- Chủ đề: Bài thơ thể hiện mối buồn sầu và niềm cảm thông với nỗi buồn sông núi. Nói cách khác, bài thơ thể hiện một cách sâu sắc và thầm kín lòng yêu quê hương đất nước của Huy Cận trong hoàn cảnh thực dân Pháp xâm lược nước ta.
- Cảm hứng chủ đạo: Nỗi buồn mênh mang, sâu lắng của một cái tôi cô đơn trước vũ trụ được bộc lộ một cách trực tiếp qua một cách diễn đạt cô đọng và hàm súc. Tâm trạng của một cái tôi lãng mạn đó lại được thể hiện bằng bút pháp tả thực vừa phá vỡ qui tắc ước lệ truyền thống vừa đem đến một phong cách trữ tình mới.
Bạn tham khảo ở đây nè https://vndoc.com/soan-bai-trang-giang-lop-12-chan-troi-sang-tao-321074
Theo em, khi đứng trước cảnh trời nước mênh mông buổi hoàng hôn, con người thường dễ nảy sinh tâm trạng buồn thương, nỗi niềm nhớ quê hương.
- Phong cách cổ điển
- Sử dụng nhiều điển tích, điển cố
- Hệ thống ngôn ngữ giàu tính ước lệ
Mình thấy ở bài https://vndoc.com/soan-bai-hoang-hac-lau-chan-troi-sang-tao-321072 có đáp án nè
Bạn tham khảo đáp án ở bài này nè https://vndoc.com/soan-bai-hoang-hac-lau-chan-troi-sang-tao-321072
Tình huống gây cười và chi tiết về sự “cẩn thận hão” trong đoạn trích "Cẩn thận hão" của Bô-mác-se:
-Tình huống gây cười:
+Sự mỉa mai: Tên lừa đảo lợi dụng sự hão danh, sĩ diện của thầy đồ để lừa gạt.
+Sự ngây thơ, cả tin: Thầy đồ dễ dàng tin vào những lời hứa hẹn của tên lừa đảo.
+Sự lố bịch: Thầy đồ "cẩn thận" một cách thái quá, nhưng lại không hề đề phòng những kẻ lừa đảo.
*Chi tiết về sự “cẩn thận hão”:
-Thầy đồ:
+"Cẩn thận" đến mức "không dám đi ra ngoài", "luôn ở trong nhà".
+"Cẩn thận" đến mức "không dám nói chuyện với ai", "chỉ nói chuyện với con lừa".
+"Cẩn thận" đến mức "không dám ăn uống gì", "chỉ ăn cỏ".
-Tên lừa đảo:
+Lợi dụng sự "cẩn thận" của thầy đồ để giả vờ là "người tốt bụng".
+Hứa hẹn sẽ giúp thầy đồ "được làm quan to", "sẽ có nhiều tiền".
+Dễ dàng lừa gạt thầy đồ và lấy hết tiền của thầy.
-Tác dụng:
+Tạo tiếng cười cho người đọc, người xem.
+Phê phán những tính cách xấu xa, lố bịch trong xã hội.
+Giáo dục con người sống trung thực, cẩn thận, không nên hão danh, sĩ diện.
-Ví dụ:
+Khi tên lừa đảo đến nhà thầy đồ, thầy đồ "vô cùng hoảng sợ", "chạy trốn vào nhà".
+Khi tên lừa đảo hứa hẹn sẽ giúp thầy đồ "được làm quan to", "sẽ có nhiều tiền", thầy đồ "vui mừng khôn xiết", "tin tưởng răm rắp".
+Khi tên lừa đảo lấy hết tiền của thầy đồ, thầy đồ "vô cùng tức giận", "nhưng cũng đành chịu".
-Nhận xét:
+Tác giả sử dụng những tình huống gây cười và chi tiết về sự “cẩn thận hão” để làm nổi bật tính cách lố bịch, hài hước của nhân vật, đồng thời phê phán những thói hư tật xấu trong xã hội.
Tình huống gây cười: Chình là việc Bác-tô-lô phát hiện ra mình đã bị lừa. Người mình yêu cũng mất, mà mình cũng bị mất tiền oan.
Thực tế, đất nước ta đang bước vào giai đoạn kiến thiến đất nước. Nhà nước đang có những mục đích tốt đẹp, muốn cùng người dân xây dựng đất nước.
Nhưng ông bà Đại Cát lại không nghĩ thế. Ông bà nghĩ rằng, đây chính là thu hồi hết tài sản của mình và mình sẽ mất hết của cải. Vậy nên hai ông bà mới phải lọ mọ giấu diếm của cải của mình, thậm chí phải rình con gái làm nhà nước xem có giấu diếm khỏi mắt của con mình.