Kể chuyện Nhà phát minh và bà cụ trang 100 lớp 4 Tập 1 Kết nối tri thức
Nói và nghe: Kể chuyện Nhà phát minh và bà cụ lớp 4 Kết nối tri thức
Bản quyền tài liệu thuộc về VnDoc, nghiêm cấm các hành vi sao chép với mục đích thương mại.
Bài soạn gồm các câu trả lời chi tiết, đầy đủ và chính xác bám sát các yêu cầu trong sách giáo khoa thuộc bài Nói và nghe: Kể chuyện Nhà phát minh và bà cụ lớp 4 Kết nối tri thức. Cùng với đó, VnDoc còn cung cấp các dàn ý, đoạn văn, bài văn mẫu hay và đa dạng để giúp Học sinh hiểu sâu hơn và nắm chắc kiến thức của bài học này.
Câu 1 trang 100 Tiếng Việt lớp 4 Kết nối tri thức Tập 1: Nghe kể chuyện và ghi lại những sự việc chính.
NHÀ PHÁT MINH VÀ BÀ CỤ
(Theo Tiếng Việt 3, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, 2016)
Trả lời:
- HS lắng nghe kể chuyện tại đây:
- Các ý chính trong câu chuyện là:
- Ngày Ê-đi-xơn công bố phát minh đèn điện, có một bà cụ phải đi bộ 12 cây số để tới xem
- Ê-đi-xơn đi qua trò chuyện với bà cụ và nghe được mong mỏi về một chiếc xe có thể chở người già đi từ nơi này qua nơi khác
- Ê-đi-xơn hứa với bà cụ sẽ tạo ra một phát minh như thế
- Sau này, Ê-đi-xơn đã thực sự tạo ra xe điện và giữ lời hứa mời bà cụ đi thử trong chuyến xe đầu tiên
Câu 2 trang 100 Tiếng Việt lớp 4 Kết nối tri thức Tập 1: Kể lại câu chuyện.
Trả lời:
Kể lại câu chuyện như sau:
Nhà phát minh và bà cụ
1. Ê-đi-xơn là một nhà bác học nổi tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, người từ khắp nơi ùn ùn kéo đến xem. Có một bà cụ phải đi bộ mười hai cây số. Đến nơi, cụ mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp.
2. Lúc ấy, Ê-đi-xơn chợt đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà cụ nói :
- Già đã phải đi bộ gần ba giờ đồng hồ để được nhìn tận mắt cái đèn điện. Giá ông Ê – đi- xơn làm được cái xe chở người già đi nơi này nơi khác có phải may mắn cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách chứ ?
- Đi xe đấy thì ốm mất. Già chỉ muốn có một thứ xe không cần ngựa kéo mà lại thật êm.
3. Nghe bà cụ nói vậy, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- Cụ ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ cụ mà tôi nảy ra ý định làm một cái xe chạy bằng dòng điện đấy.
Bà cụ vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi người khác. Lúc chia tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi sẽ mời cụ đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Từ lần gặp bà cụ, Ê – đi- xơn miệt mài với công việc chế tạo xe điện và đã thành công. Hôm chạy thử xe điện, người ta xếp hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà cụ dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ đúng lời hứa với cụ rồi nhé !
Bà cụ cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Giờ thì già có thể đi chơi cả ngày với chiếc xe này rồi !
Câu 3 trang 100 Tiếng Việt lớp 4 Kết nối tri thức Tập 1: Điều em ấn tượng nhất về nhà phát minh Ê-đi-xơn là gì? Vì sao?
Trả lời:
Mẫu:
- Em ấn tượng nhất ở Ê-đi-xơn tính cách gần gũi, thân thiện của ông.
- Vì tuy là một nhà khoa học nổi tiếng, bận rộn nhưng ông vẫn kiên nhẫn lắng nghe, trò chuyện với một cụ già bình thường, giữ lời hứa với bà cụ ấy.
Vận dụng:
- Kể lại cho người thân nghe câu chuyện Nhà phát minh và bà cụ.
- Tìm đọc một câu chuyện về nhà khoa học
Trả lời:
- HS kể chuyện cho người thân dựa vào nội dung ở Câu 2
- Gợi ý câu chuyện về nhà khoa học:
Nhà bác học của đồng ruộng
Lương Định Của là một nhà nông học xuất sắc và là cha đẻ của nhiều giống cây trồng mới. Rất nhiều sản phẩm nông nghiệp được nông dân gắn liền với tên của ông một cách thân thiết: dưa ông Của, cà chua ông Của, lúa ông Của,... Còn bạn bè trìu mến gọi ông là “nhà bác học của đồng ruộng".
Là viện trưởng một viện nghiên cứu nhưng Lương Định Của vẫn làm việc trong một căn phòng rất đơn sơ. Ngoài giờ lên lớp, ông thường xắn quần, lội trên những cánh đồng thí nghiệm. Ông là người đầu tiên ứng dụng một cách sáng tạo các kĩ thuật canh tác của nước ngoài vào việc trồng lúa ở Việt Nam như: cấy chăng dây thẳng hàng, cấy ngửa tay để cây lúa không bị ngập quá sâu xuống bùn,...
Có lần, một người bạn nước ngoài gửi cho viện nghiên cứu của ông mười hạt thóc giống quý. Giữa lúc ấy, trời rét đậm. Ông Của bảo: “Không thể để những hạt giống quý này nảy mầm rồi chết vì rét.".
Ông chia mười hạt thóc giống làm hai phần. Năm hạt, ông gieo trong phòng thí nghiệm. Năm hạt còn lại, ông ngâm nước ấm, gói vào khăn, tối tối ủ trong người, trùm chăn ngủ để hơi ấm của cơ thể làm cho thóc nảy mầm. Sau đợt rét kéo dài, chỉ có năm hạt thóc ông Của ủ trong người là giữ được mầm xanh.
Ông Lương Định Của không còn nữa nhưng những giống cây ông để lại và tên tuổi ông vẫn còn khắc sâu trong tâm trí của người dân Việt Nam. Ông đã được Nhà nước trao tặng danh hiệu Anh hùng Lao động, Huân chương Lao động hạng Nhất và Giải thưởng Hồ Chí Minh.
Theo MINH CHUYÊN



