Phân tích “Cải ơi!” - Nguyễn Ngọc Tư
Phân tích “Cải ơi!” - Nguyễn Ngọc Tư
Phân tích “Cải ơi!” - Nguyễn Ngọc Tư là bài văn mẫu hay, mới nhất do VnDoc biên soạn nhằm giúp các bạn học sinh có thêm tư liệu để học tốt Ngữ văn lớp 11. Mời các bạn tham khảo!
I. Dàn ý Phân tích “Cải ơi!” - Nguyễn Ngọc Tư
Dàn ý phân tích Cải ơi mẫu 1
A. Mở bài: Dẫn dắt và giới thiệu tác phẩm
B. Thân bài:
1. Giới thiệu chung về tác giả, tác phẩm:
a. Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư:
- Sinh năm 1976, quê ở Cà Mau.
- Thường viết truyện ngắn, tiểu thuyết, tản văn.
- Là nhà văn nữ tiêu biểu của văn học đương đại.
- Một số tác phẩm nổi tiếng: “Cánh đồng bất tận”, “Gáy người thì lạnh”
b. Tác phẩm:
- “Cải ơi” là truyện ngắn nằm trong tập truyện “Cánh đồng bất tận” (2005).
- Bố cục:
+ Đoạn 1: Từ đầu cho đến “…dứt khoát tìm được con Cải về”.
+ Đoạn 2: Tiếp theo cho đến “…rủ đi ăn hủ tiếu”.
+ Đoạn 3: Tiếp cho đến “…Chết lặng”.
+ Đoạn 4: Còn lại.
2. Phân tích tác phẩm:
a. Nhân vật ông Năm Nhỏ:
- Xuất thân là người nông dân ở làng Cỏ Cháy.
- Hoàn cảnh đưa đẩy ông đến ngã ba Sương là sự ra đi của Cải.
- Số phận lưu lạc, đau khổ cùng phẩm chất được thể hiện qua hành trình tìm kiếm con:
+ Ròng rã tìm kiếm con mười hai năm, rơi vào những tình huống ngặt nghèo.
+ Giàu tình yêu thương con, giàu lòng tự trọng, không từ bỏ mọi cơ hội để tìm con.
+ Có lòng bao dung, vị tha, thương yêu những người đồng cảnh ngộ.
b. Nhân vật Thàn:
- Có ước mơ, hoài bão
- Có tình thương như ruột thịt, đồng cảm với ông Năm và tình yêu chân thành với Diễm Thương.
- Cuộc sống lưu lạc vì không thực hiện được ước mơ.
c. Nhân vật Diễm Thương:
- Có quá khứ đau buồn, bị cha mẹ bỏ rơi.
- Ngoại hình và tính cách lạnh lùng, vô cảm.
- Khao khát yêu thương vô bờ.
3. Tổng kết:
- Nội dung:
+ Đồng cảm, xót thương cho số phận đáng thương của những con người lưu lạc.
+ Ca ngợi những vẻ đẹp phẩm chất, tâm hồn của con người.
+ Đề ra những trăn trở, suy ngẫm về cách ứng xử của con người trong đời sống.
- Nghệ thuật:
+ Trật tự sự kiện trong truyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại.
+ Ngôi kể thứ ba – người kể chuyện toàn tri.
+ Hệ thống điểm nhìn linh hoạt, sự hòa quyện giữa lời người kể và lời nhân vật.
+ Nghệ thuật xây dựng và miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế.
+ Ngôn ngữ đậm chất khẩu ngữ miền Nam.
C. Kết bài.
Dàn ý phân tích Cải ơi mẫu 2
1. Mở bài:
- Giới thiệu tình hình và tâm trạng của ông Năm Nhỏ tại ngã ba Sương.
- Mô tả sự cô đơn và đau đớn trong trái tim ông về việc mất tích của con Cải.
- Phản ánh về hình ảnh ông Năm như một biểu tượng của sự mạnh mẽ, lòng trung hiếu và kiên nhẫn của con người.
2. Thân bài:
Phần 1: Những nhân vật chính:
- Tình hình và đặc điểm của ông Năm Nhỏ: người cha già đầy hy vọng và lòng nhân ái.
- Thàn: Người đồng hành trung thành, mang trong mình một quá khứ u tối nhưng vẫn có tình thương và lòng trung hiếu.
- Điềm Thương: Vợ của Thàn, một người phụ nữ trung thành và yêu thương, ẩn sau vẻ ngoại bình thường là một trái tim tràn đầy tình yêu thương và hy sinh vô điều kiện.
Phần 2: Tính cách và vai trò của từng nhân vật:
- Ông Năm Nhỏ: Biểu tượng của lòng trung hiếu và kiên nhẫn, sự hy sinh vô điều kiện cho người thân.
- Thàn: Người đồng hành trung thành, mang lại sự ủng hộ và sự đồng cảm cho ông Năm.
- Điềm Thương: Một hình ảnh của tình yêu thương và lòng nhân ái, dù không phải là nhân vật chính nhưng vẫn góp phần làm nổi bật thông điệp về gia đình và tình thân.
Phần 3: Tầm vóc và ý nghĩa của nhân vật:
- Tình thương, lòng trung hiếu và lòng kiên nhẫn của ông Năm Nhỏ.
- Sự đồng cảm và hỗ trợ của Thàn.
- Tình yêu thương và lòng nhân ái của Điềm Thương.
- Ý nghĩa về gia đình và tình cha con trong câu chuyện.
3. Kết bài:
- Tóm tắt về ý nghĩa và thông điệp của truyện.
- Phản ánh về sự tinh tế trong việc khắc họa tâm lý và cảm xúc của các nhân vật.
- Nhấn mạnh vào việc tác giả đã để lại những dấu vết sâu sắc về lòng nhân ái, hy vọng và tình thương trong cuộc sống.
Dàn ý phân tích Cải ơi mẫu 3
I. Mở bài
Giới thiệu chung:
“Cải ơi” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư thuộc tập truyện Cánh đồng bất tận
Chủ đề tác phẩm: số phận người dân làng quê nghèo.
II. Thân bài
1. Tóm tắt tác phẩm
“Cải ơi” là hành trình về người cha đi tìm con.
Các nhân vật chính: ông Năm Nhỏ, Thàn, Diễm Thương.
2. Phân tích nhân vật
a) Ông Năm Nhỏ
- Xuất hiện với dáng vẻ cô độc buồn rầu gợi nỗi buồn thương.
- Là người cha rất thương con nhưng phải gánh chịu lời ác ý của người đời khi họ quy trách nhiệm rằng vì ông ghét bỏ và đối xử tệ bạc với Cải nên nó mới bỏ đi.
- Nhân hậu, giàu lòng thương người.
b) Thàn
- Làm ca sĩ ở gánh hát, sau đó hát kẹo kéo, sống chung với ông Năm Nhỏ, coi ông như cha.
- Giàu tình thương, sống sâu sắc.
- Thàn thấu hiểu nỗi lòng của ông Năm Nhỏ và Thương và là sợi dây nối kết hai người với nhau.
c) Diễm Thương
- Hoàn cảnh đáng thương, bị cha mẹ bỏ rơi.
- Ẩn sau vẻ lạnh lùng là để che giấu sự tổn thương.
- Ba con người gắn kết với nhau như một sự bù đắp của số phận.
III. Kết luận
Giá trị của tác phẩm: dù hiện thực buồn bã nhưng tác giả vẫn cho thấy niềm tin, tình thương, lòng nhân ái và sự khoan dung.
II. Văn mẫu Phân tích “Cải ơi!” - Nguyễn Ngọc Tư
1. Phân tích Cải ơi mẫu 1
Trong tác phẩm Cải ơi của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, chúng ta được đưa vào một thế giới đau buồn và đầy lòng nhân ái, nơi những con người lưu lạc tìm kiếm sự thương yêu và ý nghĩa cuộc sống. Tác phẩm này được viết bởi một trong những nhà văn nữ tiêu biểu của văn học đương đại – Nguyễn Ngọc Tư, nữ thi hào sinh năm 1976 ở Cà Mau. Với việc sử dụng truyện ngắn, tiểu thuyết và tản văn, tác giả đã tạo ra một tập truyện đa dạng, trong đó Cải ơi được coi là một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất.
Qua câu chuyện, người đọc thấy nhân vật chính là ông Năm Nhỏ, một người nông dân xuất thân từ làng Cỏ Cháy. Số phận của ông được quyết định bởi việc mất con Cải. Ông đã dành cả cuộc đời để tìm kiếm con, đi qua những khó khăn và nghèo khổ. Ông có tình yêu thương vô hạn dành cho con và không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để tìm kiếm con. Ông cũng có lòng bao dung, sự vị tha và thương yêu những người đồng cảnh ngộ. Trong truyện “Cải ơi”, tác giả đã sử dụng trật tự kể chuyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại để làm nổi bật tình yêu của ông Năm đối với con. Có một chi tiết đặc biệt là ông Năm muốn lên truyền hình để con thấy mình đã chứng tỏ ông không ngại làm bất cứ việc gì để tìm con. Điều này thể hiện rõ mong muốn và quyết tâm của ông trong việc tìm kiếm con yêu.
Trong những khoảnh khắc lặng người, ông Năm hồi tưởng lại những kỷ niệm đáng yêu khi còn có Cải bên cạnh. Ông nhớ từ những kỷ niệm nhỏ như dắt Cải đi hái xoài chín trong vườn hoang, chặt chuối làm bè và dạy cho nó lội, thả trâu, chơi diều cho Cải. Những hình ảnh này thể hiện tình yêu và sự quan tâm của ông đối với con trước khi họ bị chia cắt. Có một lần ông Năm đậu xe kẹo đầu chợ và thấy người ta đang quay phim, ông còn rất vui mừng và sẵn sàng chạy lại để xuất hiện trước ống kính và gọi “Cải ơi…”. Đó vẫn là hai tiếng “Cải ơi…” ấy, ông đã gọi không biết bao nhiêu lần trong suốt mười hai năm lưu lạc mà vẫn chẳng có một tin tức gì về con. Sự sẵn lòng và sự kiên nhẫn của ông Năm trong việc tìm kiếm con đáng được ngưỡng mộ.
Nhân vật Thàn, một người có ước mơ và hoài bão, đồng cảm với ông Năm và có tình yêu chân thành với Diễm Thương. Cuộc sống của Thàn trở nên lưu lạc vì không thể thực hiện được ước mơ của mình. Nhân vật Diễm Thương, một nhân vật khác trong truyện, có một quá khứ đau buồn khi bị cha mẹ bỏ rơi. Cô có ngoại hình và tính cách lạnh lùng, vô cảm. Tuy nhiên, cô khao khát được yêu thương và có một cuộc sống đáng sống. Ông Năm cũng dành cho Thàn và Diễm Thương sự bao dung vô bờ. Ông không trách cứ hay mắng mỏ trò đùa ác ý của Diễm Thương. Thậm chí khi biết rằng Thàn sẽ dẫn Diễm Thương về quê, ông còn muốn đại diện cho họ như một người cha. Điều này cho thấy ông Năm đã thấu hiểu nỗi đau của những người không có gia đình, không có nơi để trở về. Mỗi nhân vật đều được tác giả xây dựng cụ thể và điểm nhìn linh hoạt cho phép lời người kể và lời nhân vật hòa quyện với nhau. Tác giả cũng xây dựng và miêu tả tâm lý nhân vật một cách tinh tế. Ngôn ngữ trong tác phẩm mang chất khẩu ngữ miền Nam, tạo nên sự chân thực và chặt chẽ với ngữ cảnh của câu chuyện.
Tình yêu và lòng nhân hậu của ông Năm Nhỏ không chỉ dành riêng cho con gái mình, mà còn lan tỏa đến những người xung quanh. Qua những câu chuyện và nhân vật trong tác phẩm Cải ơi, chúng ta được mở mang tầm nhìn và suy ngẫm về cuộc sống và con người.
2. Phân tích Cải ơi mẫu 2
Tác phẩm “Cải ơi” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam, nói về những khía cạnh đau buồn và đầy lòng nhân ái của cuộc sống. Nguyễn Ngọc Tư, một trong những nhà văn nữ tiêu biểu của văn học đương đại, đã tạo ra một tập truyện đa dạng bằng cách sử dụng truyện ngắn, tiểu thuyết và tản văn, trong đó “Cải ơi” được coi là một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất.
Tác phẩm “Cải ơi” đưa chúng ta vào một thế giới đầy những con người lưu lạc, đang tìm kiếm sự thương yêu và ý nghĩa cuộc sống. Trong câu chuyện, người đọc được quen thuộc với nhân vật chính là ông Năm Nhỏ, một người nông dân xuất thân từ làng Cỏ Cháy. Số phận của ông được quyết định bởi việc mất con Cải, và ông đã dành cả cuộc đời để tìm kiếm con trai mình. Ông Năm Nhỏ có một tình yêu thương vô hạn dành cho con, và điều này thể hiện qua sự kiên nhẫn và quyết tâm của ông trong việc tìm kiếm con yêu.
Có một chi tiết đặc biệt trong tác phẩm, đó là ông Năm Nhỏ muốn lên truyền hình để con thấy rằng ông đã chứng tỏ ông không ngại làm bất cứ điều gì để tìm con. Điều này thể hiện rõ mong muốn và quyết tâm của ông trong việc tìm kiếm con yêu. Qua những khoảnh khắc lặng người, ông Năm hồi tưởng lại những kỷ niệm đáng yêu khi còn có Cải bên cạnh. Những hình ảnh này thể hiện tình yêu và sự quan tâm của ông đối với con trước khi họ bị chia cắt.
Tác giả cũng miêu tả rất tốt sự đau khổ và lòng nhân ái của nhân vật Thàn, một người có ước mơ và hoài bão, đồng cảm với ông Năm và có tình yêu chân thành với Diễm Thương. Cuộc sống của Thàn trở nên lưu lạc vì không thể thực hiện được ước mơ của mình, và điều này làm cho nhân vật này trở nên rất đáng thương.
Nhân vật Diễm Thương, một nhân vật khác trong truyện, có một quá khứ đau buồn khi bị cha mẹ bỏ rơi. Cô có ngoại hình và tính cách lạnh lùng, vô cảm, nhưng cô khao khát được yêu thương và có một cuộc sống đáng sống. Ông Năm cũng dành cho Thàn và Diễm Thương sự bao dung vô bờ. Ông không trách cứ hay mắng mỏ trò đùa ác ý của Diễm Thương. Thậm chí khi biết rằng Thàn sẽ dẫn Diễm Thương về quê, ông còn muốn đại diện cho họ như một người cha. Điều này cho thấy ông Năm đã thấu hiểu nỗi đau của những người không có gia đình, không có nơi để trở về.
Mỗi nhân vật trong tác phẩm “Cải ơi” đều được xây dựng cụ thể và điểm nhìn linh hoạt cho phép lời người kể và lời nhân vật hòa quyện với nhau. Tác giả đã xây dựng và miêu tả tâm lý của họ một cách tinh tế, giúp người đọc hiểu sâu hơn về suy tư và cảm xúc của từng nhân vật.
Ngôn ngữ trong tác phẩm mang chất khẩu ngữ miền Nam, tạo nên sự chân thực và chặt chẽ với ngữ cảnh của câu chuyện. Sự sáng tạo trong việc sử dụng ngôn ngữ và cách tác giả mô tả cảnh vật cũng làm tăng sự sống động và hấp dẫn của câu chuyện.
Tóm lại, tác phẩm “Cải ơi” của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm văn học đầy cảm xúc và ý nghĩa, thể hiện tình yêu và lòng nhân ái của con người trong cuộc sống đầy khó khăn và thách thức. Nó là một bài học về lòng nhân ái và tình người, và mở ra cơ hội cho độc giả suy ngẫm và nghiên cứu về những khía cạnh về con người và tình yêu trong cuộc sống.
3. Phân tích Cải ơi mẫu 3
Trong tác phẩm 'Cải ơi' của Nguyễn Ngọc Tư, không chỉ là câu chuyện về mất mát và tìm kiếm, mà còn phản ánh lòng nhân ái, sự hy sinh và trung thành. Nguyễn Ngọc Tư một lần nữa chứng minh rằng, qua những nhân vật giản dị và tình huống đầy thử thách, giá trị nhân văn và lòng trung thành vô biên vẫn tồn tại trong xã hội.
Ông Năm Nhỏ, nhân vật chính của câu chuyện, thể hiện một lòng cha sâu sắc và đầy yêu thương. Trong hành trình tìm kiếm con, ông không chỉ đối mặt với khó khăn vật chất mà còn với sự lạnh lùng và hiểu lầm từ người khác. Dù vậy, lòng trung thành của ông không hề giảm sút. Ông không chỉ tìm con mà còn trở thành hình mẫu cho những người xung quanh, giúp họ hiểu về tình cha mẹ và lòng nhân ái. Ông Năm là biểu tượng của lòng nhân ái và trung thành trong xã hội.
Thàn và Diễm Thương, hai nhân vật phụ trong câu chuyện, mang đến những hình ảnh đầy ý nghĩa. Thàn, với sự chung thủy và mạnh mẽ, không chỉ là người đồng hành với ông Năm mà còn là người chia sẻ gánh nặng cuộc sống với ông. Cô luôn hỗ trợ ông vượt qua thử thách và là nguồn động viên lớn. Diễm Thương, dù có vẻ ngoài lạnh lùng, lại là người phụ nữ nhân hậu, quan tâm và đồng cảm với người khác. Câu chuyện của họ chứng minh rằng lòng nhân ái có thể hiện diện trong mọi hoàn cảnh.
Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể một câu chuyện mà còn khuyến khích chúng ta hiểu và chia sẻ lòng trung thành với gia đình và người xung quanh. Qua 'Cải ơi!', chúng ta thấy rằng tình yêu thương và lòng nhân ái là những giá trị vĩnh cửu, làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa và hạnh phúc.
4. Phân tích Cải ơi mẫu 4
Trong "Cải ơi" của Nguyễn Ngọc Tư, không chỉ là câu chuyện về việc mất mát và tìm kiếm, mà còn là hình ảnh về lòng nhân ái, lòng hy sinh và lòng trung hiếu. Nguyễn Ngọc Tư đã chứng minh một lần nữa rằng, qua những nhân vật giản dị, qua những tình huống đầy cam go, vẫn tồn tại những giá trị nhân văn sâu sắc và lòng trung hiếu không biên giới trong xã hội.
Nhân vật chính của truyện, ông Năm Nhỏ, là biểu hiện của lòng cha đầy tình yêu thương và lòng trung hiếu sâu sắc. Trong cuộc hành trình tìm kiếm con, ông không chỉ trải qua những khó khăn, gian truân về vật chất mà còn phải đối mặt với sự hiểu lầm và lạnh lùng từ người xung quanh. Nhưng lòng trung hiếu của ông không bao giờ phai nhạt. Ông không chỉ tìm kiếm con mình mà còn trở thành bậc thầy cho những người xung quanh, giúp họ thấu hiểu về lòng cha mẹ và lòng nhân ái. Ông Năm không chỉ là người cha tuyệt vời trong tâm trí đọc giả, mà còn là biểu tượng của lòng nhân ái và lòng trung hiếu trong xã hội.
Thàn và Diễm Thương, hai nhân vật phụ trong câu chuyện, cũng là những hình ảnh đầy ý nghĩa. Thàn, người phụ nữ chung tình và mạnh mẽ, không chỉ là người đồng hành của ông Năm mà còn là người yêu thương và chia sẻ gánh nặng cuộc sống với ông. Cô giúp ông vượt qua mọi thử thách và trở thành nguồn động viên không ngừng cho ông. Diễm Thương, mặc kệ vẻ ngoại hình lạnh lùng, lại là người phụ nữ nhân hậu, biết quan tâm và đồng cảm với người khác. Câu chuyện của họ là minh chứng cho việc lòng nhân ái có thể tồn tại trong mọi hoàn cảnh và với mọi hình dạng.
Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể một câu chuyện mà còn là nguồn động viên lớn, khuyến khích chúng ta thấu hiểu và chia sẻ lòng trung hiếu với gia đình, với người xung quanh. Qua "Cải ơi!", chúng ta học được rằng, trong cuộc sống, tình yêu thương và lòng nhân ái là những giá trị không bao giờ lỗi thời, và đó chính là điều khiến cuộc sống trở nên ý nghĩa và hạnh phúc.
5. Phân tích Cải ơi mẫu 5
Pau- tốp- xki đã từng nói: “Văn học đối với tôi là một hiện tượng đẹp đẽ nhất thế giới”. Thật vậy, chỉ khi đến với văn chương, người thi sĩ mới được tự do để bày tỏ nỗi lòng mình, và rồi mang tới cho độc giả biết bao những trạng thái cảm xúc vui buồn khác nhau. Giống như khi ta thưởng thức tác phẩm Cải ơi của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, tác giả đã thành công để lại biết bao niềm lắng đọng trong trái tim các độc giả.
Con người với số phận riêng tư có thể coi là một đề tài được tác giả Nguyễn Ngọc Tư khai thác thành công nhất trong sự nghiệp văn học của mình. Nhân vật trong các tác phẩm của bà thường là những con người thuần chất Nam Bộ được thể hiện rõ nét qua những cái tên mộc mạc, giản dị, chân chất, đồng thời mang trong mình những tâm tư, nguyện vọng nhỏ bé,bình dị, đời thường trong cuộc sống mưu sinh vất vả trên sông rạch chằng chịt. Mỗi một câu của Nguyễn Ngọc Tư lại được khai thác từ một góc cạnh khác của cuộc sống, đó là những chất chứa những đau đớn tột cùng, là số phận cô độc, hiu hắt của mảnh đời nghẹn đắng nỗi buồn cùng thân phận của nhỏ bé của những người nông dân chân chất với những khát khao, ước muốn bình dị về cơm áo gạo tiền, về một mái ấm gia đình yên an, hạnh phúc.
Mở đầu truyện ngắn Cải ơi là một cuộc tìm kiếm trên khắp khắp các hang cùng ngõ hẹp của người cha già Năm Nhỏ “đã đi qua chợ, qua đồng, tới rất nhiều quê xứ”. Ông đã lang thang trong hơn mười hai năm trời cùng với tiếng gọi “Cải ơi!”. Cải là con gái riêng của vợ và chồng trước của bà: “Lúc nhỏ Cải mười ba tuổi, một bữa mê chơi làm mất đôi trâu, sợ đòn, nó trốn nhà”. Sau khi biết chuyện, vợ ông buồn lắm, bà nghi ngờ vì ông hà khắc, ngược đãi nên con nhỏ mới sợ bà bỏ nhà ra đi. Cho dù ông có giải thích, thề thốt như nào đi chăng nữa, bà cũng chẳng tin lời ông. Và thế là ông Năm bất chợt biến thành “Tên trộm đãng trí” thậm trí người ngoài họ còn “Đồn đãi ông giết con nhỏ rồi lấp ở một chỗ đất nào, họ ùn ùn lại coi”. Vì quá đau khổ và nhục nhã, ông Năm đã quyết định khăn gói ra đi, lên đường quyết tâm tìm được cái Cải trở về. Giữa biển người bao la rộng lớn ấy, đâu phải nói tìm là tìm được ngay. Ông đã lăn lội qua rất nhiều quê xứ, nhưng vẫn chẳng có tung tích gì của Cải. Lần ấy, ông đã xin vào làm chân sai vặt cho đoàn nghệ thuật, với mong muốn trước mỗi lần đoàn diễn, ông sẽ mượn mic và nói: “Cải ơi, ba là Năm Nhỏ nè con….” Chỉ một câu nói ấy thôi, đã khiến cho bao độc giả đọc tới đây không kìm được nỗi xúc động, tuy Cải chẳng phải là con ruột ông, nhưng qua bao ngày tháng chung sống, ông đã sớm coi nó là con của mình. Một người cha già, lặn lội vất vả trên mọi mảnh đất, chỉ mong sao tìm được đứa con yêu quý của mình.
Và sau khi biết Diễm Hương lên tivi để tìm cha mẹ của mình, ông Năm Nhỏ đã “Lặng người đi, tự hỏi, bây giờ ông lên ti vi, con Cải có nhận ra ông không”. Ông vẫn còn nhớ như in những kỉ niệm mà ông dắt cái Cải đi hái xoài chín, chặt chuối làm bè dạy nó lội, rồi còn cùng nó chăn trâu, chơi thả diều, mỗi lần nó ốm là lại cõng nó đi khám. Ông Năm Nhỏ già như vậy mà còn nhớ, huống chi là cái Cải: “Ông nhớ mồn một thì nhỏ Cải chưa chắc đã quên”. Vả lại, đăng tin lên truyền hình cũng tốn kém lắm, song lần nào phỏng vấn người ta cũng bắt ông đọc theo kịch bản, ông không chịu thì người ta bảo: “Trên đài chứ có phải chợ trời đâu mà muốn nói gì cũng được”. Ông giận quá, bỏ về ngay, chỉ đành nghĩ cách khác. Có hôm, thấy người ta đang làm phim về việc lấn chiếm lòng đường, ai ai cũng tá hỏa sợ bỏ chạy đi hết, chỉ có riêng mình ông hớn hở chạy đến chỗ máy quay mà “ Mấp máy câu “Cải ơi…””. Ấy vậy mà lúc chương trình được phát sóng, người ta lại cắt đoạn đấy của ông đi. Ông rầu lắm, chẳng biết cách nào có thể lên tivi mà tìm con gái. Không lâu sau, ông Năm Nhỏ đã đi trộm trâu rồi đem ra chợ bán. Đây chính là kế sách mà ông nghĩ ra. Đúng như dự đoán, ông đã bị bắt và còn bị đưa lên đồn, trong lúc đi, ông còn không quên nhắc người ta nhớ mời phóng viên xuống phỏng vấn ông và đăng bài cho bà con cùng đề phòng những kẻ trộm. Và thật may, đài trên tỉnh đã cử người xuống, có nhà báo còn viết sẵn tít “Kẻ trộm đãng trí”. Sau khi đã phỏng vấn tất cả những người có liên quan, ông Năm Nhỏ đã xin được ghi hình để nhắn nhủ vài lời: “Cải ơi, ba là Năm Nhỏ nè, nhà mình ở Cỏ Cháy đó, nhớ không? Về nhà đi con, tội má con vò võ có một mình. Con là trọng chớ đôi trâu có nhằm nhò gì... Về nghe con, ơi Cải...”. Đó là một cuộc tìm kiếm lại niềm hạnh phúc, ông già Năm Nhỏ tìm kiếm đứa con trong vô vọng, và nỗi xót xa ấy đã lắng lại trong lòng người đọc một nỗi buồn man mác, mơ hồ về kiếp nhân sinh: “Nghe đâu hôm đó đài truyền hình có đưa tin nhưng chỉ thấy ông già nhép miệng nói một cách tuyệt vọng”.
Giọng văn của của tác giả mang đậm bản sắc của vùng Miền Tây sông nước. Và trong rất nhiều những câu chuyện về miền cù lao chàm, miền sông nước, vùng biển rộng lớn, mênh mông, với những con người cần cù chịu khó, sáng tối lắm làm, hay những mảnh đời khó khăn bất hạnh...đều được nhà văn khắc họa rất chân thực qua từng câu văn. Qua đó Nguyễn Ngọc Tư đã thành công để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc cùng nỗi niềm cảm xúc thật sâu lắng khi đọc tác phẩm Cải ơi.
III. Quan niệm về nghệ thuật của Nguyễn Ngọc Tư
- “Tư viết về nhiều thứ lắm, phần vì sự thôi thúc thể hiện những cảm xúc dồn nén bên trong, phần vì buồn quá không biết nói chuyện cùng ai nên tìm cách trút vào trang viết chứ chưa dám nghĩ sẽ được đăng mà kiếm cơm bằng nhuận bút”.
- “Tôi hay nghĩ về sức mạnh của những giọt nước mắt. Chúng trong trẻo, giản dị nhưng lại gây rung cảm sâu sắc. Những tối, trên bản tin truyền hình, tôi nhìn thấy một em bé, hay một phụ nữ ở xứ sở xa xôi nào đó đang khóc, vì chiến tranh, vì bạo lực, hay vì thiên tai… và những giọt nước mắt lay động bất cứ ai nhìn thấy chúng, bất chấp biên giới, màu da, thể chế chính trị, ngôn ngữ hay những cách biệt văn hóa khác”.
- “Tôi nghĩ, nếu vẽ một biểu tượng của nghề viết mà tôi đang đeo đuổi, tôi sẽ vẽ hình ảnh của giọt nước mắt, hay gần giống như thế, bởi văn học vẫn còn rào cản ngôn ngữ”.
- “Khi viết về thân phận, nỗi đau, sự bối rối thường trực của con người trước những biến cố của cuộc đời, tôi luôn ao ước những trang viết của mình có được sự rung cảm như những giọt nước mắt. Khi ấy, trong lòng các bạn, tôi không còn là cô gái Việt Nam viết về Việt Nam, mà là một nhà văn viết về thân phận con người, như các bạn”.
Mời các bạn cùng tải về bản PDF để xem đầy đủ nội dung