Bài thơ “Vịnh núi Tản Viên” của Đặng Vũ Trợ truyền đạt một thông điệp sâu sắc về sự kính trọng và tôn vinh thiên nhiên, cũng như về vị thần là chủ nhân của núi Tản Viên. Tác giả miêu tả núi Tản Viên như một danh sơn hùng vĩ, đẹp đẽ và huyền bí, đồng thời tôn vinh vẻ đẹp hoang sơ của nó. Thông điệp chính của bài thơ là sự kính trọng và tôn vinh đối với thiên nhiên và vị thần, cùng với sự cao khiết và mạnh mẽ của núi Tản Viên. Núi Tản Viên không chỉ là một địa danh, mà còn là biểu tượng của đất Bắc, được tôn vinh và kính trọng bởi tác giả.