ngày mới. Những giọt sương đêm còn đọng lại trên cành cây, ngọn cỏ long lanh như những hạt ngọc.
Dưới ánh ban mai, chúng sáng bừng lên như những ngôi sao bé nhỏ, xinh xắn dưới trần gian. Cảnh vật dần thay đổi. Bóng tối đã bị ánh sáng đẩy lùi, phô ra vẻ đẹp của buổi sớm. Khi những tia nắng đầu tiên vừa đến mặt đất cả một không gian trong trẻo sáng sủa đã mở ra trước mắt ta. Mặt trời lúc này đã tươi cười rạng rỡ chứ không còn uể oải, ngái ngủ nữa.
Những tia nắng sớm tinh nghịch chạy đuổi nhau trên bãi cỏ còn đẫm sương đêm. Làng quê lúc này đẹp như một bức tranh nhiều màu. Trên trời, những đám mây trắng, hồng trôi lững lờ. Dưới cánh đồng, lúa đã bắt đầu ngả vàng. Những bông lúa nặng hạt, uốn cong như chiếc cần câu, ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện.
Gió thổi vi vu, sóng lúa rập rờn. Hương lúa thoang thoảng lan tỏa khắp không gian đánh thức khứu giác của những người khó tính nhất. Thỉnh thoảng có cánh cò trắng bay lượn trên không càng làm tô điểm thêm cho cảnh đẹp quê hương. Trong làn gió nhẹ sớm mai, mặt sông lăn tăn gợn sóng. Những con sóng tinh nghịch nối đuôi nhau đùa giỡn xô vào bờ.
Mấy cậu bé đồng quê đeo cái giỏ bé xinh bên mình lững thững đi dọc bờ sông tìm bắt cua còng. Khuôn mặt ánh lên niềm vui con trẻ. Con đường làng quanh co, uốn lượn như một dải lụa khổng lồ. Hai bên đường, hàng cây nghiêm trang đứng chào ngày mới. Tiếng chim hót líu lo hòa với tiếng ve râm ran trong vòm lá tạo thành bản nhạc du dương nghe thật vui nhộn.
Trên đường làng, tiếng cười nói ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Mấy bác nông dân đã vác cuốc ra đồng. Theo sau chân họ là mấy chú trâu chăm chỉ vừa đi vừa kêu khe khẽ “ọ ọ”. Cái mặt hớn hớn, cái đuôi phe phẩy vẻ khoái chí vì sắp được làm công việc quen thuộc hàng ngày giúp nhà nông.
Đám học trò tung tăng cắp sách tới trường. Trên vai, khăn quàng đỏ thắm tung bay. Chúng nói nói, cười cười làm rộn rã cả một đoạn đường. Mấy cô bác công nhân cũng vội vã đạp xe tới nơi làm việc. Màu áo xanh hòa với màu nắng sớm đang chan hòa khắp nơi. Tất cả đã sẵn sàng cho một ngày mới.
Yêu quê hương, em yêu những nét đẹp của quê mình. Vào thời điểm nào trong ngày, dù bình minh hay hoàng hôn cũng đều để lại ấn tượng sâu đậm trong em. Sau này, dù đi đâu, về đâu, em cũng không bao giờ quên được miền quê yêu dấu ấy.