Nam Đỗ Hoàng Văn học Lớp 9

Ý nghĩa của phép so sánh “sự cô độc trong giới hạn của nó như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn" là gì?

I. Em hãy dọc đoạn văn sau:

(1) "Người ta gọi tuổi mới lớn là “tuổi biệt buồn”, “biết buôn tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra có những lúc mình cảm thấy cô độc.

2) Khi đó hãy danh sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô độc trong giới hạn của nó như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đầy, thi bạn vẫn có thể điềm tĩnh, tranh thu khoảnh khắc đó để khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. Để rồi sau đó, bạn bình thần bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm những nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm vui." (Nếu biết trăm năm là hữu hạn - Phạm Lữ Ân) Và trả lời các câu hỏi dưới đây:

a) Đoạn (1) sử dụng cách lập luận nào?

b)

c) Nêu nội dung chính của đoạn (2)

d) Bạn chia sẻ gì với quan điểm của người viết cho rằng “biết buồn” tức là chạm ngõ cuộc đời?

3
3 Câu trả lời
  • Bơ

    a. Trình tự lập luận: đưa ra một nhận định (phán đoán) rồi lí giải nó. (Đoạn văn diễn dịch)

    b. Tác giả đưa ra một cách để vượt qua nỗi buồn, sự cô đơn, đó là hãy coi nó như là một căn phòng trống trong ngôi nhà -> đóng khép lại khi cần.

    c. Tác giả nhìn sự cô độc của tuổi mới lớn bằng ánh mắt bình thản. Cô độc là một phần tất yếu của cuộc sống. Cần biết vượt qua nó để vươn tới những điều tích cực.

    d. Ai trong đời cũng cần đối diện với sự cô đơn, cô độc. Hãy tiếp nhận điều đó bằng sự bình thản nhất.

    0 Trả lời 19/10/21
  • Bảo Bình
    Bảo Bình

    a) PTBĐ chính: nghị luận

    b) Phép lk chủ yếu: phép lặp (lặp từ "hãy")

    c) Em đồng tình với triết lí Sống là không chờ đợi:

    - Vì đó là lối sống tích cực, biết chớp thời cơ, nắm bắt cơ hội - nhưng không đồng nghĩa với sống vội, sống gấp

    0 Trả lời 19/10/21
  • Biết Tuốt
    Biết Tuốt

    d.

    Đôi khi giữa bộn bề cuộc sống, bạn không nhận ra bản thân đã lãng phí thời gian, tiền bạc, công sức... vào những thứ vô bổ. Nhiều lúc bạn vội vàng chạy đua cùng thời gian mà quên cảm nhận những thay đổi, điều thú vị, hạnh phúc xung quanh ta. Cứ thế, ta vội vã làm, ăn, ngủ, yêu và vội vã… sống. "Người ta gọi tuổi mới lớn là 'tuổi biết buồn'. 'Biết buồn' tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó, hãy dành cho sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. Để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm vui...". Những điều ấy khiến ta phải dừng lại suy ngẫm, chiêm nghiệm lại bản thân mình để sống tốt hơn cho mình và mọi người xung quanh.“Có những món quà mà bạn không cần phải tốn tiền mua. Có những món quà mà bạn luôn muốn được nhận. Có những món quà mà người khác chờ đợi bạn tặng”. Bạn hãy sống trọn vẹn cho ngày hôm nay, sống thật và dành cho nhau những gì tốt đẹp nhất để cảm nhận cuộc sống từ chính tâm hồn mình vì “Ngày mai bắt đầu từ ngày hôm nay”. Có thể nói, Nếu biết trăm năm là hữu hạn là dành cho những người đang mất phương hướng trong cuộc sống. Bởi cuốn sách là các chân lí, quan niệm nhân sinh của người từng trải viết về tình yêu, tình bạn, gia đình... giúp bạn suy nghĩ lạc quan, xác định được hướng đi đúng đắn cho cuộc đời.

    0 Trả lời 19/10/21

Văn học

Xem thêm