Giao diện mới của VnDoc Pro: Dễ sử dụng hơn - chỉ tập trung vào lớp bạn quan tâm. Vui lòng chọn lớp mà bạn quan tâm: Lưu và trải nghiệm

Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên (8 mẫu)

Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên lớp 6 được biên soạn để giúp các em HS học tập tốt môn Ngữ văn 6 và đạt kết quả cao cho bài viết sắp tới, đồng thời trở thành tài liệu tham khảo cho quý thầy cô và phụ huynh.

Lưu ý: Nếu bạn muốn Tải bài viết này về máy tính hoặc điện thoại, vui lòng kéo xuống cuối bài viết.

Để giao lưu và dễ dàng chia sẻ các tài liệu học tập hay lớp 6 để chuẩn bị cho năm học mới, mời các bạn tham gia nhóm facebook Tài liệu học tập lớp 6.

Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên lớp 6 gồm có các bài văn hay, trình bày đa dạng cho đề văn Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên. Mời các bạn học sinh, quý phụ huynh và các thầy cô tham khảo.

1. Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên - Mẫu 1

Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên

Xin chào các bạn nhỏ! Tôi là cuốn sách giáo khoa Ngữ văn 1 - Tập 1. Chắc hẳn các bạn ai cũng biết tôi đúng không nào. Hôm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về cuộc đời mình.

Vào mùa hè năm ngoái, tôi cùng các anh chị em của mình được in ra và đưa ra khỏi xưởng. Sau đó, chuyển đến sống tạm thời trên kệ của một hiệu sách lớn. Gọi là sống “tạm thời”, bởi tôi sẽ được một bạn nhỏ nào đó mua về, phục vụ cho việc học tập. Và ngôi nhà của bạn nhỏ ấy mới là ngôi nhà thực sự của tôi. Chẳng bao lâu sau khi được đặt lên kệ, tôi được một bạn nhỏ rất đáng yêu mua về. Bạn ấy nâng niu và quý trọng tôi lắm nhé. Bạn ấy mặc cho tôi một lớp áo trong suốt giúp bảo vệ tôi không bị bẩn hay trầy xước. Mỗi khi đọc, bạn ấy lại lật nhẹ nhàng từng trang sách như sợ tôi bị đau. Mỗi khi bạn ấy ngạc nhiên, trầm trồ bởi những nội dung thú vị, hay say sưa với những câu chuyện ý nghĩa là tôi lại lấy làm tự hào lắm. Hằng ngày, tôi cùng cô chủ nhỏ của mình đến lớp rồi lại về nhà, miệt mài cho từng buổi học. Tôi luôn sung sướng khi là người bạn thân thiết của cô chủ.

Thế nhưng, ngày vui chẳng dài lâu. Tôi nhận ra rằng, mình sắp hết giá trị sử dụng với cô chủ rồi. Bởi vì, học kì 1 sắp kết thúc, cô ấy sẽ chuyển sang sử dụng cuốn sách Ngữ văn tập 2. Trời ơi, đau lòng biết bao nhiêu. Giây phút cô chủ chuyển tôi sang chiếc học tủ dưới cùng, tối tăm và kín mít. Tôi vô cùng đau khổ. Bởi từ mai, tôi sẽ mãi phải nằm im trong góc này, chẳng được ai quan tâm, hỏi thăm hay cần đến nữa. Trong bóng tối, tôi chẳng biết đang là ngày hay là đêm, tôi cũng chẳng buồn nói chuyện hay suy nghĩ gì nữa. Trong lúc tôi đang mơ màng như vậy. Chợt một vùng ánh sáng kéo đến, rồi tôi cảm giác mình đang được nâng lên. A, là cô chủ. Nhưng cô ấy muốn đưa tôi đi đâu vậy? Chẳng nhẽ cô ấy ngại chật tủ nên muốn đem tôi vứt đi ư? Nghĩ đến bãi rác đáng sợ trong lời kể của mọi người, tôi hoảng sợ lắm. Nhưng chẳng thể nào làm được gì, vì tôi chỉ là một cuốn sách nhỏ bé mà thôi. Thế nhưng không, nơi cô chủ đưa tôi đến là một ngôi nhà nhỏ, sạch sẽ. Và rồi, cô đưa tôi đến một bàn tay nhỏ bé khác. Giọng nói của cô vang lên:

- Chị tặng Linh cuốn sách này. Em đọc và xem trước để chuẩn bị sang năm lên lớp 6 nhé! Em nhớ giữ gìn sách cẩn thận, để sau này còn tặng các bạn nhỏ khác.

Tôi nghe thấy tiếng vâng ạ, và được một cái ôm ấm áp khác che chở. Thì ra, tôi đã được đưa đến cho một cô chủ mới, để tiếp tục được cống hiến cho những tiết học sắp đến. Nghĩ về tương lai mà tôi vui quá!

2. Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên - Mẫu 2

Ngoài kia, người người nhà nhà đang vui sướng chuẩn bị đón chào năm mới. Thế nhưng tôi lại phải cô đơn nằm lẻ loi trong góc giá sách. Chờ đời ngày tháng đen tối sắp đến. Bởi cậu chủ của tôi vừa kết thúc học kì 1, và chuẩn bị bước sang học kì 2. Như vậy, có nghĩa là cậu ấy sẽ sử dụng cuốn sách giáo khoa Ngữ văn tập 2 thay vì tôi.

Nghĩ đến tương lai, tôi không thể nào mà vui vẻ lên được. Dù đây là cái Tết đầu tiên mà tôi luôn háo hức mong chờ. Và rồi, ngày tháng dần trôi qua. Cậu chủ lại tiếp tục những ngày tháng học tập mới. Vẫn là những buổi sáng dậy sớm đi học, những tối miệt mài bên ánh đèn học, chỉ là thiếu tôi mà thôi. Dần dần, trên người tôi phủ lên một lớp bụi mỏng, và chính tôi cũng chẳng buồn quan tâm đến vẻ ngoài của mình nữa. Bởi có ai cần đến tôi nữa đâu. Và thời gian cũng dẫn trở nên vô nghĩa, chẳng biết hôm nay là thứ mấy, tháng nào vì tôi chẳng còn được đến lớp. Sự lặng yên, tuyệt vọng bao trùm lên tôi.

Chợt một ngày, tôi lại được cô chủ đưa ra khỏi ngăn tủ. bên ngoài đã là mùa hè, nóng ấm và chói chang. Thì ra thời gian đã trôi qua lâu như vậy. Cậu chủ để tôi vào balo rồi đi đến trường. Điều đó khiến tôi khó hiểu vô cùng? Cậu ấy đưa tôi đến trường để làm gì? Trong cặp cũng có những quyển sách cũ khác đã lâu cậu không dùng đến. Một lát sau, cậu đưa tôi đến một căn phòng cao lớn, sạch sẽ có rất nhiều kệ sách. Trên đó, phân nửa đã được lấp đầy bởi nhiều cuốn sách khác nhau. Và rồi, cậu chủ đi đến một kệ sách có tấm biển Sách giáo khoa rồi đặt tôi lên đó. Lúc này tôi hiểu ra, đây chính là thư viện, nơi tập hợp nhiều quyển sách khác nhau, cho các bạn nhỏ được đọc miễn phí.

Hiểu được ngôi nhà mới của mình và hiểu được những nhiệm vụ sắp đến, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Hạnh phúc vì lại được cống hiến cho đời, cho những đứa trẻ thơ. Tôi mong rằng, đây sẽ là ngôi nhà thực sự của mình, để không còn những ngày tháng cô đơn, lẻ loi và sợ hãi vì bị bỏ quên nữa.

3. Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên - Mẫu 3

Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên lớp 6

Tôi là Hạt giống tâm hồn - một cuốn sách gồm nhiều câu chuyện ngắn thú vị, hấp dẫn và chứa đựng những bài học quý giá. Cũng như các bạn sách khác, tôi được sản xuất từ một hệ thống máy móc tiên tiến. Với giá trị nội dung sâu sắc, và tấm bìa xinh đẹp, được trang trí tinh tế, tôi được đặt ở vị trí đẹp đẽ nhất của hiệu sách. Sau đó, tôi được một người phụ nữ mua làm quà tặng sinh nhật cho một cô bé rất đáng yêu. Đó chính là chủ nhân của tôi. Hằng ngày, sau giờ học, cô ấy lại ngồi đọc tôi một cách chăm chú. Từng trang sách được cô ấy lật cẩn thận, nâng niu. Không có một vết bẩn hay vết rách nào trên người tôi cả. Nhờ có tôi, mà cô ấy có thêm nhiều kiến thức mới, bài học hay. Cô ấy còn đem tôi giới thiệu cho rất nhiều bạn bè xung quanh mình nữa. Và tôi lấy làm tự hào về mình lắm.

Thế nhưng thời gian trôi qua, cô ấy ngày càng ít đụng đến tôi hơn. Bởi cô ấy đã đọc hết tất cả những gì tôi có rồi. Bên cạnh tôi, những cuốn sách mới lần lượt xuất hiện khiến sự cô đơn, chán chường lại dâng lên cao. Mỗi ngày, lớp bụi bám trên lưng tôi càng dày hơn và trong tôi cũng dần dấy lên nỗi sợ. Nỗi sợ bị bỏ rơi vào một nơi tối tăm vĩnh viễn.

Chợt một ngày nọ, cô chủ lại lấy tôi ra khỏi giá sách, lau chùi sạch sẽ. Nhưng tôi chưa kịp vui mừng, thì lại bị đặt vào một chiếc hộp giấy, cùng những cuốn sách cũ khác. Tôi chợt nhận ra rằng, tôi đang bị bỏ đi. Cùng với bóng tối ập đến khi chiếc nắp hộp đóng lại, tôi cũng nhắm mắt mà cam chịu số phận của mình. Dường như tôi đã ngủ một giấc rất dài, đến khi tỉnh lại, tôi thấy mình đang nằm trên một giá sách trong căn phòng rộng lớn cùng vô vàn các quyển sách khác. Tôi nhận ra ngay đây chính là thư viện - điểm đến tuyệt vời mà mọi cuốn sách đều muốn được đến. Vậy là tôi đã lại được cống hiến cho các bạn nhỏ rồi. Và các bé sẽ lại nâng niu, đọc tôi như cô chủ cũ đã từng. Chỉ nghĩ vậy thôi đã đủ để làm tôi sung sướng, chỉ mong chờ làm sao cho ngày mai nhanh đến, để được gặp mặt mọi người.

4. Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên - Mẫu 4

Tôi là cuốn sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 - một cuốn sách mà bất kì bạn nhỏ nào cũng cần phải học đến. Vì vậy, từ khi sinh ra, tôi luôn tự hào về giá trị của bản thân mình.

Và suốt bao tháng ngày qua, tôi đã làm tròn sứ mệnh của mình khi tận tụy cống hiến cho cô chủ nhỏ. Hằng ngày, tôi cùng cô ấy đến trường, cùng cô ấy trải qua những buổi học tập vất vả, hướng về phía trước. Dù những trang giấy trắng bị cũ mờ dần theo thời gian. Dù các vết mực xấu xí chiếm chỗ trên thân mình. Tôi vẫn vui vẻ vì đã giúp cô chủ trở thành một học sinh giỏi.

Thế nhưng, sau khi cô chủ hân hoan vui sướng nhận kết quả đỗ vào lớp 6 ở ngôi trường mơ ước, đời tôi cũng vì thế mà sang trang mới. Cô để tôi vào một chiếc thùng giấy và chuyển xuống nhà kho tối tăm, ẩm thấp. Vì cần vị trí đặt các quyển sách giáo khoa mới. Chua xót biết bao, đắng cay biết bao. Nhưng biết làm sao được, khi mà giờ đây tôi chẳng còn giá trị gì với cô chủ nữa rồi. Tôi nghĩ rằng, rồi mình sẽ phải nằm trong cái góc tối này đến khi mục nát thì thôi. Nhưng không, chính cô chủ đã một lần nữa giúp tôi được sống lại. Cô đã đem tôi quyên góp cho các bạn nhỏ ở vùng núi khó khăn.

Khi lại được gặp gỡ ánh sáng tươi đẹp, lại được nằm trên tay những bạn nhỏ đáng quý. Tôi cảm thấy sung sướng vô cùng. Tôi chắc chắn rằng, lần này và cả những lần sau nữa, tôi sẽ luôn cống hiến hết mình vì sự nghiệp học hành của các bạn học sinh. Cho đến hết cuộc đời mình!

5. Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên - Mẫu 5

Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên lớp 6

Trưa hè êm ả, gió nam lồng lộng thổi. Tiếng chim sâu ríu rít trong vòm lá ngoài vườn. Theo nhịp võng đều đều kẽo kẹt, em lơ mơ rồi chìm dần vào giấc ngủ êm đềm. Bỗng em nghe thấy tiếng thút thít khe khẽ, văng vẳng đâu đây. Em đưa mắt nhìn quanh tìm kiếm và phát hiện ra cuốn Tiếng Việt 5 đang thổn thức trên mặt bàn học kê ở góc nhà.

Em liền rời khỏi võng, tới bên bàn và nâng cuốn sách lên, dịu dàng hỏi:

- Làm sao mà khóc? Có chuyện gì buồn nói cho chị nghe nào! Chị có thể giúp gì em chăng?

Nước mắt rưng rưng, cuốn sách ngập ngừng kể:

- Em buồn lắm chị ơi! Chị xem này, bìa của em rách hết cả, gáy thì bị gián nhấm lem nhem. Lũ chuột vấy bẩn lên người em ... thật là hôi hám và khó chịu. Em bị rơi xuống gầm tủ đã bao lâu nay mà chị chẳng biết. May mà bà quét dọn và cứu em sáng nay. Nếu không thì ... em đâu có được gặp lại chị ...

Em chợt nhớ ra rằng sau khi thi xong, em vứt mấy cuốn sách lên nóc tủ, trong đó có cuốn Tiếng Việt này. Chắc là do em quá tay nên nó rơi xuống đất. Từ hôm ấy, em không quan tâm đến chuyện đó nữa mà thanh thản hưởng một mùa hè vui vẻ.

Cuốn sách lại tiếp tục than thở:

- Chị hãy nhìn lại em một chút mà xem! Bên ngoài thì xơ xác, bẩn thỉu, bên trong cũng thảm hại không kém. Trang nào cũng quăn góc và bị gạch xóa lung tung. Thật chẳng ra làm sao cả. Em khổ lắm chị ạ ! Nhớ ngày nào, em cùng các bạn về trường chị với bao sung sướng và hi vọng. Chúng em mong sao sẽ giúp ích cho các anh chị trong học tập. Được về với chị Hiền, em vui lắm. Em được chị ấy giữ gìn, nâng niu. Chị Hiền mặc cho em chiếc áo làm bằng tờ họa báo thật đẹp. Em cùng các bạn được dán nhãn cẩn thận và xếp ngay ngắn trên giá sách. Mỗi khi cần đến, chị Hiền nhẹ nhàng lật giở từng trang. Dùng xong, chị lại cất chúng em vào chỗ cũ. Nhờ thế mà sau một năm học, chúng em vẫn sạch đẹp như mới. Cuối năm, chị Hiền đạt danh hiệu học sinh xuất sắc. Chúng em rất tự hào về người chủ nhỏ của mình và cùng chia vui với chị ấy. Chị Hiền được nghỉ hè và chúng em cũng được nghỉ ngơi.

Rồi năm học mới lại bắt đầu. Em cùng các bạn về với chị - cô chủ mới. Em đã sát cánh bên chị suốt năm học vừa qua. Chị cũng học giỏi như chị Hiền. Có điều tính chị không ngăn nắp lắm. Chị hay bỏ chúng em vung vãi khắp nơi. Lúc cần lại cuống lên tìm kiếm. Sau khi thi được vài ngày, chị quẳng chúng em lên nóc tủ và em đã rơi xuống gầm tủ tối om. Chẳng ai để ý đến xó xỉnh ấy nên em đành cam chịu đau khổ. Một mình em chống chọi với lũ gián, lũ chuột. Em những tưởng mình sẽ làm mồi ngon cho lũ mối. Nhưng may sao bà đã nhặt em lên, phủi bụi rồi đặt em lên bàn. Thế mà chị chẳng hay biết tí gì! Giọng kể của cuốn sách vừa buồn tủi vừa pha chút giận hờn, trách móc. Trách là đúng lắm. Tất cả là tại em, tại cái tính không cẩn thận của em. Em đã không có ý thức giữ gìn sách vở sạch đẹp. Em ân hận thật sự và chân thành nói:

- Chị thật có lỗi. Chị hứa từ nay trở đi sẽ giữ gìn sách vở cẩn thận.

6. Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên - Mẫu 6

Tôi là một người bạn vô cùng thân thiết của con người, đặc biệt là đối với các bạn học sinh, tôi giúp cho các bạn học sinh học tập tốt hơn và mở rộng được hiểu biết cũng như kích thích trí sáng tạo của các bạn. Có thể nói tôi có một vai trò vô cùng quan trọng trong quá trình học tập ấy, các bạn đã đoán ra tôi là ai chưa nào? Đúng vậy, tôi là một cuốn sách trong vô vàn những cuốn sách phục vụ cho mục đích học tập của các bạn học sinh. Tôi đã từng hào về vai trò cũng như vị trí của mình, nhưng giờ đây tôi vô cùng buồn bã và thất vọng vì tôi không còn được sử dụng đến, bởi tôi chỉ là một cuốn sách bị bỏ quên.

Tôi vốn là một cuốn sách giáo khoa ngữ văn lớp chín tập một, chúng tôi được con người sản xuất hàng loạt để phục vụ cho mục đích học tập của các bạn học sinh trung học. Chúng tôi được những nhà giáo dục ghi chép vào đó rất nhiều những kiến thức bổ ích và quan trọng đối với việc học của các bạn học sinh, đó không chỉ là những văn bản hay mà đó còn là những bài tập làm văn, những tiết tiếng việt đầy lí thú. Chúng tôi đều vô cùng tự hào vì diện mạo và cả nội dung của mình, bởi chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ mang đến rất nhiều những kiến thức quan trọng có thể giúp các bạn học sinh cuối cấp thi lên cấp trung học phổ thông một cách thuận lợi và suôn sẻ.

Chúng tôi được sản xuất tỉ mỉ, chau chuốt qua từng công đoạn, diện mạo khi chúng tôi được hoàn thành khiến tôi vô cùng vừa ý. Thời khắc mà chúng tôi mong mỏi nhất đó chính là khi chúng tôi được các bạn học sinh mua về, được sử dụng và phát huy những vai trò mà chúng tôi tự hào nhất về mình. Không phụ lòng mong mỏi của tôi, bày lên giá sách chưa lâu thì tôi được mua về và trở thành một người bạn thân thiết của một bạn học sinh dễ thương.

Tôi cùng bạn nhỏ đi học, cùng bạn làm bài tập và cùng bạn học sinh trải qua rất nhiều những tiết học ngữ văn đầy say mê, lí thú. Bạn học sinh cũng rất chăm chỉ và thông minh, không những vậy, bạn còn là một người biết giữ gìn và cẩn thận. Tôi được bạn đối xử rất nhẹ nhàng, vì vậy mà dù đến cuối học kì một thì tôi vẫn còn mới nguyên. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì nỗi buồn lại tới. Kết thúc học kì một cũng có nghĩa tôi sẽ không thể tiếp tục theo bạn học sinh đến trường, không được ngày ngày kề cận mà tôi trở nên cô đơn, lẻ loi khi bị cất lên giá sách cao.

Đó chính là khoảng thời gian tôi buồn bã và cô độc nhất, ngày ngày tôi chỉ nằm nguyên một vị trí, bên cạnh là những người bạn hoàn toàn xa lạ, chúng tôi không có tiếng nói chung nên không thể có những đối thoại thân thiết. Tôi chỉ biết nằm đấy mà suy nghĩ về những kỉ niệm tươi đẹp đã qua.Tôi cũng rất vui vì đã mang lại cho bạn học sinh nhiều kiến thức, góp phần mang đến một kết quả học tập tốt cho bạn nhưng nỗi buồn bị bỏ quên giờ đây cứ xâm chiếm làm cho tôi cả ngày chìm trong buồn bã, thất vọng.

Trước khi đến tay bạn học sinh, tôi vẫn ôm ấp nhiều mơ mộng, mong muốn đồng hành cùng các bạn học sinh trong những tiết học, bổ trợ cho các bạn về kiến thức. Tôi rất tự hào về mình mà chưa nghĩ đến thời gian mà chúng tôi sẽ bị lãng quên như thế này. Khi những vai trò và công dụng của tôi không mang lại điều gì cho con người nữa thì dù có giá trị đến mấy thì chúng tôi cũng chỉ là những cuốn sách vô dụng. Đó là điều tồi tệ và khủng khiếp nhất đối với những cuốn sách như chúng tôi, không giá trị, không được coi trọng, tồn tại như một dạng trưng bày đầy xáo rỗng.

Ngày ngày tôi vẫn chứng kiến cô chủ nhỏ của mình chăm chỉ học hành, tôi cũng thấy vui lắm, nhưng buồn một nỗi đó chính là mình không còn giúp ích gì cho cô chủ nhỏ ấy nữa, bên cạnh hỗ trợ cho cô chủ nhỏ giờ đây là một người bạn đồng hành mới, đầy thú vị và chứa đựng nhiều kiến thức bổ ích hơn. Có lẽ tôi sẽ mãi nằm đó nếu như không có ngày ấy, đó là khi tôi được cô chủ nhỏ mang đi quyên góp cho những trẻ em nghèo có hoàn cảnh khó khăn.

Lúc đầu tôi thoáng buồn và có cảm giác bị bỏ rơi, nhưng cuộc sống mới ở đây khiến cho tôi vô cùng thích thú, bởi tôi có thể mang đến kiến thức cho những bạn nhỏ nghèo không có tiền mua sách, tôi thấy được giá trị đã mất của mình nên tôi vui lắm. Tôi chợt nhớ đến những câu thơ của con người mà tôi rất tâm đắc:

“Sách cũ người ta đọc thấy mê
Li kì hấp dẫn lệ đầm đề
Hỏi thăm sách cũ xưa của bạn
Cũ bao ngày tháng? Vẫn còn mê?

Đến giờ tôi chợt nhận ra một điều rằng mình sẽ không bao giờ bị lãng quên khi con người còn muốn học hỏi, tìm tòi những điều mới lạ. Cuộc sống và số phận của những cuốn sách chúng tôi cũng có những thăng trầm , nhưng quan trọng nhất là chúng tôi đã làm được gì, mang lại những giá trị gì cho con người hay sao. Bởi vậy tôi sẽ không buồn mà hết mình cống hiến sao cho sự tồn tại của mình trở nên ý nghĩa nhất.

7. Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên - Mẫu 7

Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên

Xin chào các bạn! tôi là một trong những người bạn của cậu chủ Ben. Tôi chính là cuốn sách “truyện cổ tích”- cuốn sách mà trước kia cậu chủ yêu thích nhất. Thế nhưng giờ đây, cậu chủ không còn cần tới tôi để đi ngủ nữa. Đã lâu rồi nhưng tôi vẫn nằm gọn trong giá sách mà không thể ra ngoài, chỉ có thể chờ cho tới khi nào cậu chủ Ben nhớ ra tôi mà thôi.

Năm nay tôi đã được 3 tuổi rồi đó. Nhớ những ngày đầu tiên khi biết về những gì xảy ra xung quanh mình, tôi cảm thấy mọi thứ thật là tò mò và thích thú. Lúc đó tôi chỉ là một cuốn sách cổ tích nhỏ nằm trên giá nhìn mọi người qua lại. Có lẽ vì tôi ở trong góc cho nên khi các bạn của tôi được đem đi bán hết thì tôi vẫn nằm ở trên giá sách. Cho tới một ngày khi cậu Ben tới bên tôi và đem tôi ra từ góc trong cùng, tôi cảm thấy thật là hạnh phúc. Ngày ngày, nhiệm vụ của tôi đó là kể cho cậu nghe những câu chuyện cổ tích mà tôi biết giúp cho cậu chủ được ngủ ngon và mơ về những giấc mơ đẹp.

Chính bởi vì thế nên những ngày đầu tiên cậu yêu tôi lắm. Thế nhưng gần một năm trở lại đây, cậu không còn đọc truyện trước khi đi ngủ nữa nên tôi cũng không còn được cùng câu nằm trên gối và kể cho cậu nghe những câu chuyện của mình nữa. Giờ đây tôi chỉ có thể nằm ở đây và chờ cậu tới. Quanh tôi cũng là rất nhiều những bạn sách vở đã được cậu chủ dùng qua rồi. Có lẽ chúng tôi sắp được chuyển xuống nhà kho vì chúng tôi đều đã quá giá và không thể ở bên cạnh cậu chủ được nữa. Chúng tôi thường kể cho nhau nghe những câu chuyện về cậu, về tuổi thơ của cậu và những thói quen khi còn nhỏ của cậu. tất cả chúng tôi, ai cũng mong cậu sẽ có thể học thật giỏi và có nhiều những cố gắng hơn nữa. Nhưng dù thế nào chúng tôi ai ai cũng muốn cậu có một lần nhớ tới tất cả chúng tôi- những người đã từng có những khoảng thời gian ở bên cạnh cậu khi cậu còn nhỏ.

Dù thời gian đã qua mau, nhưng những kỉ niệm của tôi cùng cậu chủ vẫn không thể quên được. Nó luôn in đậm trong lòng tôi. Ngày qua ngày, lớp bụi trên người tôi ngày một dày nhưng có lẽ lúc này, cậu chủ cần chính là những bài học của những cuốn sách giáo khoa, nhưng tôi vẫn luôn tin rằng những câu chuyện của tôi sẽ mãi ở trong lòng của cậu chủ bởi đó chính là những câu chuyện đã nuôi dưỡng tâm hồn của cậu chủ.

8. Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên - Mẫu 8

Tôi vốn là một người bạn rất thân thiết của các bạn học sinh, tôi giúp các bạn học sinh học tập tốt hơn, để nắm được nội dung bài học trên lớp thì các bạn ấy không thể không thiếu tôi đâu nhé. Nhưng theo thời gian, tôi đã bị cũ, bị nhàu, thậm chí bị rách. Cũng có lẽ vì vậy mà các bạn học sinh không cần đến tôi nữa, tôi bị bỏ quên nơi tận cùng của giá sách. Nói đến đây chắc các bạn cũng đã đoán ra tôi là ai rồi? Đúng vậy, tôi là một quyển sách.

Trước đây, tôi là một cuốn sách Tiếng Việt mới và rất đẹp đẽ. Tôi được bày bán trong một hiệu sách rộng lớn. Như bao ngày khác, tôi đang lim dim nằm trên giá sách thì có một bạn nhỏ giương đôi mắt tròn xoe lên nhìn tôi, dáng vẻ thích thú lắm, sau đó thì thấy một người đàn bà rất xinh đẹp đến bên cô bé, nhấc tôi ra khỏi kệ và mang ra quầy thu ngân thanh toán. Tôi vui và tự hào lắm, vì trong bao nhiêu bạn bè cùng nằm trên giá sách ấy thì chỉ có một mình tôi được lựa chọn. Tôi vô cùng háo hức và phấn khởi, cuối cùng tôi cũng trở nên có ích với bạn nhỏ, mang những kiến thức trong tôi giúp các bạn học sinh học hành được tốt hơn.

Khi mới về nhà, tôi rất được nâng niu, cưng chiều, bạn nhỏ lúc nào cũng giữ tôi được phẳng phiu và để cẩn thận trên giá sách, khi học bài thì bạn cũng cẩn thận mở từng trang như sợ tôi đau. Tôi vui lắm vì cuối cùng tôi cũng thể hiện được giá trị của bản thân, và còn được quý trọng, nâng niu như vậy nữa. Cứ như vậy, tôi trở thành một người bạn đồng hành của bạn học sinh nhỏ ấy, hàng ngày tôi cùng đến trường, cùng nghe cô giáo giảng bài và lặng lẽ nằm nhìn các bạn học sinh vui chơi, nô đùa mỗi khi có giờ giải lao. Tuy nhiên, theo thời gian thì tôi dần cũ đi, các mép sách cũng không còn được phẳng phiu như ban đầu mà quăn lại. Từng trang giấy trắng tinh ngày nào giờ cũng lấm tấm những vết bẩn, những vết mực xanh, tím mà bạn nhỏ vô tình làm rơi trên tôi.

Tôi còn nhớ buổi sáng hôm ấy, như bao buổi học khác, tôi ngoan ngoãn nằm trên bàn nghe cô giảng bài thì có tiếng thì thào của một bạn nhỏ ngồi bên cạnh, có lẽ là hỏi chủ nhân của tôi về việc mượn tôi qua bàn bên đó. Nhưng có vẻ cô chủ nhân bé nhỏ của tôi không đồng ý, hai bên bắt đầu xảy ra tranh giành tôi. Bỗng nhiên “xoẹt” một tiếng lớn. Những trang giấy trong tôi bị rách ra làm hai mảnh, thu hút sự chú ý của cả lớp. Cô bé của tôi đã ôm lấy tôi và khóc rất lớn. Tôi đau nhưng cũng cảm động lắm, vì cô bé yêu thương tôi thế có mà, nhưng tôi cũng buồn, vì kể từ nay tôi không còn giúp ích được cho cô bé nữa, cũng không thể hàng ngày cùng đến trường.

Vì sự cố ngày hôm ấy mà tôi bị hư hỏng nghiêm trọng, dù cô bé đã nhờ mẹ dán lại cho tôi những trang giấy nhưng không thể lành lặn như ban đầu nữa. Mẹ cô bé đã mua một quyển sách mới thay thế cho tôi, vì tôi không thể dùng được nữa. Mặc dù vậy nhưng cô bé cũng không chịu vứt tôi đi mà bày tôi trên một góc khuất của giá sách, cuộc sống của tôi từ đó buồn tẻ và lặng lẽ hơn.

-----------------------------------------------------------------------------------------

Trên đây là bài Kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên lớp 6. Mời các bạn tham khảo thêm đề thi học kì 1 lớp 6 từ tất cả các trường THCS trên toàn quốc của tất cả các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Hóa, Sinh. Hy vọng rằng tài liệu lớp 6 này sẽ giúp ích trong việc ôn tập và rèn luyện thêm kiến thức ở nhà. Chúc các em đạt kết quả học tập tốt.

Tài liệu tham khảo:

Đánh giá bài viết
176 47.355
Sắp xếp theo

    Ngữ văn lớp 6 Kết nối tri thức

    Xem thêm