Tôi là Sọ Dừa - một vị Trạng Nguyên tài giỏi của nước ta.
Mẹ của tôi đã mang thai tôi nhờ uống nước mưa đọng lại trong một cái gáo dừa. Khi vừa sinh ra, tôi không có chân cũng chẳng có tay, tròn lông lốc như một cái gáo dừa nên được mẹ đặt tên là Sọ Dừa. Lớn hơn một chút, tôi nhờ mẹ xin cho đi chăn bò của nhà Phú Ông. Tôi chăn bò rất giỏi nên Phú Ông hài lòng lắm. Hằng ngày, cô con gái Út của ông thường mang cơm đến cho tôi. Tôi rất thương cô nên nhờ mẹ đến hỏi cưới cô về làm vợ. Được cô Út đồng ý, tôi sung sướng lắm, quyết rũ bỏ hình dáng xấu xí này để trở về hình dạng con người. Tôi còn biến ra rất nhiều của cải để sửa lại nhà và thuê người hầu tổ chức tiệc cưới linh đình. Điều ấy làm vợ tôi hạnh phúc lắm. Sau đám cưới, tôi ra sức dùi mài kinh sử và đỗ làm Trạng Nguyên. Ít lâu sau, tôi được nhà vua cử đi Sứ. Trước khi đi, tôi dự tính vợ ở nhà sẽ gặp chuyện chẳng lành, nên dặn nàng luôn mang theo ít đồ vật để phòng thân. Nhờ vậy mà vợ tôi đã sóng ót được trên đảo hoang sau khi bị hai chị gái độc ác hãm hại. Chúng tôi gặp lại nhau khi tàu của tôi đang trở về sau chuyến đi sứ. Hai vợ chồng mừng mừng tủi tủi ôm nhau trong hạnh phúc.
Xin chào mọi người, ta là Thạch Sanh, vị vua mới lên ngôi của nước ta. Để có ngày hôm nay, ta đã trải qua rất nhiều thăng trầm, biến cố.
Ta sinh ra trong gia đình nghèo khó. Cha mẹ mất sớm, ta sống một mình trong túp lều nhỏ dưới gốc đa. Tuy vậy, ta vẫn lớn lên vô cùng mạnh khỏe và chăm chỉ. Ngày ngày, ta tự mình lên rừng đốn củi nuôi sống bản thân.
Một hôm, ta gặp một người hàng rượu tên là Lý Thông, hắn rủ ta làm anh em kết nghĩa. Mà ngờ đâu, mọi sóng gió của cuộc đời ta đều từ hắn mà nên. Hắn lợi dụng sức khỏe của ta, để ta làm mọi việc trong cửa hàng rượu của hắn. Rồi lừa ta thay hắn đi nộp mạng cho trăn tinh. Khi ta giết được trăn tinh trừ hại cho dân, thì hắn lừa ta rằng đó là con vật do vua nuôi, để đẩy ta đi rồi cướp công trạng. Chưa dừng lại ở đó, khi ta một mình tiêu diệt đại bàng tinh để cứu công chúa, thì hắn đã ra lệnh lấp cửa hang để hại chết ta và cướp công cứu công chúa. Nhưng may mắn, ta đã thoát khỏi hang sâu và giải thoát cho con trai của vua Thủy Tề.
Trở về nhà, ta lại bị giam vào ngục oan do bị hồn trăn tinh và đại bàng tinh ám hại. Nhờ cây đàn thần vua Thủy Tề tặng, mà ta đã giúp công chúa khỏi bệnh và được gặp nhà vua. Lúc này, sự thật được sáng tỏ, Lý Thông và mẹ hắn ta mất hết tất cả, và được ta tha cho, đuổi về quê. Sau đó, ta trở thành phò mà và giúp vua xử lí việc nước. Bao sự dị nghị của triều thần đã bị xóa hết sau khi ta một mình đánh đuổi được đại quân của mười tám nước chư hầu.
Sau khi vua cha qua đời, ta nối ngai cha, trở thành một vị vua mới. Nay ngồi chiêm nghiệm lại, ta thấm thía một đạo lí rằng “ở hiền thì gặp lành”.