Giao diện mới của VnDoc Pro: Dễ sử dụng hơn - chỉ tập trung vào lớp bạn quan tâm. Vui lòng chọn lớp mà bạn quan tâm: Lưu và trải nghiệm

Kể lại một trải nghiệm buồn của em Ngắn gọn lớp 6

Bản quyền tài liệu thuộc về VnDoc.
Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép với mục đích thương mại.

Dàn ý Kể lại một trải nghiệm buồn của em Ngắn gọn

a) Mở bài: Giới thiệu chung về trải nghiệm đáng buồn mà em muốn kể lại: làm mất món quà sinh nhật mà bạn tặng

b) Thân bài:

  • Em tổ chức sinh nhật tại nhà và mời các bạn đến chơi cùng
  • Bạn thân tặng em một món quà sinh nhật là sợi dây buộc tóc mà bạn tự làm
  • Sau khi ăn tiệc, mọi người ra sân chơi trốn tìm, do chạy nhảy mạnh quá, em vô tình làm rơi sợi dây mất lúc nào không hay
  • Sau khi mọi người về hết, em vẫn không nhận ra sợi dây đã biến mất, cho đến sáng hôm sau khi đến lớp, bạn thân hỏi về nó thì mới nhớ ra
  • Bạn thân rất giận em vì đã không nâng niu món quà mà bạn tặng
  • Em xin lỗi bạn rất nhiều lần nhưng bạn không để ý
  • Về nhà, em tìm khắp sân, vườn và phát hiện ra sợi dây rơi xuống góc vườn, nơi có bụi cây nhót
  • Để lấy được sợi dây, em bị gai nhót cào xước tay và chân nhưng không chút để ý
  • Vừa tìm được sợi dây, em liền giặt sạch sẽ rồi chạy sang nhà bạn thân xin lỗi
  • Thấy dáng vẻ hối lỗi của em, cậu ấy liền tha thứ và dẫn em vào nhà, giúp em sơ cứu vết xước
  • Sau hôm đó, cả hai lại trở lại là đôi bạn thân thiết như trước

c) Kết bài: Nêu tình cảm, cảm xúc của em dành cho trải nghiệm vừa kể

Kể lại 1 trải nghiệm buồn của em Ngắn gọn - Mẫu 1

Chiều hôm nay, một ngày sau khi cơn bão số 3 càn quét qua nơi mà em sinh sống, cuối cùng em cũng đã được đi ra ngoài đường. Cùng với niềm vui sướng khi cơn bão đã tan, em cũng gặp phải những hoàn cảnh rất đáng buồn.

Khi em đi bộ dọc trên con đường dẫn tới trường học, em nhìn thấy ngôi nhà tạm dựng bằng mấy mái tôn, thanh sắt của bà cụ nhặt ve chai đã bị bão cuốn bay mất. Đồ đạc của bà cũng chẳng còn lại gì ngoài cái giường và một cái tủ gỗ đã cũ đang ngấm đầy nước mưa. Bên cạnh đó, bà cụ đang ngồi khóc nức nở. Xung quanh bà, mọi người đứng an ủi và mang theo quà đến giúp bà, nhưng cũng không thể xua đi nỗi buồn và sự bất lực ấy. Đứng nhìn bà từ bên kia đường, em cảm thấy đôi chân mình nặng trịch, hai mắt hoen đỏ. Niềm vui sướng khi được chạy nhảy ngoài đường sau hai ngày phải ngồi yên trong nhà của em hoàn toàn biến đi mất. Bởi em nhận ra rằng, xung quanh mình có những số phận bất hạnh đã bị bão cuốn đi tất cả. Em cũng muốn lại gần để an ủi bà lão, nhưng em nhận ra mình chẳng có gì để cho bà cả. Và rồi, em thấy thầy hiệu trưởng của trường em xuất hiện. Thầy dìu bà lão đứng dậy, mời bà về ngôi nhà tình thương do thầy cùng nhiều người khác cùng xây dựng. Bà lão run run đứng dậy, hai mắt hoen đỏ nhưng vẫn nở nụ cười hạnh phúc, vì giờ đây bà đã có nhà rồi. Nhìn bà lão lên xe, rời đi cùng thầy và mọi người, lòng em dần ấm áp hơn. Nhưng dáng vẻ cô đơn, bất lực của bà ấy cạnh “ngôi nhà” bị bão đánh tan vẫn hiện sâu trong tâm trí em. Bước trở về nhà, lòng em nặng trĩu những nỗi buồn và thương cảm cho những mảnh đời bất hạnh sau cơn bão. Liệu họ có tìm được chỗ để nghỉ chân và làm lại từ đầu hay không?

Trải nghiệm đó thật buồn đối với em, nên em đã trở về nhà ngay sau đó, không tiếp tục đi chơi nữa. Cùng với đó, em thầm mong rằng, sẽ có nhiều hơn nữa những tấm lòng hảo tâm, dang rộng vòng tay giúp đỡ những số phận kém may mắn như thầy giáo của em.

Kể lại 1 trải nghiệm buồn của em Ngắn gọn - Mẫu 2

Trong chuyến đi du lịch tại Sa Pa em đã có nhiều trải nghiệm đáng nhớ. Nhưng trong đó, có một trải nghiệm rất buồn khiến em suy nghĩ mãi.

Hôm đó, khoảng 16h chiều, khi gia đình em đang dừng xe nghỉ ở một đoạn đường gần đèo, thì em đã bắt gặp một bạn nhỏ tầm tuổi em. Trời tuy lạnh, nhưng bạn ấy mặc áo quần rất mỏng và cũ kĩ. Thậm chí nhiều chỗ còn bị rách mất. Bàn tay và chân của bạn đó thâm đen, tím tái đi vì lạnh. Nhìn bạn ấy, em thương lắm, nên liền xin mẹ lấy chiếc áo khoác còn lại trong vali để đưa cho bạn mặc. Khi thấy em dúi vào tay chiếc áo ấm mới, bạn ấy đã rất vui, liên tục cảm ơn em. Lúc đó em cũng rất vui sướng. Nhưng đến sáng hôm sau, khi gặp lại, em vẫn thấy bạn ấy đứng co ro trong cái rét mà không hề mặc áo khoác. Khi em hỏi, thì bạn ấy bảo rằng đã nhường áo cho em của mình. Đôi mắt sáng ngời của bạn ấy khiến trái tim em như thắt lại. Em thương bạn ấy lắm nhưng không biết phải làm gì. Em chợt nhớ những lần trường tổ chức quyên góp áo ấm, sách vở cho các bạn ở vùng cao khó khăn. Những lần ấy, em đều không hào hứng tham gia, mặc kệ lời mẹ dặn mà chỉ làm qua loa cho xong. Nghĩ lại, em hối hận lắm. Cứ thế, nỗi buồn cứ vương vấn trong lòng em mãi cho đến lúc về nhà.

Trải nghiệm đáng buồn ấy khiến em lần đầu tiên ý thức được rằng cuộc sống của mình rất đầy đủ và hạnh phúc. Cùng với đó, ý thức “lá lành đùm lá rách” mà thầy cô vẫn dạy cũng được em thấu hiểu hơn. Từ đó, em hài lòng với những gì mà mình có và năng nổ trong các hoạt động tình nguyện hơn.

Kể lại một trải nghiệm buồn của em Ngắn gọn nhất - Mẫu 3

Chiều ngày hôm qua, tổ của em cùng nhau chăm sóc vườn hoa hồng của lớp. Ở đó, em đã có một trải nghiệm đáng buồn.

Sau khi cô giáo phân công, tổ em đã cùng nhau ra vườn hoa để thực hiện nhiệm vụ. Vừa làm, chúng em vừa trò chuyện vui vẻ. Bạn thì cắt tỉa các cành khô, nụ hoa đã tàn. Bạn thì nhổ cỏ, nhặt lá khô. Bạn thì vun đất cho cây thêm chắc chắn. Khi vườn hoa đã được chăm sóc xong, thì chúng em ngồi chờ hai bạn đi xách nước về tưới cây. Trong lúc chờ, em và hai bạn khác đã đứng dậy, nô đùa với nhau. Vô tình, chúng em đẩy nhau hơi mạnh, khiến một bạn bị ngã ra, nằm đè lên luống hoa sát bên ngoài. Cả bốn cây hoa bị đè ngã gãy rạp, các nụ hoa nhỏ cũng gãy theo, không thể nở được nữa. Tình huống ấy khiến em vô cùng bất ngờ và hoảng sợ. Sau khi đứng dậy, chúng em loay hoay tìm cách dựng dậy các cây hồng bị gãy, nhưng không thể làm được. Cuối cùng, thầy phụ trách đã quyết định cắt các cây bị gãy, chỉ để lại gốc cho cây mọc lại từ đầu.

Hôm ấy, em đã bị cô giáo phê bình trước lớp về hành vi nghịch ngợm của mình. Điều ấy khiến em rất buồn và hối hận. Từ hôm đó, em trở nên nghiêm túc hơn, không nô đùa trong giờ học và hoạt động tập thể nữa.

Kể lại một trải nghiệm buồn của em với thầy cô giáo Ngắn gọn - Mẫu 4

Cô Trà là giáo viên chủ nhiệm suốt năm năm học của em ở trường tiểu học. Suốt thời gian ấy, em đã được cùng cô có nhiều trải nghiệm đáng nhớ. Nhưng buồn nhất chính là hôm em đến trường để nhận học bạ, chuyển sang ngôi trường mới.

Sáng hôm đó, em tự đạp xe đến trường, trời rất đẹp với nắng vàng nhạt, gió nhè nhẹ và trời cao trong vắt. Nhưng em lại chẳng có tâm trạng để tận hưởng điều đó. Vì hôm nay là lần cuối em đến trường tiểu học, đến gặp cô Trà với tư cách là học sinh của cô. Đến lớp, trên bục giảng quen thuộc, cô đang ngồi đó với một xấp giấy tờ và chiếc thùng nhỏ. Trong lớp cũng có vài bạn đang nhận học bạ và kí giấy. Khi em bước vào, nghe tiếng cô gọi “Minh đấy à”, bỗng nhiên hai mắt em rơm rớm. Câu nói ấy em đã nghe suốt năm năm nay nhưng có lẽ từ hôm nay sẽ rất lâu mới được nghe lại thêm lần nữa. Khi cô cúi tìm sổ học bạ của em, em tranh thủ nhìn cô thật kĩ. Thì ra cô Trà cũng đã có tóc bạc. Nhưng cũng đúng thôi, lần đầu em gặp cô đã là chuyện của năm năm trước rồi. Thấy em nhìn chăm chú, cô mới dịu dàng gọi em tiến lại gần, âu yếm xoa đầu em như cái cách cô đã làm vào lần đầu gặp em. Hồi đó, em mít ướt lắm, đứng khóc trước cửa lớp mãi. Phải đến khi cô Trà dỗ dành, xoa đầu thì em mới chịu dừng lại để theo cô vào lớp. Giờ đây, cô vẫn dịu dàng như thế, quan tâm nhìn em chăm chú. Cô nhắc em đừng bỏ bữa sáng khi đi học muộn, nhớ kiểm tra kĩ hộp bút khi đi học, phải chăm ngoan, học giỏi, chớ có ẩu khi làm toán. Cô càng nói, em lại càng buồn bã hơn. Vì từ mai chẳng còn được học với cô nữa rồi.

Cầm học bạ trên tay, em nghẹn ngào chào cô rồi quay đi thật nhanh. Em sợ cô thấy em khóc. Trên đường về, em buồn lắm, mãi đến tối vẫn còn thấy nặng trĩu ở trong lòng. Đó là kỉ niệm buồn nhất giữa em và cô Trà yêu quý.

Kể lại một trải nghiệm buồn của em Ngắn nhất - Mẫu 5

Năm nay, em đã trở thành một học sinh lớp 6, đến với ngôi trường mới, em có thêm rất nhiều trải nghiệm. Có những trải nghiệm rất vui vẻ và ý nghĩa, nhưng cũng có những trải nghiệm thật đáng buồn.

Em nhớ nhất, là vào tiết thực hành đầu tiên vào đầu học kì. Em đã được cô giáo xếp vào nhóm cùng với ba bạn khác, cùng nhau thực hành trồng cây giá đỗ. Sau khi nhận nhiệm vụ, chúng em đã nhanh chóng hào hứng bàn bạc với nhau. Sau một hồi thảo luận, chúng em thống nhất là sẽ đặt chậu trồng giá đỗ ở nhà của em, và cùng nhau đến quan sát, ghi chép vào mỗi cuối buổi học, vì nhà em rất gần trường. Mỗi ngày, chúng em đều phấn khởi với sự phát triển của cây, từ chiếc mầm nhỏ nhô lên, cái lá xanh bé nhỏ. Tuy nhiên, khi chỉ một ngày nữa thôi là nộp bài cho cô giáo ở lớp, thì em lại bất cẩn khiến sản phẩm của nhóm bị hỏng. Tối đó, khi em đang ngắm nghía những cây giá mập mạp xinh xắn, thì nghe tiếng gọi của mẹ xuống xem phim. Vội quá, em quên mất đậy màn che của giá lại. Đêm đó, trời lại có mưa to, tạt hết cả ban công, khiến chậu giá ngập trong mưa, nát hết cả. Sáng hôm sau, em đến lớp trong niềm hối hận vô cùng, liên tục xin lỗi các bạn. Tuy được các bạn tha thứ, và được cô giáo cho thêm một cơ hội nữa làm lại bài thực hành. Nhưng em vẫn rất hối hận.

Từ hôm đó, em quyết sửa đổi tính cách vội vàng, hấp tấp của mình. Để không bao giờ có một trải nghiệm đáng buồn như thế nữa.

Dàn ý Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em

>> Xem các dàn ý chi tiết tại đây Dàn ý Kể lại một trải nghiệm của em lớp 6

Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em Ngắn gọn

>> Xem các bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn tạ đây Bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em Hay nhất

>> Xem các bài văn kể lại một trải nghiệm của em siêu ngắn Bài văn kể lại một trải nghiệm của em Hay nhất lớp 6

Chia sẻ, đánh giá bài viết
375
Chọn file muốn tải về:
Chỉ thành viên VnDoc PRO tải được nội dung này!
79.000 / tháng
Đặc quyền các gói Thành viên
PRO
Phổ biến nhất
PRO+
Tải tài liệu Cao cấp 1 Lớp
Tải tài liệu Trả phí + Miễn phí
Xem nội dung bài viết
Trải nghiệm Không quảng cáo
Làm bài trắc nghiệm không giới hạn
Mua cả năm Tiết kiệm tới 48%
4 Bình luận
Sắp xếp theo
  • thái thị ngọc hân ngọc hân
    thái thị ngọc hân ngọc hân

    dài quá


    Thích Phản hồi 05/11/23
    • nguyen bao tram
      nguyen bao tram

      hay qué ạ 😗

      Thích Phản hồi 19:53 07/11
      • TƯ HOÀNG
        TƯ HOÀNG

        mình cần một bài dài á có ai có ko cho mình xin với

        😀

        Thích Phản hồi 12:33 14/11
        • Cá nhân 2
          Cá nhân 2

          ko hay

          Thích Phản hồi 20:54 24/11
          🖼️

          Gợi ý cho bạn

          Xem thêm
          🖼️

          Văn mẫu lớp 6 KNTT

          Xem thêm