Đọc sách báo về các phát minh, sáng chế lớp 4 trang 102 Cánh Diều

Đọc sách báo về các phát minh, sáng chế lớp 4 Cánh Diều

Bản quyền thuộc về VnDoc
Nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức!

Đề bài:

Câu 1: Tìm đọc thêm ở nhà:

  • 2 câu chuyện (hoặc 1 bài thơ, 1 câu chuyện) về các phát minh, sáng chế
  • 1 bài văn (bài báo) miêu tả hoặc cung cấp thông tin về nội dung trên

Câu 2: Viết vào phiếu đọc sách:

a) Tên bài đọc và một số nội dung chính của bài đọc (nhân vật hoặc sự việc, hình ảnh, câu văn em thích)

b) Cảm nghĩ của em về một trong những nội dung trên

Trả lời:

Câu 1: Gợi ý các câu chuyện về phát minh và sáng chế: Ánh sáng của yêu thương, Nhà phát minh và bà cụ.

Click vào đây để đọc câu chuyện Ánh sáng của yêu thương

Ánh sáng của yêu thương

Hôm ấy, bố vắng nhà, mẹ bị đau bụng dữ dội. Ê-đi-xơn liền chạy đi mời bác sĩ.

Bác sĩ đến khám bệnh và cho biết mẹ của Ê-đi-xơn đau ruột thừa, phải mổ gấp. Nhưng trời cứ tối dần, với ánh đèn dầu tù mù, chẳng thể làm gì được. Ê-đi-xơn lo lắng. Thấy mẹ đau đớn, cậu mếu máo: “Xin bác sĩ cứu mẹ cháu!”. Bác sĩ ái ngại nói: “Đủ ánh sáng, bác mới mổ được cháu ạ!”.

Thương mẹ, Ê-đi-xon ôm đầu suy nghĩ. Làm thế nào để cứu mẹ bây giờ? Đột nhiên, cậu trông thấy ánh sáng của ngọn đèn hắt lại từ mảnh sắt tây trên tủ. Nét mặt cậu rạng rỡ hẳn lên. Ê-đi-xơn vội chạy sang nhà hàng xóm, mượn về một tấm gương. Lát sau, đèn nến trong nhà được cậu thắp lên và đặt trước gương. Căn phòng bỗng ngập tràn ánh sáng.

Nhìn căn phòng sang trọng, bác sĩ rất ngạc nhiên, bắt tay ngay vào việc. Ca mổ thành công, mẹ của Ê-đi-xon đã được cứu sống.

Click vào đây để đọc câu chuyện Nhà phát minh và bà cụ

Nhà phát minh và bà cụ

Ê – đi- xơn là một nhà bác học nổi tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, người từ khắp nơi ùn ùn kéo đến xem. Có một bà cụ phải đi bộ mười hai cây số. Đến nơi, cụ mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp.

Lúc ấy, Ê-đi-xơn chợt đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà cụ nói :

- Già đã phải đi bộ gần ba giờ đồng hồ để được nhìn tận mắt cái đèn điện. Giá ông Ê – đi- xơn làm được cái xe chở người già đi nơi này nơi khác có phải may mắn cho già không?

- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách chứ ?

- Đi xe đấy thì ốm mất. Già chỉ muốn có một thứ xe không cần ngựa kéo mà lại thật êm.

Nghe bà cụ nói vậy, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:

- Cụ ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ cụ mà tôi nảy ra ý định làm một cái xe chạy bằng dòng điện đấy.

Bà cụ vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi người khác. Lúc chia tay, Ê – đi- xơn bảo:

- Tôi sẽ mời cụ đi chuyến xe điện đầu tiên.

Từ lần gặp bà cụ, Ê – đi- xơn miệt mài với công việc chế tạo xe điện và đã thành công. Hôm chạy thử xe điện, người ta xếp hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà cụ dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :

- Tôi giữ đúng lời hứa với cụ rồi nhé !

Bà cụ cười móm mém :

- Cảm ơn ông. Giờ thì già có thể đi chơi cả ngày với chiếc xe này rồi !

Câu 2:

a) Gợi ý viết vào phiếu đọc sách như sau:

- Tên bài đọc: Nhà bác học và bà cụ

- Một số nội dung chính của bài đọc:

  • Nhân vật: Nhà bác học Ê-đi-xơn và bà cụ
  • Sự việc: Nhà bác học gặp được bà cụ phải đi bộ gần 3 tiếng để xem đèn điện, vì vậy đã hứa sẽ phát minh ra chiếc xe chạy bằng điện. Ông đã thực hiện được lời hứa đó và mời bà cụ đến đi thử chuyến xe đầu tiên
  • Hình ảnh yêu thích: Bà cụ cười móm mém cảm ơn nhà bác học Ê-đi-xơn
  • Câu văn yêu thích: Bà cụ vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi người khác

b) Cảm nghĩ của em về câu văn yêu thích "Bà cụ vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi người khác": Câu văn thể hiện một điều rất hài hước nhưng cũng thường gặp, vì mọi người thường cho rằng những nhà sáng chế có trí tuệ phi thường thì sẽ có vẻ ngoài khác với người thường. Nhưng thực ra, họ cũng có vẻ ngoài và cuộc sống giống như chúng ta mà thôi.

Đánh giá bài viết
2 138
Sắp xếp theo

    Tiếng Việt lớp 4 Cánh Diều

    Xem thêm