Chiều thứ sáu hàng tuần, lớp tôi sẽ có một buổi sinh hoạt tổng kết thi đua trong tuần. Buổi sinh hoạt diễn ra vào tiết học cuối cùng, dưới sự giám sát của cô giáo chủ nhiệm.
Cô giáo yêu cầu lớp trưởng tiến hành tổng kết lại kết quả thi đua của các tổ. Bạn Hòa - lớp trưởng đã thay mặt cả lớp đề ra mục tiêu thi đua của tháng tới. Sau khi phát biểu xong, cô chủ nhiệm yêu cầu Hòa lấy ý kiến của các bạn trong lớp. Sau câu hỏi của Hòa - cả lớp chìm vào yên lặng. Một vài phút sau một cánh tay giơ lên. Đó là Lan Anh - tổ trưởng của tổ ba. Lan Anh đã bày tỏ ý kiến của mình về bạn Tùng - một học sinh mới chuyển đến lớp. Bạn ấy cho rằng Tùng là một cậu bạn nghịch ngợm, trong giờ học thường bị thầy cô nhắc nhở gây ảnh hưởng đến thành tích của lớp. Lan Anh cũng đề nghị cần có những biện pháp kiểm điểm đối với Tùng.
Ý kiến của Lan Anh khiến cả lớp xôn xao. Có bạn đồng tình, có bạn phản đối. Lớp trưởng đã đề nghị sẽ được giải quyết vấn đề này. Trong ấn tượng của tôi và Hòa, tuy Tùng là một cậu bạn khá nghịch ngợm nhưng lại rất tốt bụng. Bởi vậy, tôi tin rằng Hòa sẽ có quyết định đúng đắn:
- Thưa các bạn, trước hết tôi xin được tiếp nhận ý kiến của Lan Anh. Tùng là một học sinh mới chuyển đến lớp mình không lâu. Tuy khá là nghịch ngợm, nhưng cậu ấy lại là một người bạn rất tốt. Trong học tập, Tùng có thành tích học tập rất giỏi. Có những câu trả lời khó của thầy cô, Tùng cũng là người đứng ra trả lời. Đối với bạn bè, Tùng cũng luôn nhiệt tình giúp đỡ như giảng bài cho các bạn học kém, giúp một số bạn đến muộn trực nhật…
Cả lớp bắt đầu xôn xao bàn tán. Những ý kiến tán thành dường như ngày càng nhiều hơn. Bản thân Tùng đã tự đứng ra kiểm điểm, nhận lỗi và hứa sẽ sửa đổi.
Cuối cùng, cô giáo chủ nhiệm yêu cầu cả lớp biểu quyết. Các thành viên trong lớp đều đồng ý sẽ cho Tùng một cơ hội sửa chữa. Bản thân Lan Anh cũng đã bị thuyết phục.
Để kết thúc buổi sinh hoạt, Hòa đã nêu ra những mục tiêu của tuần mới. Buổi sinh hoạt đã kết thúc tốt đẹp.
Trong cuộc sống, gia đình có một vai trò vô cùng quan trọng. Chúng ta cần phải trân trọng khoảng thời gian được ở bên gia đình. Bản thân em cũng như vậy.
Thứ sáu tuần này là sinh nhật của bố. Mẹ đã lên kế hoạch để tổ chức một buổi sinh nhật cho bố. Em và chị Hằng được phân công dọn dẹp và trang trí nhà cửa. Còn mẹ sẽ phụ trách việc nấu nướng. Ba mẹ con đã đi mua quà cho bố từ cuối tuần trước. Đó là một đôi giày rất đẹp. Bố hoàn toàn không biết đến kế hoạch này.
Chiều hôm đó, mẹ đã xin nghỉ để ở nhà chuẩn bị. Chị Hằng không có tiết học nên ở nhà giúp mẹ. Còn em đi học về cũng nhanh chóng bắt tay vào công việc. Hai chị em trang trí nhà cửa. Mẹ thì bận rộn trong bếp. Sau mấy tiếng đồng hồ, mẹ đã nấu xong một bàn ăn với những món mà bố thích. Phòng khách cũng được trang trí rất đẹp. Chị Hằng còn giúp mẹ cắm một lọ hoa.
Khoảng bảy giờ tối, bố mới đi làm về. Ba mẹ con đã đứng chờ ở phòng khách. Khi bố bước vào nhà, chị Hằng mang chiếc bánh sinh nhật ra. Sau đó, mọi người cùng hát bài “Chúc mừng sinh nhật”. Bố đã rất ngạc nhiên về bữa tiệc này. Bố còn nói lời cảm ơn với ba mẹ con nữa. Mọi người cùng nhau chụp những bức ảnh lưu lại kỉ niệm. Sau đó, cả nhà cùng vào nhập tiệc. Mọi người cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ. Em đã thay mặt mẹ và chị tặng quà cho bố. Bố nói rằng rất thích món quà này.
Hôm nay là một ngày thật đáng nhớ. Gia đình của em đã có những khoảnh khắc đẹp đẽ bên nhau. Và em cảm thấy rất yêu gia đình của mình.