Ngọc Hà Văn học

Tả một đồ vật hoặc một món quà ý nghĩa

3
3 Câu trả lời
  • Hằngg Ỉnn
    Hằngg Ỉnn

    Mỗi năm, em lại được tặng rất nhiều món quà. Món quà nào em cũng quý, cũng thích. Nhưng trong đó, có một món quà mà em luôn cất giữ với một vị trí vô cùng đặc biệt, đó chính là chiếc túi do chính tay bà may cho em.

    Lúc ấy, em mới học lớp một. Mỗi ngày đến lớp, bà thường cho em mang theo vài chiếc kẹo và bánh để ăn vào giờ ra chơi cùng bạn. Nhưng để trong cặp thì đôi khi kẹo bánh bị sách làm vỡ. Thế nên, bà đã may cho em một chiếc túi nhỏ.

    Túi có hình chữ nhật, lớn bằng bàn tay của bà. Phần vải may túi là vải trơn màu hồng, được bà cắt từ cuộn vải dì Tư mua tặng bà may áo dài. Các góc của túi được bà may rất cẩn thận từng chút một, nên chắc chắn lắm. Nhìn mãi cũng chẳng tìm ra chỗ nào có chỉ thừa. Lúc ấy, mắt bà đã kém, nên chỉ may được vào ban ngày mà thôi. Nên phải hết gần hai ngày bà mới may xong.

    Ở mặt trước của túi, bà đã thêu tên của em lên. Lúc ấy, em vừa tập viết chữ, đã được bà cầm tay viết nắn nót tên mình lên vải. Rồi theo đường mực bà mới thêu lên. Mỗi khi chạm tay lên tên mình trên chiếc túi, em lại cảm thấy hơi ấm bàn tay của bà đâu đây. Về miệng túi, thì bà làm dạng túi rút, Bà luồn một sợi dây dài trên miệng túi, chỉ cần kéo lại thì miệng túi sẽ đóng chặt và có quai để xách theo. Sợi dây ấy, được bà tết lại từ ba mảnh dây nhỏ xíu. Lúc bà đan, em ngồi bên cạnh, nhìn theo mà hoa cả mắt bởi sự khéo léo thoăn thoắt của đôi tay bà. Còn nhớ hôm ấy, khi bà vừa may túi xong, em liền cầm lên sung sướng lắm. Vội cầm kẹo cho vào rồi mang đi khoe khắp nơi. Niềm sung sướng ngày hôm ấy cho đến hôm nay vẫn còn nguyên vẹn.

    Bây giờ, em đã học lớp 5 rồi, không còn mang kẹo đến lớp nữa. Bà cũng đã đi xa rồi và chiếc túi cũng cũ dần theo năm tháng. Nhưng em vẫn nâng niu và giữ gìn chiếc túi thật cẩn thận. Em treo túi ở cạnh bàn học, để lúc nào cũng có thể nhìn ngắm nó, như ngày xưa, bà luôn ở bên cạnh mỗi khi em học bài.

    Trả lời hay
    1 Trả lời 05/03/23
    • Bé Gạo
      Bé Gạo

      Trong tủ đồ của em, có một chiếc khăn quàng cổ có dáng vẻ rất bình thường và có phần cũ kĩ. Nhưng nó vẫn được trang trọng đặt ở vị trí đẹp nhất. Bởi đó là chiếc khăn do chính tay chị gái của em đan.

      Chiếc khăn được đan thủ công từ các sợi len màu đỏ to bằng ngón tay. Hồi đó, chị gái em vừa học lớp 6, đã phải tiết kiệm tiền tiêu vặt gần hai tháng mới đủ để mua len. Chị cũng đã phải đan suốt cả tháng mới có được chiếc khăn này. Nên dù màu sắc không đặc biệt, kiểu dáng cũng giản đơn, nhưng trong mắt em chiếc khăn vẫn đẹp vô cùng.

      Khăn dài khoảng gần 1m, bề ngang dài chừng hai gang tay. Các sợi len được đan tỉ mỉ nên dường như chẳng có kẽ hở nào ở giữa cả. Cầm trên tay ngắm nghía, em có thể nhìn thấy sự đều tăm tắp của các sợi len vòng qua nhau. Khi quàng lên cổ, thì thật sự ấm áp vô cùng. Ấm đến như vậy là nhờ chiếc khăn len, nhưng cũng là nhờ tình yêu thương của chị.

      Để giữ khăn được bền lâu, em đã luôn chỉ giặt khăn bằng tay chứ không cho vào máy giặt. Đi đâu em cũng mang khăn theo và kể cho mọi người nghe về ý nghĩa tuyệt vời của nó. Ánh mắt trầm trồ của chúng bạn khiến em càng thêm tự hào về chiếc khăn của mình.

      Bây giờ, chiếc khăn đã cũ đi nhiều, nhưng em vẫn quý trọng và nâng niu nó. Bởi đó là món quà chứa đầy kỉ niệm quý giá của tình chị em chúng em.

      0 Trả lời 05/03/23
      • Laura Hypatia
        0 Trả lời 05/03/23

        Văn học

        Xem thêm