Em hãy viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh

Bài viết số 5 lớp 6 đề 4: Em hãy viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh bao gồm các bài văn mẫu hay kết hợp với miêu tả, hi vọng sẽ giúp các em biết cách làm bài văn miêu tả, hoàn thành tốt bài tập làm văn số 5

Viết thư tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh

Dàn ý bức thư tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh

a. Mở bài:

  • Địa điểm và ngày, tháng, năm viết thư.
  • Lời xưng hô, chào hỏi đầu thư
  • Giới thiệu nội dung chính mình sẽ viết: Tả cho bạn biết về một ngày mùa đông giá lạnh nơi mình đang ở (khu phố /thôn xóm / bản làng).

b. Thân bài:

- Khái quát về mặt thời gian (mùa đông tháng mấy đầu đông giữa đông hay cuối đông), mức độ giá lạnh (nhiệt độ ngày - đêm).

- Tả chi tiết cảnh vật theo một trình tự (trên xuống dưới):

  • Bầu trời: Như sà thấp xuống, màu trắng đục, luôn âm u một màu ảm đạm.
  • Gió thổi vi vu từng cơn buốt lạnh, lá khô xào xạc, tiết trời hanh khô…
  • Cây cối: Rụng lá, trơ trụi, như đang thu mình tránh rét
  • Đường làng, ngõ xóm: Vắng vẻ, thưa thớt người đi lại…

- Tả hoạt động của con người, động vật:

  • Ai cũng mặc những chiếc áo ấm, đội mũ và bịt mặt kín mít để tránh rét, ngại ra ngoài chỉ thích ở trong nhà và trùm chăn…
  • Bản thân mình trong ngày đông giá lạnh ấy thế nào, đã làm gì?
  • Chú mèo con: Vùi đầu vào đống tro ấm / ổ của mình ngủ say sưa.
  • Chú chó, đàn gà: Lười đi lại chỉ nằm yên một chỗ.…

c. Kết bài:

  • Cảm xúc của em trong ngày đông giá lạnh ấy.
  • Lời chào, lời chúc và lời hẹn gặp.
  • Kí tên.

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 1

Cao Bằng, ngày … tháng … năm

Hồng Nhung thân mến!

Mình đã nhận được bức thư của cậu rồi nhé! Đọc thư, mình cảm thấy rất thích thú về mùa đông ấm áp ở quê hương cậu. Thế nên, hôm nay, mình cũng muốn chia sẻ với cậu về những điều thú vị của quê hương mình.

Quê mình vào mùa đông thì rét lắm. Nhưng riêng năm nay thì rét hơn bao giờ hết. Suốt mấy hôm nay, nhiệt độ cao nhất vào giữa trưa cũng chỉ có 9 độ thôi, bạn đêm có khi xuống cả 2 độ. Bầu trời lúc nào cũng âm u, sậm sịt, ánh sáng yếu ớt lắm. Suốt cả tuần, chẳng lúc nào là trời có nắng cả, lúc nào cũng cứ như là sắp tối rồi. Ngoài đường, những cơn gió thổi liên tục, khiến cho những chiếc lá khô bay khắp nơi. Những cây vẫn xanh lá vào mùa đông thì trông héo queo, ủ rũ, quằn mình trong gió. Để chống chọi với cái rét ấy, ai cũng phải mặt thật là dày quàng khăn kín mít. Đến mức trông ai cũng tròn như quả cầu lông, chẳng nhận ra được ai cả. Mỗi sáng, việc thức dậy để đến lớp của mình thực sự là một cực hình vậy.

Thế nhưng, vẫn có nhiều điều thú vị lắm nhé. Mà mình chắc chắn rằng, ở quê hương cậu khó mà có những trải nghiệm này. Những hôm trời lạnh như thế này, ngoài đường phố sẽ có những người ngồi nhóm lửa để sưởi ấm. Và ở đó, sẽ có những gánh hàng bán ngô khoai nướng nóng hổi. Thật thích thú khi vừa sưởi ấm vừa ăn một củ khoai nóng vừa nướng xong. Hôm qua mình còn ra Hồ Tây để ăn kem nữa, cảm giác sung sướng hơn hẳn việc ăn kem vào mùa hè. Và còn rất nhiều những thú vị nho nhỏ của mùa đông xứ lạnh nữa. Thật chờ mong một ngày mình được dẫn cậu đi trải nghiệm những điều này.

Hẹn gặp cậu vào một ngày không xa.

Bạn thân của cậu

Bích Ngọc

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 1

Lạng Sơn, ngày … tháng … năm …

Tuấn Hưng thân mến!

Hôm nay là một ngày cuối tuần lạnh lẽo và rét buốt vô cùng của quê hương mình. Chợt nhớ rằng, cậu từng bảo thành phố cậu sống không có mùa đông. Nên mình viết bức thư này để kể và chia sẻ với cậu chút hơi lạnh của thời tiết giá rét này.

Suốt mấy hôm nay, Lạng Sơn quê mình bước vào mùa rét. Bầu trời lúc nào cũng xám xịt, âm u. Suốt cả một tuần vừa rồi, chỗ mình không hề có một tia nắng nào cậu ạ. Ngoài trời đã rét lại còn có mưa và gió lớn nữa. Đến mức ở các ngọn núi đã xuất hiện hiện tượng băng giá như là trong phim. Thế nên, để ra ngoài, mọi người phải “võ trang” thật đầy đủ. Từ lớp áo dày, đến mũ, khăn quàng, găng tay. Dù vậy, mỗi khi có gió lướt qua, mình vẫn phải rúm ró lên vì lạnh.

Tuy nhiên, không phải mùa đông rét thì chỉ toàn điều bất tiện như vậy đâu nhé. Nó còn có những điều thú vị lắm. Mình cực thích cảm giác được nằm trong chăn ấm, chỉ ló đầu ra để xem phim hay đọc truyện. Thích được ngồi cạnh đống lửa của bà để hơ tay, tiện thể nướng vài bắp ngô thơm lừng. Và mình sẽ ôm chú cún nhỏ vào lòng cho thật là ấm áp nữa. Những điều đấy, ở chỗ cậu chắc chẳng thể nào trải qua được nhỉ? Ước gì, mình có thể gửi cho cậu chút gió rét của mùa đông. Nhưng điều đó là không thể. Vậy nên, hẹn vào một mùa đông nào đó trong tương lai, cậu hãy ghé Lạng Sơn quê mình, để mình dẫn cậu đi tận hưởng những niềm vui của mùa đông buốt giá nhé!

Bạn thân của cậu

Trung

Hoàng Trung

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 2

Hà Nội, ngày … tháng … năm …

Hoài An thân mến!

Cũng đã hơn ba tháng rồi, từ khi cậu và gia đình chuyển vào Sài Gòn sinh sống. Lúc cậu rời đi, Hà Nội vẫn còn là những ngày hè nóng bức. Vậy mà bây giờ, trời đã chuyển sang đông, lạnh lẽo và buốt giá. Cậu ở trong đó, chắc nhớ không khí của mùa đông Hà Nội lắm nhỉ. Biết vậy, nên mình viết lá thư này để kể đôi chút cho cậu nghe về những ngày qua nè.

Năm nay mùa đông Hà Nội đến sớm và rét hơn hẳn mọi năm. Mới hôm qua, trời còn ẩm ương, dang dở kiểu thu hà Nội, vậy mà chỉ qua một đêm mưa tầm tã, mùa đông đã đến bên kia thềm rồi. Buổi sáng mở cửa ra, mình đã phải giật mình đấy. Bởi mọi thứ đến nhanh quá. Bầu trời trở nên xám đục, âm u. Không khí trở nên khô và lạnh lẽo. Hít một hơi thật sâu, cảm giác đến cả cơ thể cũng đang co lại vì rét. Ban công nhà mình, chẳng nghe được tiếng chim lích rích như mọi ngày nữa, vì chúng rủ nhau đi trốn rét hết rồi. Chỉ có tiếng ù ù của gió gào qua khung cửa thôi. Đến cả Mén ngốc ngếch cũng biết sợ rét mà cuộn mình trong góc, chứ không đòi mình đưa đi dạo là cậu biết trời thực sự đã rất rét rồi.

Cả ngày hôm qua, mình đã cùng Cúc, Phương đi dạo phố. Phải mặc tận ba lớp áo, quàng thêm chiếc khăn lông to sụ cậu tặng năm ngoái, mình mới dám ra khỏi nhà cơ. Bọn mình đã đi ăn cháo nóng, ăn bánh khoai rán và uống trà sữa ở đầu phố. Vẫn là những món ăn quen thuộc mà bọn mình vẫn ăn mỗi khi đông về. Chỉ là năm nay thiếu cậu. Buồn ghê gớm.

Mình mong sao, thời gian trôi thật nhanh, để bố cậu kết thúc thời gian công tác trong Sài Gòn. Khi đó, cậu sẽ trở về Hà Nội với mình. Và chúng ta sẽ cùng nhau đi dạo phố trong những buổi tối mùa đông như trước đây.

Nhớ cậu nhiều!

Bạn của cậu

Thanh

Nguyễn Phương Thanh

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 3

Viết thư tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuât hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Lũy tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màu vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên măt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, dường như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

Chào bạn!

Hoàng Mai Anh

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 4

Ngọc Linh thân mến!

Mình đang viết cho bạn từ bên khung cửa sổ. Hà Nội đã vào đông, gió từ sông Hồng, từ Hồ Tây thổi vào phía nhà mình lạnh lắm. Mùa đông ở đây vẫn có cái giống quê mình nhưng cũng lại có rất nhiều cái khác. Đó là những điều mới lạ rất đặc trưng tạo nên cái rét ở xứ Hà Thành.

Hình như ở Hà Nội mùa đông đến sớm hơn ở quê mình Linh ạ! Từ cuối thu, cứ mỗi chiều mình lang thang đạp xe trên phố, mình lại được thưởng thích cái cảm giác lành lạnh của gió heo may. Gió đuổi những chiếc lá khô cứ chạy vòng tròn rồi lại xoay mình chạy dọc phố Thanh Niên. Nhưng chỉ cần bạn đạp xe vào lúc chiều đã muộn thì dù có đi giữa mùa thu bạn sẽ cảm giác cái lạnh đã bắt đầu lan trên da thịt.

Hà Nội đông đúc và náo nhiệt. Hình như đó chính là nguyên nhân khiến mùa đông ở đây cũng vẫn rét mà không làm người ta phải cảm thấy xuýt xao và tê tái như ở quê mình. Đường cũng sạch bong ít bụi nên mặt mũi môi cũng ít nứt nẻ hơn. Nhưng có lẽ cái dễ cảm nhận nhất, cái đặc trưng nhất của mùa đông ở đây buồn lắm.

Bạn cứ tưởng tượng xem, dù lúc nào đường cũng đông xe cộ lắm nhưng ai đó đều có công việc của mình. Người thì mau chóng đi về nhà sau một ngày mệt mỏi, mong muốn được ấm áp cùng vợ con trong bữa cơm chiều. Người khác lại trốn vào một quán cà phê nào đó để chống cái lạnh mùa đông. Và còn bao nhiêu người khác cứ đi qua đi lại vội vã lắm chẳng biết họ bận rộn điều gì. Thế là dù đang ở giữa dòng người ầm ầm tiếng còi xe ai cũng thấy giá lạnh vô cùng.

Trường học ở đây cũng lạ. Mình nhớ ngày xưa dù mùa đông chúng mình vẫn thích nô đùa ồn ã nhưng lớp mình ở đây các bạn co mình vào thành nhóm mà trò chuyện. Giờ ra chơi chẳng thấy các bạn bước ra tới cửa.

Ngọc Linh thân mến!

Cũng may ở đây còn có nhiều niềm vui khác nếu không thì buồn lắm.

Linh ạ! ở quê mình mùa đông hầu như chỉ thấy lác đác vài bông hoa cúc nhưng ở thủ đô hoa vẫn bạt ngàn đủ loại. Thế là hàng ngày mình theo mẹ ra chợ chọn hoa. Mình thích nhiều loại nên lọ hoa nhà mình bao giờ cũng nhiều màu sắc. Nhưng có lẽ đối với mình, cái thích nhất và cũng là việc mình hay làm nhất trong những ngày mùa đông ở Hà Thành là chui vào phòng đọc sách hay đến thư viện của trường. Những kiến thức mới đầy thú vị ở nhiều lĩnh vực đã sưởi ấm mình và giúp mình quê đi những ngày mùa đông giá lạnh dài đằng đẵng.

Linh thân! Dù ở đây mình sống sung sướng lắm nhưng cái cảm giác đứng giữa những ngày đông ở quê mình vẫn in sâu trong trái tim của Bảo Trang. Mình hứa với cậu. Mùa đông năm sau mình sẽ về quê. Lúc ấy mình với cậu sẽ lại cùng tung tăng ra đồng nhé. Thôi chào Ngọc Linh! Chúc cậu luôn thành công trong cuộc sống.

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 5

Lương Kim thân mến!

Bạn có biết không? Mùa đông – mùa của cái lạnh mà người ta có thể nói là cắt da cắt thịt, thậm chí ở nhiều nơi còn có tuyết, nước lạnh giá như đóng băng, cây cối thì không còn vẻ tươi trẻ, xanh tốt như mùa xuân và mùa hè nữa, tất cả đều cằn cỗi nghèo nàn. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người trong xóm mình nói riêng và của những người ở những vùng lạnh nói chung cũng có sự thay đổi khi thời tiết chuyển từ mùa này sang mùa kia.

Mùa đông thì mặt trời mọc muộn hơn so với mùa hè, vì vậy việc cảm nhận rằng trời đã sáng hay chưa cũng có sự thay đổi, vào mùa hè khoảng năm giờ sáng là ta đã có thể nhìn rõ được cảnh vật, nhưng còn mùa đông thì năm giờ trời vẫn còn tối như ban đêm, và tối cũng vậy, trời sẽ nhanh tối hơn vào mùa đông.

Ta thường nghe có câu: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” là như vậy, tháng năm thuộc mùa hè và tháng mười thuộc mùa đông. Xóm mình ở là một xóm nhỏ dưới chân núi, vào những sáng sớm mùa đông một làn sương mù bao phủ lấy cả xóm, mọi người thức dậy muộn hơn, chúng mình cũng vậy, vào mùa đông nhà trường sẽ lùi thời gian học lại muộn hơn nên chúng mình cũng không phải dậy sớm, trời lạnh thì ai muốn chui ra khỏi cái chăn ấm cơ chứ, mọi người phải mặc quần áo thật ấm, thường thì nhà mình có bếp củi và mọi người cùng ngồi quay quần để sưởi ấm, ai có công việc gì hay chúng mình đi học thì phải chuẩn bị đầy đủ tất, găng tay,mũ len, quần áo ấm rồi mới ra đường. Gió mùa đông bắc thổi đều đặn mang đến cảm giác tê tái da thịt, mùa đông cũng có nắng nhưng những tia nắng rất yếu ớt, và đặc biệt hay có mưa phùn.

Những cành cây trơ trọi lá, khẳng khiu, rau cỏ mùa này thường không mọc được vì lạnh quá. Mùa đông hay có những đợt rét đậm, rét hại và mọi người xem ti vi thấy rất nhiều gia súc chết vì không chịu nổi lạnh, mỗi nhà lại tìm những cách khác nhau để bảo vệ đàn gia súc nhà mình. Mình hay xem dự báo thời tiết và hay thấy những nơi nhiệt độ xuống thấp quá nên có tuyết, mặc dù lạnh nhưng nhìn thật đẹp. Sau một ngày làm việc mọi người trở về nhà và quây quần bên mâm cơm thật ấm cúng.

Mùa đông thật lạnh nhưng thiếu nó thì sao còn có thể gọi là bốn mùa, có nóng thì phải có lạnh. Xuân qua thì hè tới, thu tàn rồi đến đông cứ như thế bốn mùa tuần hoàn nhau tạo nên sự đa dạng của thời tiết.

Đó chính là thời tiết nơi mình đang ở. Nó thật tuyệt phải không?

Bạn hãy kể lại thời tiết ở nơi bạn nhé! Mong sớm nhận thư hồi âm.

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 6

Hà Nam, ngày 23 tháng 1 năm 2017

Quỳnh thân mến!

Vậy là 1 năm cũ trôi qua lại bắt đầu 1 năm mới,1 năm mới luôn tràn đầy sự sống.Hôm nay,mình viết thư cho bạn vì mình sẽ tả lại 1 bức tranh kì diệu ở nơi mình sống.Từ lúc bạn chuyển trường ai ai cũng nhớ bạn,dạ nỳ bạn khoẻ không? Bạn học tốt chứ?Trường bạn mới chuyển có đẹp không?Bạn có quen được nhiều bạn mới không?Mình thì khoẻ,học tốt.Vừa nãy đến giờ hỏi thăm bạn mình quên mất việc tả lại bức tranh tuyệt đẹp ở nơi mình đang ở:

Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuât hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vuơn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên măt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, dường như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

Thôi thư đã dài mình xin ngắt bút tại đây,nhớ hồi âm cho mình nhé.

Chào bạn!

Việt Anh

Lê Việt Anh

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 7

Viết thư tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh

Sơn Tây, ngày 20 tháng 12 năm 2009

Ngọc Dung thân mến!

Thế là bạn xa cái thị xã nhỏ bé cùng ngôi trường Tiểu học Hồng Hà đã được gần một năm rồi đấy nhỉ! Ở phương Nam chan hoà ánh nắng, bạn có nhớ đến mùa đông giá lạnh của phương Bắc xa xôi? Mấy hôm nay, ngoài này rét lắm! Gió mùa đông bắc tràn về, nhiệt độ xuống dưới 10°C nên các trường phổ thông cho học sinh nghỉ học. Ở nhà buồn, mình nhớ bạn quá nên viết thư cho bạn.

Đầu tiên, mình gửi đến Dung cùng toàn thể gia đình lời thăm hỏi chân tình nhất. Sau đây, mình sẽ kể cho Dung nghe về khung cảnh quê hương trong những ngày đông giá lạnh để giúp bạn phần nào vơi đi nỗi nhớ.

Gần một tuần nay, mặt trời hầu như không xuất hiện, vắng ánh nắng nên vắng cả tiếng chim. Bầu trời bao phủ một màu mây xám xịt. Mưa phùn giăng giăng. Không khí ẩm ướt và lạnh lẽo. Những cây bàng rụng hết lá chỉ còn trơ lại những cành khẳng khiu, run rẩy trong mưa.

Trời rét đậm. Người nào cũng mặc tới vài ba lớp áo. Áo bông, áo len, áo khoác... Rồi mũ che tai, khăn quấn cổ, bít tất, găng tay... Toàn thân được che kín để chống chọi với cái lạnh như cắt da, cắt thịt.

Nhà hai bên phố đóng kín mít. Trên đường vắng hẳn người qua lại. Ai có việc phải ra ngoài cũng cố đi cho thật nhanh để mau chóng trở về ngôi nhà ấm áp.

Dung có nhớ bé Trung - em trai mình không? Hiếu động là thế mà giờ đây cu cậu cũng đành loanh quanh trong nhà, chẳng dám ra đường đùa nghịch với các bạn của nó. Bà nội mình nhóm bếp lửa ở gian giữa, đặt vào đấy mấy gốc củi lớn cho cháy âm ỉ. Hơi nóng lan toả khắp nhà, dễ chịu vô cùng! Buổi tối, hai chị em mình ngồi hai bên, nghe bà kể chuyện cổ tích thật hay, quên cả tiếng gió bấc đang rít lên ngoài cửa sổ.

Tuy được nghỉ học nhưng mình vẫn lấy sách vở ra ôn lại bài và làm hết những bài tập cô giáo cho về nhà. Mình rất thích chui vào chăn bông, chỉ thò đầu ra ngoài thôi để đọc sách, đọc truyện. Ước gì Dung có mặt ở đây để chúng mình chơi oẳn tù tì hay đánh tam cúc. Ai thua bị búng tai hoặc bôi râu như ngày nào thì vui biết mấy!

Chiều nay, Hạnh sang nhà mình chơi. Hai đứa nhắc nhiều đến Dung và ao ước có dịp nào đó được vào thăm Dung, thăm Sài Gòn, xứ sở không có mùa đông để xem, để biết những điều khác lạ. Điều mong ước trước mắt của chúng mình là trời ấm lên để đi học, gặp lại thầy cô và các bạn.

Thôi, thư đã dài, mình dừng bút ở đây. Chúc bạn cùng gia đình mạnh khoẻ và hạnh phúc! Mong thư bạn!

Thân ái!

Thu Nga

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 8

Hà nội, ngày 23 tháng 11 năm 2017

Lan thân mến!

Nhận được thư của cậu nên tớ rất vui. Cậu có khỏe không? Việc học như thế nào rồi? Tây Nguyên bây giờ chắc thời tiết khắc nghiệt lắm nhỉ: ban ngày trời nóng như mùa hè, tối lại trở lạnh như mùa đông. Cậu cố gắng ăn uống, giữ gìn sức khỏe nếu không dễ bị cảm lắm đấy.

Chỗ mình bây giờ sang đông rồi, thời tiết hôm nào cũng lạnh. Vì thế, cứ đi ra ngoài là tớ lại bao mình lại như chú gấu vậy.

Mùa đông mang đến những cơn gió lạnh buốt, thi thoảng có một vài cơn mưa làm nhiệt độ lạnh giảm thêm. Hà nội ngày đông lạnh lắm nên tớ chỉ muốn cuộc mình vào chiếc chăn ấm thôi. Bầu trời lúc nào cũng âm u nhưng nhiều lúc mặt trời xuất hiện lại làm cho mọi người vui vẻ hẳn.

Hôm qua tớ cố gắng dậy sớm, đi dạo quanh khu phố gần chỗ tớ ở, nhưng buổi sáng mùa đông rét buốt và yên ả đến lạ thường. Khu chợ tấp nập bây giờ chỉ lác đác vài gian hàng nhỏ. Những khóm hoa cũng ủ rũ say sưa trong giấc ngủ dưới đông trông rất nhợt nhạt, không có sức sống. Tiếng chim chào buổi sáng mùa hè nay cũng không còn, tiếng chó sủa đầu ngõ dường như biết mất. Mọi người, mọi vật đang chìm trong giấc ngủ đêm đông, tham lam hơi ấm chiếc giường nhỏ mang đến. Mùa đông đến và mấy ai dậy vào giờ này. Bầu trời đã sáng nhưng chỉ vài tia nắng rất yết ớt rọi xuống chào đón tớ. Dù vậy nhưng tớ cũng cảm thấy rất háo hức.

Trên những chiếc lá còn sót lại là vài giọt sương mai, trông chúng rất đẹp nhưng tớ chẳng dám động vào vì tớ sợ lạnh lắm. Dạo một vòng quanh khu phố mà tớ cảm thấy như ngồi trong phòng điều hòa ngày đông, lạnh như buổi tối ở Tây Nguyên vậy. Sau đấy tớ lại quay trở về nhà để chuẩn bị cho một buổi học mới.

Còn Tây Nguyên như thế nào vậy Lan? Tớ nhớ Lan lắm nên hãy mau trả lời thư cho tớ nhé. Nếu cậu có thể ra Hà Nội chơi và những ngày đông này, tớ sẽ dẫn cậu đi ăn khoai lang nướng, bắp rang bơ và những bát phở nóng hổi đấy.

Cảm ơn vì đọc bức thư của tớ nhé. Chúc Lan và gia đình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc.

Bạn thân!

Mai.

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 9

Hà Nội, ngày 29 tháng 1 năm 2019

Trang thân mến!

Mình là Huyền đây. Dạo này bạn có khỏe không? Hà Nội đã vào đông rồi Trang à. Những cơn gió đã thổi nhiều về phía hiên nhà mình, lạnh lắm. Mùa đông năm nay đến muộn, nhưng đến rồi thì dấu ấn của nó thật mạnh mẽ.

Chắc giờ này, ở thành phố xinh đẹp mang tên Bác Hồ kính yêu, những tia nắng ấm áp đang chiếu xuống làn nước trong xanh, vui đùa với làn gió nhẹ, sưởi ấm cho những khóm hoa tươi rực rỡ sắc màu. Và bạn, chắc bạn đang dạo qua những khu vườn trên chiếc xe đạp nhỏ để đến chợ Bến Thành mua rau củ tươi ngon hằng ngày trong một thời tiết ấm áp. Còn ở đây, nhiệt độ ngoài trời chỉ khoảng 6 đến 9 độ thôi. Vì thời tiết lạnh nên trường đã cho chúng mình nghỉ học. Ở nhà buồn nên mình đã viết lá thư này cho bạn.

Mấy hôm nay, những cơn mưa phùn đã thay thế cho ánh nắng ấm áp. Tiếng mưa, gió rít bên ngoài cửa sổ đã thay thế tiếng chim hót líu lo mỗi sáng mình thức dậy. Không khí rất ẩm ướt và còn lạnh lẽo.

Bạn sẽ không thể tưởng tượng được thời tiết ở nơi đây lạnh đến thế nào đâu! Mỗi khi mình ra đường, hai bàn tay mình như muốn đóng băng lại vậy. Còn mũi mình luôn đỏ lên và cả đôi chân mình nữa, nó cứ cứng đơ và như không muốn di chuyển. Vì thế, mình luôn mặc nhiều áo và trang bị những phụ kiện cần thiết để chống chọi với cái lạnh như cắt da, cắt thịt của thời tiết.

Đường phố trơn và lúc nào cũng chỉ lác đác vài bóng người. Trang có nhớ đứa em nghịch ngợm của mình không? Mỗi khi bạn đến nhà mình chơi, nó luôn là người quậy phá hai chúng mình, khi học bài và cả khi trò chuyện nữa. Nhưng dạo này, thời tiết thay đổi làm nó bị ốm. Gia đình mình buồn hẳn đi. Còn mình, vào những ngày lạnh giá như thế này, mình thường nằm cuộn tròn trong chăn để chơi máy tính, học bài và chuẩn bị bài mới. Hệt như một chú mèo lười ấy Trang ạ.

Tuy được ở nhà nằm chơi những mình thấy rất nhớ những tiết học trên lớp. Mình mong mấy ngày sau sẽ ấm hơn để mình có thể đến lớp gặp lại bạn bè, thầy cô và biết thêm nhiều kiến thức nữa.

Thôi, thư đã dài rồi, mình xin dừng bút nhé. Chúc bạn và gia đình luôn khỏe mạnh, đón Tết Bính Thân vui vẻ, hạnh phúc. Đừng quên hồi thư cho mình nhé. Mùa đông sang năm, ước gì bạn lại có mặt ở Hà Nội, chúng mình cùng nhau cảm nhận cái lạnh có một không hai ở xứ Bắc. Cái lành lạnh hay tê cóng chân tay như mấy hôm nay, mình hiểu nó là nét riêng của mùa đông Hà Nội. Tới hè rồi có ước lại cũng không được, Trang nhỉ?

Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh - Mẫu 10

Hà Nội 25 – 12 – 2017

Mai thân yêu!

Đã lâu lắm rồi mình không viết thư cho cậu, dạo này sức khỏe Mai vẫn tốt chứ? học hành thế nào rồi? ở miền Bắc trời đang trở rét mùa đông thật sự giá lạnh.

Mùa đông đến từ vài tháng rồi, mình đã cảm nhận được cái lạnh thấu xương, cơn gió lạnh khẽ rít qua, đôi lúc cũng có một vài cơn mưa nhẹ lất phất làm cho cảm giác càng rét buốt hơn. Thời tiết thế này chỉ nằm ở nhà và quấn chăn thích hợp nhất. Khi đi ra đường phải đủ quần áo ấm chứ không sẽ bị cảm lạnh.

Đã hơn 5 ngày rồi mà bầu trời vẫn chưa có nắng, nhiệt độ cũng không khá hơn, thiếu vắng ánh nắng thiên nhiên cùng tiêu điều lắm, không có tiếng chim hót líu lo như mọi khi, bầu trời u ám xám xịt, không khí lúc nào cũng ẩm ướt, các cành cây trên đường rụng hết lá.

Sáng nay mình dậy sớm để chuẩn bị đi học, nhìn xung quanh thật khác lạ, từng dãy phố còn đóng cửa im lìm, mọi người vẫn còn đang say nồng trong giấc ngủ. Thời tiết giá lạnh con người cũng vắng so với ngày thường, chỉ những ai đi học hoặc đi làm mới phải dậy từ sớm. Ai nấy đều mặc nhiều lớp áo cùng trang bị giữ ấm như khăn choàng cổ, găng tay, mũ len,…di chuyển hối hả để tránh cái lạnh giá của mùa đông.

Thời tiết trong miền Nam lúc này thế nào rồi Mai? chắc là mưa suốt ngày đúng không? mình thật nhớ những tia nắng ấm áp của mùa hè, rất nhanh thôi sẽ vượt qua được mùa đông giá rét này.

Mình rất mong sẽ có ngày được vào miền Nam chơi với cậu, tận hưởng nơi được mệnh danh là “không có mùa đông” để khám phá nhiều điều thú vị cùng cậu.

Thôi mình dừng bút nhé ! Mong chúng mình sớm gặp lại và nhận được thư hồi âm sớm từ Mai.

Bạn của cậu

Lan

----------------------------------------------------

Trên đây VnDoc đã tổng hợp 11 bài văn mẫu cho Bài viết số 5 lớp 6 đề 4: Viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh cho các bạn tham khảo. Ngoài ra các bạn luyện giải bài tập SGK Ngữ Văn lớp 6 được VnDoc sưu tầm, chọn lọc. Đồng thời các dạng đề thi học kì 1 lớp 6, đề thi học kì 2 lớp 6 mới nhất được cập nhật. Mời các em học sinh, các thầy cô cùng các bậc phụ huynh tham khảo đề thi, bài tập lớp 6 mới nhất.

Tham khảo bài viết số 5 lớp 6 khác:

Đánh giá bài viết
314 35.349
Sắp xếp theo

    Soạn văn 6 siêu ngắn Cánh diều

    Xem thêm