Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp. Hãy kể lại sự việc đó
Chúng tôi xin giới thiệu bài Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp. Hãy kể lại sự việc đó được VnDoc sưu tầm và tổng hợp lí thuyết trong chương trình giảng dạy Ngữ văn lớp 9. Hi vọng rằng đây sẽ là những tài liệu hữu ích trong công tác giảng dạy và học tập của quý thầy cô và các bạn học sinh.
Lưu ý: Nếu bạn muốn Tải bài viết này về máy tính hoặc điện thoại, vui lòng kéo xuống cuối bài viết.
Đề bài: Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp. Hãy kể lại sự việc đó
Bài văn mẫu 1
Ngày nhỏ, ai cũng có lần làm hỏng, làm hư đồ đạc trong gia đình. Em cũng đã có một lần trót nghịch ngợm làm vỡ một lọ hoa rất đẹp của bà. Lỗi lầm ấy đã đem đến cho em nhiều bài học.
Đó là một lọ hoa bằng gốm sứ Bát Tràng được tráng men trắng, vẽ mực xanh mịn màng, sáng bóng. Nó được trân trọng đặt trên bàn thờ giữa nhà. Mẹ em nói đó là một kỉ vật thời trẻ của bà, bà đã giữ gìn, nâng niu chiếc lọ ấy mấy chục năm nay, lọ hoa này có số tuổi nhiều hơn cả tuổi của mẹ em. Bà quý chiếc lọ ấy lắm. Thỉnh thoảng bà lại mang lọ ra lau chùi cho sáng bóng. Mỗi lần như thế, bà ngắm chiếc lọ không biết chán, đôi mắt đã nhăn nheo vì thời gian lại ánh lên vẻ long lanh kì lạ. Ai cũng biết tình cảm bà dành cho chiếc lọ nên hết sức giữ gìn, nâng niu. Mỗi lần sửa sang bàn thờ mẹ lại cẩn thận đặt nó vào một chiếc hộp xốp để tránh va đập.
Buổi sáng hôm ấy.Mọi người trong nhà em đi làm hết cả. Bà đi sang nhà bà hàng xóm chơi. Em ở nhà một mình buồn quá bèn rủ mấy đứa bạn sang nhà đá bóng, sân nhà em rất rộng, đủ cho chục đứa bằng tuổi em đá bóng, đùa nghịch. Đi một vòng quanh xóm, em đã gọi được sáu đứa bạn cùng sang chơi.
Cả bọn hò reo hào hứng với trái bóng tròn. Em thể hiện khả năng bằng những đường dắt bóng lắt léo và những cú sút “thần sầu”. Đang có bóng trong chân, em co chân tung một cú sút thật mạnh. “Rầm!”. Cửa nhà em mở tung. Bóng va vào cửa, rơi “bịch!” xuống sân. Đáng lẽ phải chạy ra đóng cửa thì em lại quá hào hứng với trái bóng mà hăm hở lao vào đá tiếp.
Em lại có bóng trong chân. Dắt bóng. Rê bóng. Và... “Sút!”. Em hét lên và co chân sút bóng về phía “khung thành” đội bạn. Nhưng bóng lao thẳng vào nhà, bay về phía bàn thờ, đập vào cái lọ. Lọ hoa từ trên cao rơi xuống vỡ tan thành những mảnh vụn. Em hoảng hốt lao vào nhà. Sững sờ. Trời ơi! Biết làm sao bây giờ?
Đám bạn xôn xao rồi từng đứa một đi về. Em sợ hãi ngồi lo lắng. Biết nói gì với bà bây giờ? Bà sẽ rất tức giận. Bà sẽ la mắng em. Bố mẹ sẽ quở trách, thậm chí... đánh em. Em nhắm mắt sợ hãi nghĩ đến những điều có thể xảy ra.
Em đang đau khổ vì lỗi lầm của mình thì tiếng gậy lộc cộc chống xuống sân vang lên. Bà đã về! Em chạy vội ra sân, miệng lắp bắp: “Bà... bà ơi!”. Bà ngẩng lên nhìn em, lo lắng hỏi: “ Sao thế con? Có việc gì mà mặt tái mét lại thế?”. Em run rẩy: “Bà ơi... cái lọ hoa bị vỡ. Con... con xin lỗi”. Bà khẽ giật mình. Bà đi nhanh vào nhà, sững sờ nhìn những mảnh vụn vỡ tan tành của chiếc lọ bà hằng gìn giữ mấy chục năm. Em vội vàng tránh cơn giận của bà có thể đến bằng một câu nói dối: “Chúng con đá bóng... Thằng Tí nó sút vào”. Bà không nói gì chỉ run run lượm những mảnh vụn đặt vào một chiếc bình cũng bằng gốm.
Đúng lúc ấy, bố mẹ em đi làm về. Em lại sợ hãi tránh tội bằng lời nói dối như khi nãy. Mẹ chăm chú nhìn vào mắt em hỏi nhỏ: “Con nói thật chứ?”. Em nhắm mắt, cúi đầu nói khe khẽ: “Vâng ạ!”. Mẹ không nói gì nữa, lẳng lặng đi chuẩn bị bữa trưa.
Bữa cơm trưa hôm đó là một bữa cơm buồn. Cả nhà lặng lẽ ăn không ai nói câu gì. Nhất là bà. Người ăn chưa hết lưng cơm đã ngừng đũa đi vào phòng. Đôi mắt bà u sầu, buồn bã. Em ăn cũng không yên lòng. Trời ơi! Em đã làm gì thế này? Chỉ vì mải mê chơi đá bóng, chỉ vì bất cẩn mà em đã làm mất đi một kỉ vật quý giá của bà. Nhưng tội lỗi hơn là em đã nói dối. Lời nói dối trơn tru như một đứa dối trá chuyên nghiệp. Đổ tội cho thằng Tí, em đã tránh được những la rầy, trách mắng, nhưng không tránh được sự dằn vặt về tội lỗi của chính mình.
Giấc ngủ trưa không an lành. Em thấy một bóng người bay ra từ chiếc lọ hoa đã vỡ. Đó là một cụ già trông rất đỗi quen thân. Cụ nhìn em chăm chú rồi thở dài hỏi: “Sao con lại nói dối? Sao con lại nói dối?...”. Câu hỏi cứ ngân vang đầy ám ảnh. Em sợ hãi ngồi bật dậy, mồ hôi ướt đầm đìa. Em vội vã đi sang phòng bà rồi cứ thế òa khóc nức nở:
- Bà ơi... Hu hu...!
Bà lo lắng hỏi:
- Con làm sao vậy?
- Hu hu... Bà ơi, con đã nói dối. Chính con đã làm vỡ lọ hoa của bà…
Bà ôm em vào lòng, xoa đầu em rồi thủ thỉ:
- Con biết nhận lỗi là tốt. Con biết không, đó là chiếc lọ ông tặng bà khi còn trẻ. Bà gìn giữ nó đã lâu…
Trời ơi, vậy cụ già trong giấc mơ vừa rồi là ông nội em đó. Bố đã có lần kể rằng ông mất khi bố còn nhỏ, bà cứ ở vậy nuôi bố lớn lên. Em chỉ được nhìn thấy ông qua một bức vẽ truyền thần. Chẳng vậy mà em thấy gương mặt ấy quá quen thân.
Em nhẹ lòng khi đã nói ra được lời thú lỗi của mình. Vậy là bà không trách mắng gì em. Càng nghĩ về chiếc lọ đã vỡ, em càng thấm thía hơn tình cảm gia đình ấm áp thiêng liêng. Nhìn quanh bà, em hiểu rằng mỗi đồ vật đều có cuộc sống riêng của nó. Mỗi món đồ đều gắn với một kỉ niệm riêng mà chỉ những ai biết trân trọng tình cảm mới hiểu được.
(Nguyễn Thị Oanh lớp 8A trường THCS Lâm Đồng)
Bài làm mẫu 2
Bố em là một cây vợt có hạng của Công ty giấy Bãi Đằng. Hầu như năm nào đi thi đấu bóng bàn, bố cũng đoạt giải cao. Cách đây ba năm, bố được huy chương vàng và phần thưởng là chiếc bình cắm hoa bằng pha lê rất đẹp. Bố quý chiếc bình ấy lắm nên chỉ đem ra cắm hoa vào những dịp đặc biệt.
Chỉ còn vài hôm nữa là đến Tết Nguyên Đán. Bà nội đi chợ mua lá gói bánh chưng. Bố mẹ em đi làm đến tận chiều hăm tám mới được nghỉ nên ông nội bảo em giúp ông dọn dẹp, trang trí bàn thờ. Em chuyển bộ đồ thờ bằng đồng ra trước hiên để cho ông đánh bóng. Còn em nhận phần quét bụi và lau sạch những thứ bằng sứ như khay rượu, bình rượu, bát nhang, ấm chén…
Hai ông cháu vừa làm vừa chuyện trò vui vẻ. Ông kể chuyện lúc ông còn nhỏ, chỉ mong mau đến Tết để được mặc quần áo mới và được tiền mừng tuổi! Tết ngày xưa vui lắm! Hội làng mở gần như suốt tháng Giêng với những trò chơi dân gian hấp dẫn như đánh đu, đấu vật, đua thuyền, thổi cơm thi, chọi trâu, đánh cờ người… Sau ngày hội, tình cảm họ hàng, làng nước chan hòa, gắn bó hơn. Nghe giọng kể tha thiết của ông, em biết ông đang nhớ và nuối tiếc quá khứ êm đẹp chưa xa.
Dưới tay ông, cặp hạc thờ, đôi chân nến, chiếc lư hương… dần dần sáng bóng trông như mới. Công việc của em cũng đã xong, ông nhắc em sắp xếp các thứ vào chỗ cũ và không quên dặn phải nhẹ nhàng, cẩn thận, đừng để đổ vỡ. Miệng em vâng dạ nhưng trong bụng lại nghĩ rằng ông coi cháu cứ như trẻ lên ba!
Mọi chuyện sẽ đâu vào đấy nếu như em không nổi hứng nhấc chiếc bình pha lê lên mà gõ thử xem tiếng nó thế nào. Vừa gõ, em vừa hỏi ông: “Ông ơi, có phải tiếng thủy tinh thì đục, còn tiếng pha lê thì trong phải không ạ?”. Ông bảo là đúng như vậy! Em gõ thêm lần nữa rồi áp chiếc bình vào tai để nghe cho rõ. Bỗng chiếc bình tuột khỏi tay, rơi xuống đất vỡ tan. Ông em giật mình thốt lên: “Thôi chết! Sao thế cháu?!”. Em sợ run người, lắp bắp: “Cháu… cháu…Ông ơi! Làm thế nào bây giờ hả ông?”. Ông lắc đầu buồn bã: “Phí quá! Chiếc bình quý thế! Ông đã dặn cháu phải cẩn thận rồi mà”! Em đứng chôn chân giữa những mảnh pha lê vương vãi trên nền nhà, đầu óc quay cuồng và tự giận mình ghê gớm.
Có lẽ cùng quá hóa liều, em năn nỉ ông đừng nói với bố là em đánh vỡ, cứ đổ tội cho con mèo mướp là xong. Không ngờ, ông bảo: “Cháu làm cho ông thất vọng. Có lỗi mà không dám nhận là hèn nhát. Đổ tội cho người khác lại càng tệ hại hơn. Theo ông, tối nay bố về, cháu nên xin lỗi bố. Chắc là bố cháu sẽ tha lỗi. Chiếc bình quý thật đấy nhưng sự trung thực còn đáng quý hơn nhiều cháu ạ!”. Em bật khóc trước lời khuyên ấy và thấm thìa vô cùng.Chiều tối, sau bữa cơm, trước mặt mọi người trong gia đình, em đã khoanh tay, cúi đầu xin lỗi bố và chờ đợi cơn giận dữ của bố. Không ngờ bố nói: “Bố tiếc cái bình lắm vì nó là vật kỉ niệm, nhưng chuyện đã xảy ra rồi, tiếc cũng chẳng được. Bố mừng là con dám nhận lỗi. Bố tha thứ cho con. Lần sau, làm gì con cũng nên cẩn thận”.
Sau sự việc ấy, em rút ra cho mình nhiều bài học bổ ích. Trong cuộc sống hằng ngày, chẳng ai có thể tránh được sơ suất, lỗi lầm. Điều quan trọng là có dám nhận lỗi và sửa lỗi hay không. Em sẽ nhớ mãi lời dạy của ông về tính trung thực, một phẩm chất cơ bản của đạo làm người.
---------------------------------------
Trên đây VnDoc đã giới thiệu nội dung bài Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp. Hãy kể lại sự việc đó. Ngoài ra các bạn có thể tham khảo thêm một số chuyên mục Lý thuyết môn Ngữ Văn 9, Soạn bài lớp 9, Văn mẫu lớp 9, Giải Vở bài tập Ngữ Văn 9, Soạn văn 9 siêu ngắn.
- Em có đồng tình với quan điểm với lòng dũng cảm bạn sẽ tự tạo ra cơ hội cho bản thân không?
- "Trống đánh xuôi kèn thổi ngược" là phương châm gì?
- Biện pháp tu từ trong bài Sang năm con lên bảy
- Biện pháp tu từ trong bài Thời gian là vàng
- Thế nào là nghệ thuật tả cảnh ngụ tình?
- Thành phần tình thái là gì?
- Ai được mệnh danh là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới"?
- Trung hậu là gì?
- Viết bài văn tự sự có sử dụng các yếu tố miêu tả nghị luận độc thoại độc thoại nội tâm
- Trình bày suy nghĩ về lời xin lỗi
- Qua bài thơ Câu cá mùa thu, em có cảm nhận như thế nào về tấm lòng của tác giả đối với thiên nhiên?
- Anh chị có đồng tình với quan điểm của một người trẻ ở phần đầu văn bản không? Vì sao?
- Văn thuyết minh là gì?
- Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bản thân trong đó có sử dụng yếu tố nghị luận và miêu tả nội tâm
- Tựu trung là gì?
- Phát biểu cảm nghĩ về quyền trẻ em
- Nguyên nhân cái chết của Vũ Nương
- Đôn hậu là gì?
- Đặc điểm nhân vật Vũ Nương
- Viết đoạn văn 15-20 câu bày tỏ suy nghĩ Cho đi mà không cần nhận lại là niềm vui lâu dài
- Giải thích thành ngữ Dây cà ra dây muống
- Lá rụng về cội là gì?
- Suy nghĩ về thông điệp hãy là người tử tế
- Anh chị có đồng tình với quan điểm khách hàng là thượng đế không? Vì sao?
- Giải thích thành ngữ Ăn không nói có
- Viết đoạn văn về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến qua nhân vật Vũ Nương
- Đặc điểm nhân vật Trương Sinh
- Lời dẫn trực tiếp là gì?
- Dấu hiệu nhận biết lời dẫn trực tiếp
- Thông điệp mà nhà văn O Hen-ri muốn gửi các bạn đọc qua truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng” là gì?
- Có mấy cách dẫn lời nói hay ý nghĩa của một người một nhân vật?
- Kể lại buổi sinh hoạt lớp ở đó em đã phát biểu ý kiến để chứng minh Nam là một người bạn rất tốt
- Thông điệp bài thơ Rễ của Nguyễn Minh Khiêm
- Xác định phương thức biểu đạt chính trong văn bản
- Giải thích nghĩa của từ "Chông chênh" và cho biết em đã giải thích bằng cách nào?
- Bài tập về sự phát triển của từ vựng
- Giải thích ý nghĩa của từ phương lược trong bài "Hoàng Lê nhất thống chí"
- Điển tích điển cố trong Kiều ở lầu Ngưng Bích?
- Truyện Kiều gồm mấy phần
- Các biện pháp tu từ trong Chị em Thúy Kiều
- Đặc điểm của nhân vật Thúy Kiều
- Biện pháp tu từ trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích
- Đọc hiểu bài Vầng trăng quê em
- Biện pháp tu từ trong Truyện Kiều
- Thế nào là phương châm về lượng, phương châm về chất?
- Trình bày suy nghĩ của em về chủ đề biết lắng nghe để thấu hiểu
- Giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo của Truyện Kiều
- Phương châm lịch sự là gì?
- Biện pháp tu từ trong bài thơ Cảnh ngày xuân
- Sáu câu thơ đầu trong bài Kiều ở lầu Ngưng Bích nói về điều gì?
- Hoa trôi man mác sử dụng nghệ thuật gì?
- Nội dung truyện Lục Vân Tiên
- Đặc điểm của nhân vật Lục Vân Tiên
- Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị mà sâu sắc của người bà kính yêu
- Cảm nhận về Lục Vân Tiên
- Viết đoạn văn cảm nhận về 10 câu thơ giữa bài Đồng chí
- Dàn ý phân tích 7 câu thơ đầu bài Đồng chí
- Các biện pháp tu từ
- Nội dung bài thơ Đồng chí
- Nêu quan điểm của bản thân về thành công và hạnh phúc sẽ theo đuổi trong quá trình đi làm
- So sánh bài thơ Đồng chí và bài thơ Tiểu đội xe không kính
- Em hiểu như thế nào về hình ảnh bếp Hoàng Cầm?
- Câu nói "Súng bên súng đầu sát bên đầu" sử dụng nghệ thuật gì?
- Các cặp hình ảnh “súng bên súng”, “đầu sát bên đầu”, “anh với tôi” luôn song hành cùng nhau có ý nghĩa gì?
- Phương thức biểu đạt của Bài thơ về tiểu đội xe không kính
- Hoàn cảnh sáng tác Bài thơ về tiểu đội xe không kính ngắn gọn
- Bài thơ về tiểu đội xe không kính - Phạm Tiến Duật
- Tác giả sáng tạo hình ảnh độc đáo - những chiếc xe không kính, nhằm mục đích gì?
- Viết đoạn văn quy nạp khoảng 10 câu phân tích khổ 3 và 4 bài thơ về Tiểu đội xe không kính
- Dàn ý nghị luận về lòng vị tha
- Vai trò của yếu tố nghị luận trong văn bản tự sự
- Khi viết văn nghị luận cần tránh những lỗi nào?
- Mở bài hay cho văn nghị luận xã hội
- Đặc điểm nhân vật anh thanh niên
- Nghị luận về sống và làm việc có kế hoạch
- Đoạn văn nghị luận về hình ảnh người lính ngày đêm canh giữ biển đảo
- Dàn ý nghị luận về tôn sư trọng đạo
- Biện pháp tu từ trong bài Đoàn thuyền đánh cá
- Nội dung chính của bài thơ Bếp lửa là gì?
- Thế nào là thơ 8 chữ?
- Hoàn cảnh sáng tác của bài thơ Ánh trăng
- Đặc điểm nhân vật ông Hai
- Tác dụng của đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm
- So sánh đối thoại và độc thoại
- Bài tập về đối thoại độc thoại độc thoại nội tâm
- Cốt truyện của Lặng lẽ Sa Pa là gì?
- Quan niệm về hạnh phúc của anh thanh niên trong văn bản Lặng lẽ Sa Pa của tác giả Nguyễn Thành Long là gì?
- Có ý kiến cho rằng Lặng lẽ Sa pa là truyện ngắn mang đậm chất thơ
- Có ý kiến cho rằng Lặng lẽ Sa Pa viết về những con người vô danh hay nhất
- Tóm tắt nhân vật anh thanh niên
- Đặc điểm của anh thanh niên
- Vì sao Anh thanh niên là người cô độc nhất thế gian?
- Viết đoạn văn ngắn cảm nhận về anh thanh niên hay nhất
- Mở bài phân tích anh thanh niên
- Viết đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự chọn trong đó sử dụng đối thoại độc thoại và độc thoại nội tâm
- Tác dụng của ngôi kể trong Chiếc lược ngà
- Hoàn cảnh sáng tác Chiếc lược ngà
- Suy nghĩ về đời sống tình cảm gia đình trong chiến tranh qua truyện ngắn Chiếc lược ngà
- Vì sao cây lược lại có một ý nghĩa quý giá thiêng liêng đối với ông Sáu
- Đặc điểm nhân vật ông Sáu
- Đặc điểm nhân vật bé Thu
- Vì sao anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe chờ nó gọi "ba" vô ăn cơm?
- Biện pháp tu từ trong Áo anh rách vai
- Biện pháp tu từ trong câu Không có kính rồi xe không có đèn
- Các thể thơ hiện đại Việt Nam