Giao diện mới của VnDoc Pro: Dễ sử dụng hơn - chỉ tập trung vào lớp bạn quan tâm. Vui lòng chọn lớp mà bạn quan tâm: Lưu và trải nghiệm

Đoạn văn kể lại tâm trạng của em sau khi mắc lỗi với bạn

Đoạn văn kể lại tâm trạng của em sau khi mắc lỗi với bạn gồm các bài văn mẫu lớp 9 hay cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng cần thiết cho bài kiểm tra môn Ngữ văn 9 sắp tới đây của mình. Mời các em học sinh cùng tham khảo.

Ngoài ra, VnDoc.com đã thành lập group chia sẻ tài liệu học tập THCS miễn phí trên Facebook: Tài liệu học tập lớp 9. Mời các bạn học sinh tham gia nhóm, để có thể nhận được những tài liệu mới nhất.

1. Dàn ý đoạn văn kể lại tâm trạng của em sau khi mắc lỗi với bạn

Mở đoạn: Giới thiệu về câu chuyện sắp kể (diễn ra ở đâu? bao giờ? với ai?)

Thân đoạn

- Kể lại chuyện làm em mắc lỗi với bạn: Lỗi như thế nào? có nhiều dạng như nói dối bạn bè, không giúp đỡ bạn bè khi gặp khó khăn(ko phải trong lúc làm bài kiểm tra nhé), cãi nhau và gây tổn thương cho bạn,…

- Tâm trạng của em khi biết mình mắc phải lỗi lầm đó như thế nào (miêu tả): ray rứt,…

- Em đã xin lỗi bạn ra sao? -> thành công, thất bại,…(kết quả)?

Kết đoạn: Bài học rút ra cho chính bản thân.

2. Đoạn văn mẫu kể lại tâm trạng của em sau khi mắc lỗi với bạn

2.1. Đoạn văn 1: Nghi ngờ bạn trộm tiền

Tôi và Thanh học chung với nhau từ lớp 6. Chúng tôi là bạn cùng bàn đã gần 4 năm nay, cả hai vô cùng hợp tính cách của nhau. Một hôm, sau giờ ra chơi, tôi bất ngờ mất số tiền đóng học thêm, tôi còn chẳng biết mình làm mất khi nào nữa. Tôi vô cùng lo sợ. Lúc này tôi đã nghi ngờ Thanh vì hôm nay Thanh chưa rời khỏi lớp. Tôi tỏ vẻ nghi ngờ ra mặt và cả hai đều im lặng suốt buổi học ngày hôm đó. Thanh cũng biết rằng tôi nghĩ rằng bạn ý lấy cắp tiền. Bạn ý còn định nói cho tôi điều gì đó nhưng tôi chẳng cho bạn ý cơ hội giải thích. Sau buổi học về nhà, tôi bất ngờ phát hiện số tiền đó ở trong túi áo khoác gió trên bàn học. Tôi vô cùng ân hận. “Tại sao tôi có thể nghi ngờ Thanh chứ? Sao tôi có thể quá đáng như vậy? Liệu Thanh có tổn thương không?”... Hàng loạt câu hỏi trong đầu càng khiến tôi ray rứt. Tôi ân hận vì mình đã nghĩ xấu cho người bạn thân nhất. Nhất định ngày mai tôi phải xin lỗi bằng được bạn ý. Tôi không ngờ rằng Thanh dễ dàng tha thứ cho tôi đến vậy, cậu chỉ nói với tôi: “Chuyện hôm qua tớ quên rồi!”. Càng như vậy tôi lại thấy ân hận hơn. Tôi hứa và tự dặn mình kể từ bây giờ phải suy nghĩ cho thật kĩ trước khi làm một việc gì đó để tránh sai lầm đáng tiếc.

2.2. Đoạn văn 2: Bắt nạt bạn cùng trường

Tôi còn nhớ mãi lỗi lầm mà mấy năm trước tôi đã gây ra với Duy. Lúc đó, tôi cùng lũ bạn thân từ trong quán điện tử đi ra thì thấy Duy - bạn cùng trường đang ngồi đếm tiền với vẻ mặt tươi cười. Tôi thấy vậy bèn châm chọc: “Bọn mày nhìn kìa! Chắc thằng này vừa trộm tiền của bố mẹ đây”. Rồi bọn tôi cười to, tôi còn thách đố với tụi nó xem ai lấy được tiền của Duy. Thế là cả lũ tiến gần lại, tôi nhanh tay lẹ mắt cuỗm hết số tiền trên tay Duy, bọn bạn thấy tôi cướp được tiền cũng hò reo chạy trốn. Càng nhớ lại tôi càng cảm thấy hối hận làm sao. Cuối tuần sau đó, tôi thấy Duy cõng một đứa trẻ tật nguyền trước cửa hàng đồ chơi. Duy nói: “Xin lỗi em, lần sau anh hứa sẽ mua được bộ đồ chơi mới cho em!”. Nhìn cậu bé mếu máo, tôi chợt quặn đau. Lúc đấy tôi vô cùng xấu hổ. Tôi chạy vội về nhà. Tôi không biết làm sao để đối mặt với nó nữa. Tôi kể lại chuyện với tụi bạn thân, bọn chúng cũng ân hận chẳng kém tôi. Tôi và tụi nó bèn bàn nhau góp tiền ăn vặt, tiền để dành chơi game. Hơn một tuần sau mới đủ số tiền chúng tôi đã lấy, nhưng tôi vẫn không dám đứng trước mặt Duy. Dù gì tất cả đều do tôi đầu têu ra chuyện này. Tôi quyết định sẽ mua một bộ đồ chơi mới và đến tận nhà xin lỗi Duy. Ai ngờ đâu khi thấy tôi nhận lỗi, Duy chỉ cười và nói sẽ tha thứ cho tôi. Tôi cảm thấy nhẹ lòng biết bao nhiêu. Từ đó, tôi cùng bọn bạn cũng ít đi chơi game hơn, chúng tôi tiết kiệm tiền để thỉnh thoảng mua đồ chơi cho em Duy, có lẽ nó sẽ giúp bọn tôi bớt đi hối hận về lỗi lầm đã gây ra.

2.3. Đoạn văn 3: Làm bạn bị thương

Tôi là đứa được coi là nghịch ngợm nhất lớp. Và cứ như thường lệ đến giờ sinh hoạt lớp là y như rằng tôi được nêu gương trước lớp. Tất cả là do nhỏ lớp trưởng khó ưa ấy, mặc cho tôi nói khản cả giọng mong nó đừng kể chuyện tôi gây ra trong tuần qua trong giờ sinh hoạt mà nó vẫn thưa với cô giáo. Thế mới tức chứ, tôi nghĩ bụng sẽ có lần tôi trả thù đồ lắm chuyện này. Và rồi như tôi mong ước, trong giờ ra chơi chúng tôi đang chơi đá bóng, bỗng nhiên tôi thấy nó đi gần sân bóng. Như bắt được vàng tôi sung sướng và nghĩ đây là cơ hội để tôi trả thù, thế rồi tôi sút một cái, quả bóng bay trúng đầu đứa lớp trưởng, nó choáng và ngã xuống. Tôi nghĩ tôi phải vui sướng mới đúng chứ, ai dè tôi lại thấy mình có lỗi quá. Tôi vội chạy ra cùng đám bạn xem nó có làm sao không. Ôi! Tôi như muốn nổ tung khi thấy nhỏ bị chảy máu, nhỏ choáng tới mức không thể đứng dậy được. Tôi càng hối hận hơn. Tôi vội vã cúi xuống bế nhỏ tới phòng y tế. Thấy băng gạc ở trên đầu nhỏ mà thấy bứt rứt, tôi liền nói thật việc đã làm. Nhỏ liền tha lỗi cho tôi, lúc ấy tôi vui không xao tả xiết. Tôi hứa sẽ không bao giờ nông nổi để xảy ra sự việc tương tự nữa.

2.4. Đoạn văn 4: Đọc trộm nhật kí của bạn

Ngày hôm ấy, là sinh nhật bạn. Bữa tiệc ấy có lẽ sẽ rất vui nếu như không có chuyện đó xảy ra. Trước khi buổi tiệc bắt đầu, tôi là người đến sớm nhất để giúp bạn trang hoàng tiệc. Sau khi xong việc, tôi lên phòng Trang nghỉ xả hơi và bật nhạc nghe. Khi nằm lên giường, cảm thấy có gì cồm cộm dưới gối, tôi liền lấy ra xem thì ra đó là nhật kí của Trang tranh thủ lúc Trang còn đang ở dưới lầu tôi đọc lướt qua cuốn sổ. Quá chăm chú đọc nên tôi không biết rằng Trang đã đứng đó từ lúc nào. Trang hét thất thanh: “Cậu thật quá đáng!”. Tiếng hét của Trang làm tôi chợt tỉnh, tôi vô cùng sợ hãi và bất ngờ, tay tôi run lên, quyển nhật kí rơi xuống đất. Mọi thứ diễn ra quá nhanh làm tôi không thể tưởng tượng được. Đôi mắt Trang tức nhận và thật xa cách. Tôi cảm thấy sợ hãi mà không nói lời được lời nào khi thấy trên khuôn mặt bạn là hai hàng nước mắt. Tôi chưa kịp xin lỗi thì Trang đã xuống dưới nhà. Bữa tiệc hôm ấy đã diễn ra nhưng không ai thấy sự xa cách của tôi và Trang. Về nhà tôi suy nghĩ về hành động của mình, tôi tự trách mình tại sao lại tò mò đến vậy ? Tôi giận chính bản thân mình khi đã xem trộm nhật kí riêng tư của bạn. Hôm sau đến lớp tôi đứng trước bạn và nói lời xin lỗi. Thật may là Trang đã tha thứ lỗi lầm này của tôi. Tính hiếu kì đôi lúc làm con người khám phá ra những điều mới lạ nhưng cũng có lúc làm cho con người trở nên xấu xa hơn khi nó biến thành sự tò mò tọc mạch. Mỗi con người đều có 1 góc riêng tư không thể bày tỏ cùng ai và điều đó cần được tôn trọng. Vì vậy lén xem trộm nhật kí của bạn là một hành vi không đúng. Xin mọi người hãy lấy bài học của tôi và hãy tôn trọng những riêng tư của nhau.

2.5. Đoạn văn 5: Chơi xấu bạn

Em và Mạnh ngồi chung một bàn học đã 2 năm. Mạnh học rất giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè nên được mọi người trong lớp yêu mến. Nhưng càng ngày em càng cảm giác thấy mình thua kém cậu ấy. Cái cảm giác bực bội cứ len lỏi khiến em không làm chủ được bản thân mình. Trong một lần ra chơi, trời vừa mưa xong, sân trường còn mấy vũng nước. Một ý nghĩa lóe lên trong đầu em, cho Mạnh ngã một cái nên thân. Em trọc Mạnh khiến cậu ý tức tối và đuổi bắt bằng được em, hai đứa chạy vòng vèo quanh sân trường. Em chạy nhanh hơn Mạnh rồi đột ngột dừng lại. Mạnh theo quán tính không phanh lại được nên cả cơ thể lao về phía trước. Em nghĩ rằng cậu ấy sẽ chỉ té xuống đất, bẩn quần áo mà thôi. Ai dè cả người Mạnh đâm sầm vào bức tường bên cạnh, trán và tay bạn ý chảy đầy máu. Em hốt hoảng la toáng lên, mọi người đến giúp và cùng đưa Mạnh vào phòng y tế của trường. Nhìn cậu ý đau đớn mà lòng em xót xa quá chừng. Em tự mắng mình thật là đồ tồi tệ, “Tại sao mày lại có ý nghĩ độc ác đến vậy? Bạn ấy học giỏi, được mọi người yêu quý thì ảnh hưởng gì tới mày?” Nhìn cô ý tế băng lại vết thương mà em càng bứt rứt. Em đến bên cạnh và cầm tay bạn nói ra tất cả sự đố kị của bản thân, em xin lỗi đã cố ý chơi xấu cậu ấy. Mạnh chỉ nói: “Tớ không sao, lần sau cậu cẩn thận hơn là được!” Từ đó em hứa sẽ không bao giờ đố kị với bạn bè nữa.

2.6. Đoạn văn 6: Ghen tị với người bạn thân

Phương Anh và em chơi với nhau từ hồi còn rất nhỏ, gia đình chúng em là hàng xóm của nhau. Em có dáng người nhỏ nhắn, cao gầy. Còn Phương Anh lại trắng trẻo, mập mạp và cao lớn. Tính tình em khá trẻ con nên trong mọi việc, Phương Anh hay nhường nhịn và bảo vệ em, điều đó khiến em rất vui nhưng thành ra đó lại là tật xấu của chính bản thân. Nó khiến em quá ỷ lại vào người bạn thân này. Trong một khoảng thời gian, em thấy Phương Anh hay bắt chuyện và giúp đỡ Mai – một người bạn khác trong lớp. Điều đó khiến em không vui, càng thấy bực mình khi Phương Anh tỏ ra quan tâm đến bạn ấy hơn cả em, nhiều khi còn để ý đến tâm trạng của Mai hơn cả tôi, điều đó khiến em chạnh lòng, giận Phương Anh, còn đâm ra ghét Mai, không thèm nói chuyện hai người họ, còn đi nói xấu hai người bọn họ. Phương Anh biết chuyện, không hề giận, nhưng nói bạn ý rất buồn, cậu ấy giải thích vì gia đình Mai đang gặp khó khăn, Mai còn có ý định bỏ học, là bạn, lại cũng là cán bộ lớp nên Phương Anh thật tâm muốn giúp đỡ Mai, động viên Mai qua giai đoạn này. Em đã thấy có lỗi và ân hận rất nhiều vì sự khờ dại và ích kỉ của mình. Em xin lỗi hai người, họ đều tha thứ cho em. Sau này, chúng em càng chơi thân với nhau hơn. Em cũng ngộ ra rất nhiều điều, để có được một tình bạn đẹp thì con người ta cần sự chân thành, vị tha và tin tưởng. Em cảm thấy mình thật may mắn khi có người bạn như Phương Anh, em sẽ trân trọng tình bạn này nhiều hơn nữa.

---------------------------

Ngoài Đoạn văn kể lại tâm trạng của em sau khi mắc lỗi với bạn, mời các bạn học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học học kì 1 lớp 9, đề thi học học kì 2 lớp 9 các môn Toán, Văn, Anh, Hóa, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Hi vọng các tài liệu lớp 9 này giúp các bạn rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn. Chúc các bạn học tốt!

Chia sẻ, đánh giá bài viết
5
Sắp xếp theo
    🖼️

    Gợi ý cho bạn

    Xem thêm
    🖼️

    Văn mẫu lớp 9 Sách mới

    Xem thêm