Suy nghĩ và cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại
Suy nghĩ về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại
- 1. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 1
- 2. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 2
- 3. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 3
- 4. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 4
- 5. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 5
- 6. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 6
- 7. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 7
- 8. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 8
- 9. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 9
Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại được VnDoc.com sưu tầm và xin gửi tới bạn đọc cùng tham khảo để có thêm tài liệu học Ngữ văn 11 Cánh diều nhé. Mời các bạn cùng theo dõi bài viết dưới đây.
1. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 1
Khung cảnh về bức tranh thiên nhiên buổi chiều ở quê ngoại lại mở ra. Qua ngòi bút của tác giả cái nắng chiều hiện lên thật đẹp, với những biển cỏ bao cùng với nắng chiều được phủ một lớp men vàng lấp lánh. Cái khung cảnh này thật đối lập với tâm trạng của tôi khi đứng trước mộ của em Thơm. Con người nơi đây cũng đẹp như vậy. Cả dượng và em Thơm đều giữ được cái trong sạch, cái bao dung và không chịu khuất phục. Còn nhân vật “tôi” thì vì cái lợi của bản thân mà đánh mất lương tâm của mình. Hành động xấu xa, tham lợi nhỏ của nhân vật "tôi" đã hủy đi cuộc đời của một cô gái trẻ đẹp, hành động xấu xa đó như muốn hủy đi sự tươi đẹp của cuộc sống này. Những khung cảnh thiên nhiên đẹp đẽ này, cùng với những con người tốt đẹp, như rọi một thứ ánh sáng vào tâm hồn của nhân vật. Nhân vật như được gội rửa những thư tăm tối, xấu xa của tâm hồn nhờ thứ ánh nắng soi rọi của miền quê ngoại.
2. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 2
Chiến tranh kết thúc cũng là khi những hình đẹp về quê hương đất nước được mở ra. Nhân vật “tôi” sau nhiều năm mới nhớ về quê ngoại và muốn trở về nơi đây. Bức tranh thiên nhiên và con người nơi đây thật đẹp nhưng đối với cảm xúc của nhân vật “tôi” có sự trái ngược. Qua ngòi bút tinh tế của tác giả, thiên nhiên miền quê ngoại sáng chói nhờ những tia nắng buổi chiều, với những đồng cỏ bao la long lanh cùng tia nắng. Con người nơi đây cũng tỏa sáng không kém, họ chính trực, kiên cường, không chịu khuất phục. Điều đó làm cho nhân vật "tôi" cảm thấy ân hận, day dứt và xấu hổ về hành động xấu xa của mình. Vì tham lam vật chất mà đã hại chết một cô gái trẻ còn chưa tròn đôi mươi, đau đớn thay người đó lại chính là em họ của mình. Ánh nắng đẹp đến mấy cũng không thể sưởi ấm được tâm không đang chết lặng của nhân vật "tôi" khi đứng trước mộ của em Thơm nhưng chính nó cùng khung cảnh thiên nhiên và con người nơi đây đã làm cho nhân vật "tôi" thức tỉnh, ngộ ra được nhiều điều và quyết tâm sửa sai.
3. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 3
Bức tranh thiên nhiên quê ngoại hiện lên rực rỡ trong buổi chiều tà. Nắng vàng nhuộm lên những cánh đồng cỏ bao la một màu vàng óng ả, lấp lánh. Khung cảnh đẹp đẽ này lại đối lập hoàn toàn với tâm trạng nặng nề của nhân vật tôi khi đứng trước mộ của em Thơm. Con người nơi đây cũng đẹp như chính quê hương vậy. Cả dượng và em Thơm đều mang trong mình sự trong sáng, bao dung và không chịu khuất phục trước bất công. Trong khi đó, vì lòng tham vô đáy, nhân vật tôi đã đánh mất đi lương tâm của mình, hủy hoại cuộc đời của một cô gái trẻ đẹp. Hành động xấu xa ấy như muốn nuốt chửng sự tươi đẹp của cuộc sống. Nhưng khung cảnh thiên nhiên thanh bình cùng những con người tốt bụng nơi đây như một luồng ánh sáng thanh tẩy tâm hồn "tôi". Nhờ họ, nhân vật tôi như được gột rửa những tăm tối, xấu xa, hướng đến một con người mới tốt đẹp hơn.
4. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 4
Bức tranh thiên nhiên quê ngoại hiện lên trong buổi chiều tà với vẻ đẹp rực rỡ, ấm áp. Biển cỏ bao la trải dài được nhuộm vàng bởi ánh nắng chiều, lấp lánh như dát vàng. Khung cảnh ấy đẹp đến nao lòng, trái ngược hoàn toàn với tâm trạng u buồn, nặng nề của nhân vật "tôi" khi đứng trước mộ của em Thơm. Con người nơi đây cũng đẹp như chính quê hương vậy. Dượng và em Thơm đều mang trong mình những phẩm chất tốt đẹp: trong sáng, bao dung và không chịu khuất phục. Họ là những đại diện cho những giá trị truyền thống tốt đẹp của làng quê Việt Nam. Đối lập với họ là nhân vật "tôi". Vì lòng tham lam, ích kỷ mà "tôi" đã đánh mất lương tâm, hủy hoại cuộc đời của một cô gái trẻ đẹp. Hành động của "tôi" như một vết nhơ, vấy bẩn lên bức tranh đẹp đẽ của cuộc sống. Tuy nhiên, những khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp cùng những con người tốt bụng nơi đây như một tia sáng soi rọi vào tâm hồn "tôi". Nó giúp "tôi" nhận ra lỗi lầm của mình, gột rửa những uế tạp trong tâm hồn và hướng con người trở lại với những giá trị chân thiện mỹ. Như vậy, qua việc miêu tả thiên nhiên và con người quê ngoại, tác giả đã thể hiện ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống. Vẻ đẹp của quê hương không chỉ là cảnh vật mà còn là vẻ đẹp của tâm hồn con người. Bức tranh quê hương còn là lời thức tỉnh con người về giá trị đạo đức, về sự hối hận và hướng con người trở về với những giá trị tốt đẹp.
5. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 5
Cũng là những con người chịu ảnh hưởng bởi khói lửa khốc liệt. Cả dượng và em Thơm đều giữ được cái trong sạch, cái bao dung và không chịu khuất phục. Còn “tôi” thì vì cái lợi của bản thân mà đánh mất lương tâm của mình. Khung cảnh về bức tranh thiên nhiên buổi chiều ở quê ngoại lại mở ra. Qua ngòi bút của tác giả cái nắng chiều hiện lên thật đẹp, với những biển cỏ bao cùng với nắng chiều được phủ một lớp men vàng lấp lánh. Cái khung cảnh này thật đối lập với tâm trạng của tôi khi đứng trước mộ của em Thơm. Có những thứ xấu xa tồn tại như muốn hủy đi sự tươi đẹp của cuộc sống này. Những khung cảnh thiên nhiên đẹp đẽ này, cùng với những con người tốt đẹp, như rọi một thứ ánh sáng vào tâm hồn của nhân vật. Nhân vật như được gội rửa những thư tăm tối, xấu xa của tâm hồn nhờ thứ ánh nắng soi rọi của miền quê ngoại.
6. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 6
Chiến tranh kết thúc cũng là lúc hình ảnh tươi đẹp về quê hương đất nước được mở ra. Sau nhiều năm, nhân vật “tôi” nhớ lại về quê hương và muốn trở về. Bức tranh về thiên nhiên và con người ở đó thật đẹp đẽ nhưng tạo ra sự trái ngược trong tâm hồn của nhân vật “tôi”. Thiên nhiên với những tia nắng chiều sáng rực rỡ, cùng với những cánh đồng bao la tỏa sáng dưới ánh nắng. Con người ở đó cũng rất đặc biệt, mạnh mẽ, kiên cường, không khuất phục. Điều đó khiến nhân vật 'tôi' cảm thấy hối hận, đau khổ và xấu hổ về hành động đã làm tổn thương người khác. Mặc dù ánh nắng rất đẹp nhưng không thể làm ấm lòng nhân vật 'tôi' đang lầm lạc trước mộ của người em đã khuất. Nhưng chính vẻ đẹp của thiên nhiên và con người ở đây đã giúp nhân vật 'tôi' tỉnh ngộ, nhận ra nhiều điều và quyết tâm sửa đổi.
7. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 7
Khi chiến tranh kết thúc, những hình ảnh đẹp về quê hương đất nước dần hiện ra trước mắt nhân vật "tôi". Sau nhiều năm, nhân vật "tôi" bỗng nhớ về quê ngoại và khao khát trở về nơi ấy. Dù bức tranh thiên nhiên và con người nơi đây đều rực rỡ và đẹp đẽ, cảm xúc của nhân vật lại hoàn toàn trái ngược. Tác giả đã khéo léo vẽ nên một bức tranh thiên nhiên miền quê ngoại sáng bừng dưới ánh nắng chiều, với những cánh đồng cỏ bao la lấp lánh như dát vàng. Con người nơi đây cũng không kém phần rực rỡ, họ mang trong mình phẩm cách chính trực, kiên cường và không chịu khuất phục. Chính vẻ đẹp và sự cao thượng của họ đã khiến nhân vật "tôi" cảm thấy ân hận, dằn vặt và xấu hổ về những hành động sai trái của mình. Sự tham lam đã khiến nhân vật "tôi" gây ra cái chết cho một cô gái trẻ, chưa tròn đôi mươi, đau đớn thay, người đó lại chính là em họ của mình. Dù ánh nắng đẹp đến đâu cũng không thể xua tan sự tê tái và câm lặng trong tâm hồn của nhân vật khi đứng trước mộ của em Thơm. Tuy nhiên, chính ánh sáng và khung cảnh thiên nhiên nơi đây đã đánh thức nhân vật "tôi", giúp anh nhận ra nhiều điều và quyết tâm sửa chữa những lỗi lầm của mình.
8. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 8
Khung cảnh của bức tranh thiên nhiên buổi chiều ở quê xa xôi mở ra trước mắt. Ánh nắng chiều tươi đẹp, xen lẫn trong những đám cỏ, tạo nên một hình ảnh đẹp mắt với tia vàng lung linh. Điều này tạo ra sự tương phản với tâm trạng của nhân vật khi đứng trước mộ của em Thơm. Cả dượng và em Thơm đều tỏ ra trong sạch, rộng lượng và kiên cường. Trái lại, nhân vật “tôi” vì lợi ích cá nhân mà đánh mất lương tâm, gây ra hậu quả khôn lường cho một cô gái trẻ. Khung cảnh thiên nhiên và con người tốt đẹp này, như một tia sáng soi vào tâm hồn của nhân vật, giúp anh ta nhận ra và sửa đổi những lỗi lầm trong quá khứ.
9. Cảm nhận về thiên nhiên và con người ở miền quê ngoại mẫu 9
Bức tranh thiên nhiên quê ngoại vào buổi chiều tà hiện lên với vẻ đẹp rực rỡ và đầy ấn tượng. Những cánh đồng cỏ rộng lớn được ánh nắng vàng nhuộm thành một màu vàng óng ánh, lấp lánh dưới ánh sáng chiều, tạo nên một khung cảnh thật tuyệt vời. Tuy nhiên, vẻ đẹp ấy lại hoàn toàn trái ngược với tâm trạng nặng nề và u buồn của nhân vật "tôi" khi đứng trước mộ của em Thơm. Con người ở quê ngoại cũng mang trong mình sự đẹp đẽ không kém gì cảnh vật. Dượng và em Thơm đều sở hữu những phẩm hạnh cao quý như sự trong sáng, lòng bao dung và sự kiên cường, không chịu khuất phục trước bất công. Họ là biểu tượng của những giá trị truyền thống tốt đẹp, tỏa sáng giữa cuộc sống. Ngược lại, nhân vật "tôi" vì lòng tham vô đáy đã đánh mất lương tâm và hủy hoại cuộc đời của một cô gái trẻ đẹp. Những hành động xấu xa đó dường như muốn nuốt chửng mọi sự tươi đẹp và thanh bình của cuộc sống. Tuy nhiên, khung cảnh thiên nhiên yên bình cùng những con người tốt bụng nơi đây lại như một luồng ánh sáng trong lành, giúp thanh tẩy tâm hồn "tôi". Nhờ sự hiện diện của họ, nhân vật "tôi" như được gột rửa những vết bẩn tăm tối, những xấu xa trong lòng, và hướng đến một con người mới, tốt đẹp hơn. Bức tranh quê hương không chỉ là hình ảnh của cảnh sắc thanh bình mà còn là nguồn cảm hứng, là cơ hội để nhân vật "tôi" tìm lại chính mình và trở về với những giá trị nhân văn, đạo đức.