Kể lại một trải nghiệm của em lớp 6 Ngắn Nhất
Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất lớp 6
- Dàn ý Kể lại một trải nghiệm của em
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 1
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 2
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 3
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 4
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 5
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 6
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 7
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 8
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 9
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 10
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 11
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 12
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 13
- Kể lại một trải nghiệm của em lớp 6
- Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất
Bản quyền tài liệu thuộc về VnDoc.
Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép với mục đích thương mại.
Dàn ý Kể lại một trải nghiệm của em
a) Mở bài: Giới thiệu ngắn gọn về một trải nghiệm đáng nhớ mà em muốn kể lại.
Gợi ý:
- Trải nghiệm đó là trải nghiệm gì? Đem đến cho em những cảm xúc gì?
- Trải nghiệm đó diễn ra ở đâu? Khi nào? Cùng với ai?
b) Thân bài:
- Kể lại diễn biến trải nghiệm:
- Trải nghiệm đó diễn ra trong bối cảnh như thế nào? Bầu không khí lúc đó ra sao? Em có chuẩn bị từ trước cho trải nghiệm này không? Hay được diễn ra bất ngờ?
- Em đã thực hiện những hoạt động nào trong trải nghiệm đó? Kể lại các hoạt động của em theo trình tự thời gian
- Khi thực hiện trải nghiệm, em quan sát được những gì diễn ra xung quanh mình? Điều đó khiến em có những suy nghĩ như thế nào?
- Trong những hoạt động đã làm, em có ấn tượng với điều gì nhất? Vì sao?
- Ý nghĩa của hoạt động trải nghiệm:
- Nêu ý nghĩa của những hoạt động mà em đã làm đối với bản thân em và cộng đồng
- Nêu những thay đổi của bản thân em sau khi tham gia trải nghiệm đó
c) Kết bài: Nêu suy nghĩ, cảm nhận của em về trải nghiệm mà mình tham gia
>> Xem thêm các dàn ý chi tiết tại Dàn ý bài văn kể lại một trải nghiệm của em
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 1
Vậy là sau bao nhiêu ngày mong ngóng, đợt không khí lạnh đầu tiên trong năm đã đổ bộ. Ngày hôm qua là chủ nhật, trời có mưa lay bay, không khí lộ rõ rét mướt. Vì thế, em đã chủ động tự làm món bánh rán mà cả nhà đều thích để đón chào sự kiện này.
Đầu tiên, em đạp xe ra hàng tạp hóa để mua bột mì, trứng gà và cả đường nữa. Sau đó mới về nhà, vào bếp bắt tay vào làm. Đầu tiên là khâu trộn bột. Bình thường mẹ chỉ đổ ào vào tô, chẳng cần đong đếm gì. Nhưng em thì vẫn cẩn thận lấy chiếc muỗng lớn ra để đong bột, đường, sữa đặc và nước để tránh sai tỉ lệ. Sau khi cho tất cả vào, em dùng đũa khuấy đều tất cả lên. Tiếp đó mới lần lượt cho trứng gà vào. Ba quả trứng gà em chia thành ba lượt, sau mỗi lần cho trứng vào, em khuấy đều bột lên thì mới cho quả tiếp theo. Nhờ thế mà trứng gà hòa tan vào bột. Tiếp theo, em bắc chảo lên bếp, cho dầu ăn vào. Chờ dầu nóng già, thì cho từng muỗng bôt đã pha vào, tạo thành hình tròn như mẹ thường làm. Chờ bánh chín vàng giòn hai mặt, em liền lấy ra cho vào đĩa đã lót sẵn lớp giấy thấm dầu. Ở các lượt chiên tiếp theo, em đổ bột thành hình chữ nhật, kéo dài thành hình đám mây… Mỗi chiếc bánh mới ra lò có hình đáng dộc đáo em sẽ ưu tiên để lên vị trí đẹp nhất trong đĩa. Cứ thế, em chiên hết một tô bột đầy, tạo ra một đĩa bánh thơm ngon. Khi cả nhà cùng ăn bánh, bố mẹ và em trai ai cũng khen em khéo tay, khiến em vui sướng lắm. Ngồi trong căn bếp ấm cúng trong ngày mùa đông đầu tiên lạnh lẽo, chiếc bánh chiên giòn rụm, ngọt ngào đã gắn kết các thành viên lại với nhau, thật là hạnh phúc.
Kỉ niệm đó tuy chẳng thật đặc biệt, nhưng em vẫn rất trân quý. Bởi nó luôn khiến em vui vẻ khi nhớ về.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 2
Chiều nay, khi vừa tan học, em đã vội chạy về nhà để cùng bố mẹ gia cố nhà cửa, chuẩn bị đón cơn bão Trà My đổ bộ.
Những năm trước do còn nhỏ, nên em không được cùng bố làm việc này. Nhưng năm nay em đã cao lớn hơn nhiều, nên được bố cho phép tham gia chống bão. Khi em về đến nhà, bố đã di chuyển hết các chậu cây cảnh ở sân trước vào nhà kho rồi. Thấy em về, bố bảo nhanh nhanh ra giúp bố cho cát vào các bao tải rồi buộc chặt miệng lại. Em giữ túi cho bố đổ cát vào, rồi buộc miệng túi lại. Hai bố con phối hợp với nhau nhuần nhuyễn, nên tốc độ rất nhanh. Sau khi có hơn hai mươi túi cát, bố và em vận chuyển chúng lên mái nhà, nhằm đằn phần mái tôn, mái ngói ở trước và sau nhà lại kẻo nó bị gió cuốn bay mất. Tiếp đó, em và bố dùng dây thừng buộc chắc chắn các cánh cửa gỗ lại vào khung sắt, để tránh nó rơi ra ngoài. Xong xuôi, trời đã chuẩn bị tối. Bố liền vội vã lấy cưa ra tỉa hết các cây cao quanh nhà, dù cành đang có quả cũng không để lại. Sau đó, hai bố con mới lấy xe máy chở chúng ra vứt ở bãi tập kết rác cách nhà chừng 1km. Khi mọi việc xong xuôi, trời đã tối hẳn và bắt đầu mưa to. Trong bếp, mẹ đã chuẩn bị sẵn đủ lương thực cho hai ngày tới. Chúng là các món bánh, mì tôm, sữa, xôi nắm, ruốc… có thể ăn ngay mà không cần bếp nấu. Ăn xong, em lại cùng bố mẹ dời giấy tờ, đồ điện lạnh, sách vở ở tầng 1 lên tầng 3 - tầng cao nhất trong nhà, nhằm phòng trường hợp ngập lụt.
Xong xuôi mọi việc, cũng đã gần 22 giờ đêm. Em nằm lên giường ngủ say trong sự nhức mỏi của cơ thể. Nhưng trái tim em thì vui lắm. Nó là niềm vui sướng của một cậu bé có thể giúp cho bố mẹ những công việc vốn chỉ dành cho người trưởng thành.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 3
Chiều hôm nay em được nghỉ học, nhưng vẫn đến trường để cùng các bạn tham gia một hoạt động vô cùng ý nghĩa: đóng gói đồ đạc quyên tặng cho các bạn học sinh miền Bắc chịu ảnh hưởng của cơn bão số 3.
Những món đồ đó, là do chính các bạn học sinh trường em quyên góp, gồm sách vở, đồ dùng học tập và áo quần. Khi em đến nơi, hội trường đang có rất nhiều đồ đạc và thùng giấy xếp trên các mặt bàn. Cô giáo phân công em chia các tập vở và bút mực vào từng thùng giấy theo số lượng mười cuốn vở, ba chiếc bút mực mỗi thùng. Ngay lập tức, em liền bắt tay vào việc. Em phải liên tục bóc bao ni-lông của các túi đựng vở, hộp đựng bút có sẵn, rồi đứng lên, ngồi xuống xếp chúng gọn gàng vào từng thùng giấy. Thỉnh thoảng em ngẩng đầu lên nhìn sang xung quanh, mọi người ai cũng bận rộn với nhiệm vụ của mình. Thường ngày, nếu có hoạt động chung ở đây, mọi người sẽ cười nói rôm rả, vui vẻ lắm. Thế nhưng hôm nay lại khác, chẳng có ai vui vẻ được cả, bởi ai cũng vô cùng thương xót cho những đồng bào miền Bắc đang phải gánh chịu hậu quả của cơn bão. Em cũng rất mệt khi phải di chuyển nhiều, cánh tay mỏi rã rời. Nhưng em cũng không nghỉ ngơi mà chỉ uống nước rồi làm việc tiếp. Vừa làm, em vừa nghĩ tới nụ cười hạnh phúc của các bạn học sinh khi nhận được thùng quà này. Chỉ vậy thôi mà em đã quên hết mệt nhọc. Mãi đến gần 16h chiều, mọi việc hoàn tất. Em và các thầy cô, anh chị vội vàng xếp các thùng quà đã bọc màng bọc thực phẩm chống thấm nước lên thùng xe. Nhìn chiếc xe rời đi, em cảm thấy lòng mình nhẹ bẫng, ấm áp một cách khó tả.
Trải nghiệm chiều nay đối với em là vô cùng ý nghĩa. Bởi em đã được cùng các thầy cô, bè bạn của mình làm nên điều tuyệt vời, san sẻ với những đồng bào vùng lũ lụt.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 4
Ngày hôm qua, em đã có một buổi tối Noel thật đặc biệt. Đó là những trải nghiệm mà có lẽ em không bao giờ có thể quên được.
Theo kế hoạch, từ 2h chiều ngày hôm qua, em đã ra nhà văn hóa để cùng các anh chị trong đội tình nguyện đóng gói các túi quà. Mỗi túi quà gồm một lốc sữa, một hộp bánh, vài gói kẹo nhỏ và một hộp socola. Tuy đơn sơ, nhưng đó là tấm lòng của tất cả mọi người. Đến tối, em về nhà ăn cơm thật nhanh, sau đó quay lại nhà văn hóa để bắt đầu hành trình đêm noel của mình. Khi em đến nơi, các anh chị đã thay bộ trang phụ ông già noel rất đẹp. Em cũng mặc chiếc áo khoác đỏ vào, rồi mang theo túi quà, trèo lên xe máy và xuất phát. Điểm đến của chúng em là xóm trọ nhỏ ở sau chợ Bưởi. Ở đó, có rất nhiều gia đình lao động khó khăn đang sinh sống. Chúng em đến phát quà cho các bạn nhỏ ở đó. Bạn nhỏ nào cũng rất vui sướng và hạnh phúc khi nhận đươc phần quà của mình. Các bạn ấy liên tục cảm ơn ông già noel, và vui sướng chia sẻ với nhau từng chiếc bánh, cái kẹo. Bầu không khí vừa êm đềm và hạnh phúc.
Tuy tối noel không được cùng các bạn lên phố để vui chơi, nhưng em vẫn rất vui, vì đã có một trải nghiệm thật tuyệt vời và ý nghĩa. Em mong rằng, sau này mình sẽ được tham gia nhiều hơn nữa các hoạt động ý nghĩa như ngày hôm nay.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 5
Tết năm vừa rồi, em được cùng bố mẹ về quê ngoại. Chuyến đi đó đem đến cho em những trải nghiệm thú vị. Nhưng em nhớ nhất và ấn tượng nhất, chính là việc gói bánh chưng.
Buổi sáng, khi em thức dậy thì bà ngoại và mẹ đã đi chợ về. Trong giỏ có cả một túi thịt lợn to đã được thái sẵn cùng lá dong, dây lạt. Ngay lập tức, em liền chạy vào nhà lấy hai tấm chiếu ra sân trước để trải, rồi bày các đồ vật cần dùng để gói bánh lên giống các tấm ảnh mà mình từng xem. Lúc này, ông và bố cũng mang lên một rổ gạo nếp đã được ngâm với nước lá dứa xay từ đêm qua. Để tăng thêm không khí, mẹ em mở một chương trình nhạc xuân lên. Trong làn gió lạnh mùa xuân, cả gia đình em cùng ngồi gói bánh. Vừa gói, ông vừa chỉ cho em cách làm sao để nhân bánh được chắc, góc bánh được vuông vức. Nhìn bàn tay của ông và bố thoăn thoắt gói bánh, em thấy hai người chẳng khác gì các nghệ nhân cả. Phần gạo nếp và nhân bánh cuối cùng, ông ngoại gói cho em những chiếc bánh chưng nhỏ như cái bát ăn cơm. Ông còn cẩn thận xâu nó thành một chuỗi, để khi luộc có thể lấy ra nhanh chóng. Khi bà nhóm lửa để luộc bánh, em háo hức lắm. Cứ chốc chốc lại chạy ra cho thêm củi vào và mở vung ra để xem bánh. Phải đến tối muộn, bánh chưng mới chín. Ông vớt bánh ra bày lên bàn cho nguội, để chuẩn bị bày lên bàn thờ. Còn dây bánh nhỏ của em, thì ông bóc ra cho cả nhà thưởng thức ngay.
Trải nghiệm được quây quần gói bánh chưng cùng gia đình đã đem đến cho em những cảm xúc ấm áp và hạnh phúc ngập tràn. Em luôn rát yêu quý và trân trọng nhữn khoảnh khắc ấy.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 6
Thứ bảy vừa rồi, em đã đến trường và tham gia sắp xếp thư viện sách cùng các bạn được phân công.
Khi em đến nơi, các bạn đã có mặt gần đông đủ và đang đứng chờ ở hành lang thư viện. Đúng tám giờ, cô thủ thư xuất hiện và dẫn theo chiếc xe đẩy chở năm thùng sách lớn. Chúng em lập tức nhanh nhẹn giúp cô kéo xe vào trong góc mới của thư viện. Ở đó có một chiếc giá sách lớn hình xoắn ốc, đang để trống. Và công việc của chúng em ngày hôm nay, là xếp các cuốn sách lên đó. Nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng nó lại đòi hỏi sự cẩn thận và kiên nhẫn. Đầu tiên, chúng em lấy sách ra khỏi thùng và sắp xếp lại theo chủ đề. Mỗi cuốn trong cùng một chủ đề thì lại chia thành từng nhóm với kích thước tương đồng nhau. Xong xuôi, chúng em mới bắt đầu xếp sách lên kệ. Những tầng dưới thấp thì khá đơn giản và nhanh chóng. Nhưng khi lên đến các tầng cao hơn thì chúng em bắt đầu gặp khó khăn. Em đã nhanh trí chạy xuống phòng bảo vệ để mượn chiếc thang ngắn lên. Nhờ có chiếc thang ấy mà công việc diễn ra suôn sẻ hơn. Chúng em chia nhau người giữ thang, người lấy sách, người xếp sách. Cứ thế luân phiên nhau làm việc. Sau gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng chúng em cũng hoàn thành việc xếp sách lên kệ. Và cuối cùng, chỉ cần nhập thông tin sách vào máy tính nữa là xong. Trong quá trình làm việc, chúng em tranh thủ trò chuyện cùng với nhau. Chỉ sau một thời gian ngắn, mà vốn là những người xa lạ, chúng em đã nhanh chóng trở nên thân thiết với nhau hơn. Chúng em còn hẹn nhau cùng đến thư viện đọc sách nữa chứ.
Đây thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời và vô cùng đáng nhớ của em.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 7
Mùa đông là mùa mà em yêu thích nhất. Mùa đông năm nay, em đã có một trải nghiệm hết sức tuyệt vời với anh trai của mình.
Vào chiều chủ nhật vừa rồi, em và anh đã cùng nhau ra vườn, sửa soạn lại chuẩn bị cho cái Tết đã đến thật gần. Mọi năm, công việc này đều do bố làm. Nhưng năm nay, hai anh em đã lớn nên quyết tâm tự mình chuẩn bị. Đầu tiên, anh và em trảy lá cho năm cây mai tứ quý trồng ở dọc lối vào sân. Anh thì trèo lên thang, trảy lá ở tầng trên, em thì đứng trảy lá ở dưới. Lá cứ rơi lả tả như mưa, thích lắm. Mấy lần, anh gom một nắm lá, rồi thả xuống người em. Làm em cũng dừng lại, cùng anh chơi trò ném lá. Sau khi trảy xong lá mai, chúng em chuyển sang cắt tỉa cho các khóm hoa cúc, hoa đồng tiền, hoa hồng. Cành thấp, cành già quá, rồi lá cũ đều tỉa hết đi, chỉ để lại cành mới và nụ hoa thôi. Cuối cùng, chúng em gom lá khô, cỏ dại, cành lá dưới đất cho vào túi rác. Lúc vơ, em có chạm vào một chú sâu róm, giật mình ngã lăn ra đất, khiến anh trai cười lên khoái chí, đến va vào gốc mai, ngồi bệt xuống đất. Thế là hai anh em lại nhìn nhau cười phá lên.
Tối về, bố mẹ nhìn khu vườn mà vui lắm. Xoa đầu em và anh, khen hai anh em lớn rồi. Điều đó làm chúng em ai cũng hãnh diện lắm, và quên hết mọi mệt nhọc của buổi chiều vừa qua.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 8
Nghỉ hè, em được về quê với ông bà. Những ngày hè ở quên thật vui và thú vị nhưng em nhớ nhất vẫn là trải nghiệm được thả diều trên cánh đồng cùng các anh chị của mình.
Ở thành phố, em cũng thả diều, nhưng chỉ là ở các bãi đất trống nhỏ. Nhưng về quê, em được thả diều trên một thảm cỏ rộng lớn, kéo dài ra cả cánh đồng lúa mênh mông. Chiều, chừng bốn giờ hơn chút, nắng yếu dần, gió lồng lộng, em sẽ ngồi sau xe đạp của anh Tư để ra đồng. Ngồi phía sau, em cầm thật chắc dây diều để anh đạp xe thật nhanh. Ra đến con dốc sát bãi cỏ cạnh ruộng, xe lao vút, diều bay xoẹt lên không trung như cánh chim khổng lồ màu tím. Rồi xe chạy chậm dần, chờ lá diều bay ổn định, chúng em bắt đầu xuống chạy bộ. Cầm dây diều, em chạy dọc theo bãi cỏ, chạy xuống ruộng. Em còn cùng anh chị thi xem diều ai bay cao hơn, liệng đẹp hơn rồi cười la khoái chí. Ở đây chẳng lo diều vướng dây diện, hay chạy va vào tường, cũng như làm phiền nhà hàng xóm. Chúng em được thỏa sức hết mình với trò chơi của gió.
Về nhà, em nhớ lắm những chiều ấy. Cảm giác như làn gió mát rượi và cánh diều chao liệng vẫn đang vẩn vơ quanh em. anh chị em của mình.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 9
Chủ nhật vừa rồi, em đã cùng bố mẹ đến thăm làng gốm Bát Tràng. Ở đây, em đã có những trải nghiệm vô cùng tuyệt vời.
Sáng hôm ấy, trên đường đến làng gốm, em háo hức vô cùng. Vừa đến nơi, em đã được mở rộng tầm mắt với rất nhiều những món đồ gốm được phơi dọc theo lối đi, các bờ rào, sân nhà của người dân. Ở đây, mọi người sống với nghề làm gốm, nên ngôi nhà của họ cũng chính là xưởng làm gốm.
Thích nhất chính là em được xem trực tiếp quá trình làm bình gốm và được tự tay mình làm. Từ một cục đất sét, người nghệ nhân khéo léo uốn lượn, tạo ra một chiếc bình vô cùng xinh đẹp. Em cũng được ngồi làm theo sự hướng dẫn của nghệ nhân nhưng mãi chẳng thành hình nên chỉ có thể làm một chiếc bát mà thôi. Trong lúc chờ đồ được nung chín, em theo chân người nghệ nhân đi pha màu để vẽ lên đồ gốm. Tất cả màu sắc đều được làm từ các nguyên liệu thiên nhiên xung quanh ta khiến em rất bất ngờ. Vì không có nhiều thời gian, nên em không thể tự tay tô màu cho chiếc bát của mình. Nhưng được mang theo món quà kỉ niệm là chiếc bát gốm tự tay làm cũng khiến em đủ hạnh phúc rồi.
Ngày chủ nhật ấy thực sự là ngày chủ nhật ý nghĩa và thú vị nhất của em. Em mong rằng, mình sẽ sớm trở lại nơi đây và tạo ra những món đồ gốm xinh xắn khác nữa.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 10
Ngày hôm qua, em đã có một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời cùng các bạn của mình. Chúng em đã cùng nhau tự lắp ráp và trang trí cho cây thông noel của lớp.
Khi nhận được lời “nhờ” của cô giáo chủ nhiệm, em và các bạn đã rất vui sướng và tự hào khi được tham gia hoạt động ý nghĩa này. Đầu tiên, chúng em chồng từng đoạn của cây thông theo thứ tự từ to đến nhỏ. Hai tầng cao nhất, chúng em đã nhờ đến sự giúp đỡ của cô giáo chủ nhiệm. Xong xuôi, chúng em cẩn thận tách từng chiếc lá của cành cây xòe ra. Chẳng mấy chốc, cây thông trở nên xum xuê và đồ sộ hẳn.
Bước tiếp theo cũng là bước mà em thích nhất, chính là trang trí cho cây. Cô giáo đặt tên ngọn cây một ngôi sao vàng thật to và đẹp. Còn lại, cô trao toàn quyền sáng tạo cho chúng em. Nào là hạt châu to hạt châu nhỏ đủ màu sắc, nào là những hộp quà lấp lánh kim tuyến đủ kích thước, nào là những hình bông tuyết, hình chiếc tất, hình chú hươu ngộ nghĩnh. Tất cả được treo rải rác khắp cành thông. Sau cùng, cô giáo quấn một vòng xoắn ốc từ trên ngọn cây xuống gốc dây đèn nhấp nháy nhiều màu.
Trải nghiệm lần này giúp em hiểu được sự vất vả để có thể dựng nên một cây thông noel. Đồng thời, còn giúp em học được cách hợp tác và tự phân công khi làm việc nhóm cùng các bạn. Trải nghiệm này thật là tuyệt vời!
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 11
Trải nghiệm mà em luôn nhớ mãi không thể quên được, chính là một kỉ niệm đã xảy ra với em cách đây cũng đã hơn ba năm rồi.
Hôm ấy là một buổi chiều thứ bảy bình thường, sau khi học bài xong, em bắt đầu làm một số công việc nhà theo lời mẹ dặn. Tuy nhiên, khi chuẩn bị bắt tay vào làm, thì cái Hà - bạn thân của em lại sang rủ đi chơi. Sẵn tính ham chơi, em liền đồng ý và theo bạn đi ngay. Đến lúc trở về nhà, trời đã muộn mà những việc được giao vẫn chưa hoàn thành. Sợ bị mắng, em đã nằm lên giường, giả vờ bị đau bụng.
Quả nhiên, mẹ đã rất lo lắng, vội vã đi mua thuốc, chườm khăn ấm lên bụng cho em. Tuy nhiên, khi ra hiệu thuốc, mẹ đã nghe người ta kể rằng có thấy em đi chơi chiều nay chứ không phải ở nhà. Thế là lời nói dối đã bị phát hiện. Lúc ấy, em vô cùng xấu hổ và ân hận. Em lí nhí xin lỗi mẹ và khóc nức nở. Thật may, mẹ đã tha thứ cho em. Dù vậy, em vẫn khắc ghi mãi lời mẹ dạy dỗ, để không tái phạm nữa.
Sau lần đó, em đã bớt ham chơi hơn, vâng lời bố mẹ dặn. Đặc biệt là bỏ hẳn tính nói dối. Tất cả là nhờ vào trải nghiệm lần đó.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 12
Tuy đã mấy tháng rồi, nhưng em vẫn nhớ mãi trải nghiệm đáng nhớ đó.
Hôm ấy, mẹ của em đi tiêm vắc-xin Covid nên bị sốt, mà bố thì phải đi làm, nên em đã nhận nhiệm vụ chăm sóc mẹ. Lúc ấy, mẹ nằm nghỉ ở trên giường. Em chuẩn bị sẵn thuốc hạ sốt, nhiệt kế và cả hoa quả cho mẹ. Khi thấy mẹ tỉnh giấc, em liền giúp mẹ đo nhiệt độ theo đúng các bước bố đã dặn. Sau khi xác định mẹ hơi sốt nhẹ. Em liền pha một viên sủi hạ sốt cho mẹ uống. Rồi ngồi lột từng múi cam để ra đĩa để mẹ ăn. Ăn xong, mẹ lại tiếp tục nằm xuống. Em liền chạy đi lấy khăn lạnh chườm lên trán mẹ.
Khi mẹ ngủ say, em cẩn thận đắp chăn lại cho kín. Để đảm bảo có thể chăm sóc mẹ cẩn thận, em đem sách vở sang phòng mẹ để học. Đến trưa bố về, mẹ đã hạ sốt hẳn. Em vui sướng lắm. Bố và mẹ khen em đã là một chàng trai trưởng thành.
Đến tận hôm nay em vẫn cảm thấy niềm vui lâng lâng ấy lan tỏa trong mình. Em tự nhủ, sẽ cố gắng quan tâm và giúp bố mẹ nhiều hơn nữa.
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất Mẫu 13
Mỗi khi trời có mưa to, em lại nhớ về một kỉ niệm vui vẻ cùng với ông nội của mình.
Hôm đó là một buổi chiều mùa hạ, trời đổ mưa to. Em được ông nội đưa đi bắt cua và ốc ở ngoài đồng. Hai ông cháu mặc áo mưa mỏng nhẹ, đội chiếc nón lá, tay xách theo cái giỏ tre rồi cùng nhau đi ra đồng. Cảnh vật xung quanh lúc ấy thật tuyệt vời. Cây cối, vườn ao sung sướng vẫy vùng trong dòng nước mát. Âm thanh lộp độp, róc rách, tí tách của giọt mưa khiến em vui vẻ không thôi.
Đến ruộng, em theo ông lội xuống bùn. Nước bùn ngập đến giữa bắp chân nên di chuyển hơi khó khăn. Tuy nhiên chừng đấy cũng chẳng làm khó được em. Em vẫn bám theo ông mò từng chú ốc, con cua. Khi bắt được một con thật to, em và ông sẽ cười lên khoái chí, hí hửng thả vào giỏ. Khi mưa tạnh, giỏ cũng đầy. Cả hai ông cháu sung sướng trở về nhà và chờ bà nội làm cho một mâm cơm ngon lành. Bữa cơm hôm đó, em thấy ngon hơn hẳn mọi lần, có lẽ là bởi được ăn những con ốc, con cua do chính tay mình bắt.
Đến nay, đã hơn một năm rồi em chưa được gặp ông nội do dịch Covid. Em mong dịch sớm ổn định, để em lại được về quê, theo ông đi chơi ở ruộng.
Kể lại một trải nghiệm của em lớp 6
>> Xem các bài văn mẫu chi tiết và dài tại đây Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em lớp 6
Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất
>> Xem các bài văn kể lại một trải nghiệm của em siêu ngắn tại đây Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn nhất lớp 6