Giao diện mới của VnDoc Pro: Dễ sử dụng hơn - chỉ tập trung vào lớp bạn quan tâm. Vui lòng chọn lớp mà bạn quan tâm: Lưu và trải nghiệm
Đinh Thị Nhàn Văn học Lớp 9

Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị mà sâu sắc của người bà kính yêu

Em hãy viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị mà sâu sắc của người bà kính yêu đã làm cho em cảm động (trong đoạn văn có sử dụng yếu tố nghị luận).

10
10 Câu trả lời
  • Bơ

    Tôi lớn lên trong tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc của bà. Từ nhỏ, tôi đã ở với bà để bố mẹ tôi đi làm kinh tế, vì thế bà thay cha mẹ dạy dỗ, nuôi nấng tôi từng ngày. Ở với bà, tôi được bà chăm lo miếng ăn, giấc ngủ, bà thường dậy sớm đi chợ và trở về nhà khi tối muộn. Có nhiều lần, bà dẫn tôi đi cùng. Những món hàng bà bán thường chỉ là những thức quà vặt mà trẻ con và người lớn đều thích như xôi, các loại bánh nếp… Bà rất khéo tay nên mỗi lần bà làm bánh, nấu xôi, bà đều chỉ cho tôi cách làm. Bà dạy tôi rằng “chỉ có lao động mới mang lại niềm hạnh phúc và sống cuộc đời có ý nghĩa”. Chính điều đó nuôi dưỡng ý thức của tôi về tình yêu với lao động, với cuộc sống. Giờ đây bà đã đi xa nhưng tôi luôn biết ơn bà đã hi sinh vì con cháu, để tôi biết cố gắng hơn mỗi ngày

    Trả lời hay
    428 Trả lời 28/09/21
    • Vợ đặc phái viên Park
      Vợ đặc phái viên Park

      Cho mình hỏi câu nào là nghị luận vậy ạ

      142 Trả lời 27/10/21
    • Bơ

      @Vợ đặc phái viên Park

      Bà dạy tôi rằng “chỉ có lao động mới mang lại niềm hạnh phúc và sống cuộc đời có ý nghĩa”. Chính điều đó nuôi dưỡng ý thức của tôi về tình yêu với lao động, với cuộc sống.

      Yếu tố nghị luận nằm trong 2 câu này. Đó là ý kiến, nhận xét của nhân vật cháu về điều đã được bà dạy trong quá khứ

      162 Trả lời 28/10/21
    • Hà Xuân Vũ
      Hà Xuân Vũ

      @Bơ cậu là Army hả

      68 Trả lời 01/11/21
    • Sooyaa Kim
      Sooyaa Kim

      @Vợ đặc phái viên Park  xin chào mk là Vợ ĐẶC PHÁI VIÊN TỔNG THỐNG

      22 Trả lời 04/11/21
    • Vợ đặc phái viên Park
      Vợ đặc phái viên Park

      @Sooyaa Kim Hello bạn mình là vợ đặc phái viên Park 🤣

      15 Trả lời 05/11/21
    • Hà Hoàng Mỹ 9a5•20
      Hà Hoàng Mỹ 9a5•20

      @Vợ đặc phái viên Park tr đắc oi đi hỏi bài gặp mấy bồ chung ck

      14 Trả lời 05/11/21
    • Lục Diệp
      Lục Diệp

      Cái này là cậu tự lm ạ ��

      13 Trả lời 18/11/21
    • Hà Huyền Trân
      Hà Huyền Trân

      Cảm ơn nhé

      6 Trả lời 02/12/21
    Xem thêm 5 trả lời cũ hơn...
  • Song Ngư
    Song Ngư

    Bà tôi, người bà hiền hậu thương yêu luôn hiển hiện trong tâm trí tôi. Những lúc rảnh rỗi bà thường dạy tôi học bài. Có một lần đang dạy tôi làm phép chia, bà nói: “Trong bốn phép tính, phép chia là khó nhất. Có những người lớn lên, thành đạt mà vẫn không làm nổi phép tính chia thông thường”. Tôi luôn suy nghĩ mãi về câu nói đó... Mỗi khi có đồ ăn, bà thường chia cho nhà tôi và những người hàng xóm. Có người bảo bà dại nhưng bà hay nói với tôi: “Biết chia sẻ với mọi người cũng là một cách cộng lấy niềm vui, nhân lên hạnh phúc cho mình và trừ đi những lo lắng trong lòng. Cháu thấy không, tính chia thật kì diệu”. Phép tính chia của bà chỉ thế thôi nhưng khiến cho hàng xóm chúng tôi mọi người xích lại gần nhau hơn. Phép tính chia của bà, chia khổ đau bất hạnh, chia hạnh phúc, chia cả sự cảm thông với mọi người chung quanh đã cho tôi hiểu ý nghĩa của cuộc sống nghĩa tình. Có phải vì vậy mà mỗi lần được ở bên bà, tôi lại cảm thấy bình yên? Thì ra phép chia còn khiến con người ta trở nên cao đẹp! Bài học đó tôi luôn mang theo bên mình, coi như hành trang bước vào cuộc sống. Bà là một người tuyệt vời trong tôi.

    Trả lời hay
    221 Trả lời 28/09/21
    • Mỡ
      Mỡ

      Tôi ở với bà nội từ nhỏ. Những bước đi đầu tiên của mỗi người thường có dáng dấp của sự e sợ, rụt rè. Nhưng khi bắt đầu những bước đi đầu tiên ấy tôi lại rất tự tin. Bởi tôi biết rằng đằng sau tôi luôn có một bàn tay đang dang rộng để nâng đỡ và làm điểm tựa cho tôi. Đó không phải là một bàn tay nào khác mà chính là bàn tay của bà - bàn tay thô sơ, dan dát vị nắng mưa, sương gió cuộc đời. Và những bài học làm người đầu tiên của tôi không đến từ bài giảng của cô giáo mà đến những câu chuyện cổ tích bà thường kể cho tôi nghe trước khi ngủ. Những lời kể của bà gieo vào lòng tôi biết bao ước mơ, niềm tin và cũng khiến tôi suy nghĩ nhiều. Suy nghĩ về những lời dạy dỗ được bà gửi vào câu chuyện. Tôi còn nhớ khi bà kể câu chuyện "Cô chủ nhỏ", bà đã nói: "Không nên sống dung dung, hờ hững mà phải biết trân trọng những vẻ đẹp và giá trị thân thuộc, bình dị của cuộc sống, nhất là tình cảm. Đừng nên xem nhẹ mối tình bạn, tình thân ngày hôm nay, bởi ngày hôm sau khi nhìn lại nó là cả một kho báu quý giá". Nghe bà nói, có ai biết được rằng bà chưa một lần được đi học, được biết chữ. Nhưng có lẽ đi học hay không đi học, biết chữ hay không biết chữ đã không còn quan trọng nữa mà cải chính là ở tâm của mỗi con người. Tâm sáng khiến con người ta có được cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc đời, khiến con người ta đẹp đẽ lạ thường giống như bà của tôi vậy. Ngày hôm nay, khi đã không còn sống bên bà nữa nhưng mỗi bước chân của tôi trên con đường đời vẫn văng vẳng tiếng bà kể chuyện ngày xửa ngày xưa...

      Trả lời hay
      108 Trả lời 28/09/21
      • Trí Trần
        Trí Trần

        Bạn ơi cho mình hỏi là câu nào là câu nghị luận vậy ạ?

        46 Trả lời 16/11/21
      • ngocthuy Lê
        ngocthuy Lê

        @Trí Trần trong dấu ngoặc kép á bạn

        11 Trả lời 11/06/22
    • Bé Gạo
      Bé Gạo

      Bà là người cùng em đi suốt tuổi thơ của mình. Vào những đêm trăng sáng, bà còn thường kể em nghe những câu chuyện cổ tích, về sự tham lam của người anh trong truyện Cây khế đã phải giá bằng tính mạng của mình, về lão phú ông trong truyện cổ tích Cây tre trăm đốt chỉ biết làm giàu cho mình từ sức lao động của anh Khoai nên cuối cùng mới bị anh Khoai trả đũa. Lòng nhân ái, biết sẻ chia của con người sẽ khiến cuộc sống bớt đi những khổ đau, khiến mọi người gần lại với nhau hơn và chan chứa tình người. Bài học từ thuở bé nhưng mãi là hành trang theo em bước vào đời, em luôn ghi nhớ lời dạy sâu sắc bà dạy để đối xử với mọi người quanh mình, để nhận lại được những nụ cười và hạnh phúc đầy ấm áp. Người với người sống để yêu nhau, bởi “sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.

      Trả lời hay
      24 Trả lời 12/08/22
      • Hoàng T. Bíchh Huệ
        Hoàng T. Bíchh Huệ

        Bạn ơi cho tớ hỏi 

        Yếu tố nghị luận là câu mở ngoặc kép, đóng ngoặc kép đúng ko ạ? 

        17 Trả lời 25/11/22
    • Gia Kiet Hoang ...
      Gia Kiet Hoang ...

      Bà tôi, người bà giản dị của tôi nhưng lại có một đức tính cao cả. Từ khi tôi còn nhỏ, bố mẹ bận bịu đi làm ăn xa để kiếm tiền nuôi anh em tôi khôn lớn. Thì anh em chúng tôi đã ở cùng bà, những câu chuyện cổ tích hằng đêm của bà đưa anh em chúng tôi vào giấc ngủ sâu, khi chúng tôi lớn hơn chút nữa, bà kể cho hai anh em về ngày bà còn trẻ lam lũ nuôi các bác và bố tôi ăn học. Nhà đông anh em nhưng bà lúc nào cũng dặn dò các bác, bố tôi phải "Anh em như thể tay chân - Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần" Cứ thế các bác, bố tôi dưới sự chỉ bảo dạy dỗ của bà đã là những con người tốt, sống có ích và rất yêu thương đùm bọc lẫn nhau, rồi đến bây giờ những đứa cháu hay chính 2 anh em chúng tôi lại được bà yêu thương dạy dỗ lên người. Tất cả những điều ấy làm tôi không thể nào quên và nó đã theo tôi trong suốt cuộc đời.

      Trả lời hay
      20 Trả lời 14/11/22
      • Diễm Phương
        Diễm Phương

        Yếu tố nghị luận là câu nào vậy?

        0 Trả lời 23/11/22
    • Thuận Master
      Thuận Master

      Nghị luận

      Trả lời hay
      14 Trả lời 22/11/21
      • Bé Heo
        Bé Heo

        Cảm ơn nhiều

        Trả lời hay
        6 Trả lời 12/08/22
        • Xuân Tùng Nguyễn
          Xuân Tùng Nguyễn

          Trong gia đình, bà là người tôi yêu nhất. Bà không chỉ yêu thương và tận tụy quan tâm tôi, bà còn là người dạy cho tôi những bài học quý báu trong cuộc sống. Có lẽ bởi bà tôi từng là một nhà giáo, vì vậy bà luôn chỉn chu trong mọi công việc, những lời bà răn dạy tôi tuy giản đơn nhưng sao mà sâu sắc đến lạ. Mỗi khi ngồi bên cạnh bà, bà luôn miệng nhắc nhở tôi: “Rồi thời gian thấm thoắt thoi đưa, con rồi sẽ lớn lên, sẽ có tương lai riêng của mình. Lúc ấy có khi bà không còn bên cạnh con uốn nắn cho con từng bước đi, lời nói nữa. Nhưng dẫu tương lai của con có ra sao đi chăng nữa, thì con vẫn luôn phải biết yêu thương, phải luôn nhớ đến những đấng sinh thành ra mình. Bởi vì đó là người đã đổ biết bao giọt mồ hôi, bỏ ra bao nhiêu công sức để nuôi lớn con nên người, là người yêu thương con vô điều kiện, sẽ luôn dõi theo bước chân của con trên đường đời. Sẽ không có ai thương con và tốt với con bằng phụ mẫu con. Cũng sẽ chẳng có ai bỏ qua tất cả mọi thứ trên đời để hi sinh vì con cả. Họ có tốt với con biết mấy thì cái tốt đó cũng không thể nào sánh được với tình yêu thương mà cha mẹ luôn dành cho con. Bởi vì đó là thứ tình yêu bất diệt, vĩnh cửu, là thứ được vắt kiệt từ chính trái tim của những người làm cha, làm mẹ. Con hãy nhớ điều đó!” Lời bà tôi nói như cơn gió lạnh mùa đông vậy. Nó vô cùng nhẹ nhàng, mà cũng đủ khiến cho con người ta cảm nhận được cái giá lạnh của nó. Lời bà nói sao mà êm dịu mà sâu sắc đến thế?


          Trả lời hay
          2 Trả lời 21:32 16/11
          • Nguyễn Nha
            Nguyễn Nha

            Chỗ nào có yếu tố nghị luận vậy ạ 

            0 Trả lời 14:07 29/11
        • Kim Anh
          2 Trả lời 07/12/22
          • Phan Thị Mỹ Hạnh
            Phan Thị Mỹ Hạnh

            kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị mà sâu sắc của bố (mẹ) đã làm cho em cảm động

            0 Trả lời 01/12/22

            Văn học

            Xem thêm