Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 130 lớp 9 Tập 1 Kết nối tri thức
Soạn văn 9 Tập 1 trang 130 Kết nối tri thức
Bản quyền tài liệu thuộc về VnDoc
Nghiêm cấm các hành vi sao chép với mục đích thương mại.
Câu 1 trang 130 Ngữ Văn 9 Tập 1 Kết nối tri thức: Trong các đoạn văn a, b và lời thoại kịch c dưới đây, những câu nào là câu đặc biệt? Phân tích tác dụng của câu đặc biệt trong từng trường hợp.
a. Những hạt mưa gõ vào mái tôn tạo ra một âm thanh khác hẳn khi chúng rơi trên mái ngói.
Rầm rầm. Rầm rầm. Rầm rầm.
Nghe như có hàng ngàn con ngựa phi ngay trên đầu.
(Nguyễn Nhật Ánh, Tôi là Bê-tô)
b. Bộp! Tôi bị giáng một cú vào đầu đau điếng trong khi đang cúi xem từng vết tích. Hắn! Và một cuốn sách!
(Hà Thuỷ Nguyên, Thiên Mã)
c. Si-men: - Ôi! Mũi kiếm! Mà máu cha em còn đậm!
Đông Rô-đri-gơ: - Si-men em!
Si-men: - Cất khỏi mắt em cái vất đáng kinh kia! Nó oán trách đời a và tội ác nặng nề
(Cooc nây, Lơ-xít)
Trả lời:
Đoạn văn, lời thoại kịch | Câu đặc biệt | Tác dụng |
Đoạn văn a | Rầm rầm. Rầm rầm. Rầm rầm. | - Câu đặc biệt được cấu tạo bởi một từ láy tượng thanh, gợi tả âm thanh tiếng mưa rơi rất mạnh → 3 câu đặc biệt lặp lại liên tiếp, gợi nên âm thanh tiếng mưa rơi mau, hối hả và nặng nề trên mái nhà. Khắc họa một cơn mưa lớn đang diễn ra |
Đoạn văn b | Bộp! | - Câu đặc biệt được cấu tạo bởi một tính từ chỉ âm thanh khi một đồ vật va chạm vào một đồ vật khác rất nhanh và mạnh → Câu đặc biệt làm nổi bật sự việc đã diễn ra ở câu trước và hậu quả của nó: hậu quả của việc nhân vật tôi bị giáng một cú vào đầu là một âm thanh lớn, chứng tỏ cú đánh đó khá mạnh và đau |
Và một cuốn sách! | - Câu đặc biệt được cấu tạo bởi một cụm danh từ chỉ đồ vật → Câu đặc biệt làm nổi bật thủ phạm gây nên sự va chạm cho nhân nhân vật "tôi" ở câu trước | |
Lời thoại kịch c | Ôi! | - Câu đặc biệt được cấu tạo bởi một thán từ bộc lộ cảm xúc → Câu đặc biệt bộc lộ sự ngỡ ngàng, kinh ngạc đến đau đớn của nhân vật Si-men |
Mũi kiếm! | - Câu đặc biệt được cấu tạo bởi một danh từ - chỉ đồ vật mà Đông Rô-đri-gơ đã dùng để giết cha của Si-men → Câu đặc biệt nhấn mạnh thông tin về đồ vật trực tiếp khơi dậy cảm xúc bàng hoàng, đau đớn của nhân vật Si-men (thể hiện ở câu đặc biệt "Ôi") |
Câu 2 trang 130 Ngữ Văn 9 Tập 1 Kết nối tri thức: Xác định câu đặc biệt trong các lời thoại kịch (a), đoạn văn (b, c) dưới đây và điền thông tin vào các ô trong bảng (kẻ bảng vào vở):
Câu đặc biệt/ Tác dụng | Bộc lộ cảm xúc | Liệt kê, thông báo về sự tồn tại của sự vật, hiện tượng | Xác định thời gian, nơi chốn | Gọi - đáp |
... | ... | ... | ... | ... |
a. Giu-li-ét: - Ôi chao!
Rô-mê-ô: - Kia, nàng vừa lên tiếng! Hỡi nàng tiên lộng lẫy, hãy nói nữa đi! Đêm nay trên đầu ta, nàng toả ánh hào quang như một sứ giả nhà trời có đôi cánh, đang cưỡi những áng mây lười nhẹ lướt trên không trung, khiến kẻ trần tục phải cố ngước đôi mắt thịt mà chiêm ngưỡng.
Giu-li-ét: - Ôi Rô-mê-ô, hỡi Rô-mê-ô! Sao chàng lại mạng tên đó nhỉ? Chàng hãy từ bỏ thân phụ đi, từ bỏ tên họ đi; hoặc không thì chàng hãy thề là chàng yêu em đi, em sẽ không còn là con cháu nhà Ca-piu-lét nữa.
(Sếch-xpia, Rô-mê-ô và Giu-li-ét)
b. Sói Lam chưa kịp mừng vì em chạy thoát. Bất ngờ một gã to như gấu đứng sựng trước mặt nó, hai tay vung một thân cây đang bốc cháy. Choáng váng. Đầu Sói Lam như nổ tung. Và màn đêm. Nó ngã xuống, ngã xuống, cứ xoay tròn và rơi mãi trong màn đêm đầy tia lửa.
(Đa-ni-en Pen-nắc, Mắt sói)
c. "Đêm!" - An-đéc-xen thầm nhủ.
Lúc này, bóng đêm dễ chịu hơn ánh sáng ban ngày.
(Pau-xtốp-xki, Xe đêm)
Trả lời:
Tác dụng Câu đặc biệt | Bộc lộ cảm xúc | Liệt kê, thông báo về sự tồn tại của sự vật, hiện tượng | Xác định thời gian, nơi chốn | Gọi - đáp |
a) - Ôi chao! - Ôi Rô-mê-ô, hỡi Rô-mê-ô! | x | x | ||
b) - Choáng váng - Và màn đêm | x | x | ||
c) - "Đêm!" | x |
Câu 3 trang 131 Ngữ Văn 9 Tập 1 Kết nối tri thức: Tìm câu đặc biệt trong văn bản Bí ẩn của làn nước và chỉ ra tác dụng của chúng
Đang cập nhật...
Câu 4 trang 131 Ngữ Văn 9 Tập 1 Kết nối tri thức: Chỉ ra câu đặc biệt và câu rút gọn trong đoạn văn sau, từ đó nêu sự khác nhau giữa câu đặc biệt và câu rút gọn.
- Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ.
Anh chạy ra nhà sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà hoạ sĩ tặc lưỡi đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già. - Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
(Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
Đang cập nhật...