Giao diện mới của VnDoc Pro: Dễ sử dụng hơn - chỉ tập trung vào lớp bạn quan tâm. Vui lòng chọn lớp mà bạn quan tâm: Lưu và trải nghiệm

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí lớp 4

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí lớp 4 gồm các bài báo cáo mẫu hay, đa dạng do đội ngũ giáo viên VnDoc biên soạn, phỏng theo các yêu cầu và gợi ý của những đề bài thuộc phần Viết - môn Tiếng Việt lớp 4 (Kết nối, Chân trời và Cánh Diều).

1. Dàn ý Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí

1. Mở bài: Giới thiệu về một ước mơ đẹp hoặc ước mơ viển vông, phi lý mà em đã được nghe, được đọc

2. Thân bài

- Kể chi tiết về ước mơ ấy

  • Ước mơ được làm phi công bay lượn trên bầu trời
  • Ước mơ chế tạo ra loại máy chống lại bệnh ung thư, giúp con người có cuộc sống tốt đẹp hơn
  • Ước mơ thế giới không còn chiến tranh, trẻ em được đi học

- Giải thích lí do vì sao em/ bạn em có ước mơ đó

- Khẳng định quyết tâm thực hiện ước mơ

3. Kết bài: Bày tỏ quyết tâm và cảm nhận của em về những ước mơ ấy.

2. Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí Ngắn gọn

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí Ngắn gọn

Ai trong chúng ta cũng có những ước mơ của riêng mình. Bản thân em cũng vậy. Từ nhỏ em đã luôn khao khát có thể chế tạo thành công một thiết bị giúp các ngôi nhà tự do nổi trên mặt nước và di chuyển khắp nơi.

Lý do làm cho em có ước mơ này, chính là do hoàn cảnh của địa phương mà em sinh sống. Đó là một ngôi làng nhỏ ở vùng duyên hải miền Trung - nơi có mùa mưa bão kéo dài và thường xảy ra lũ lụt. Chứng kiến cảnh nhà cửa, tài sản của người dân bị nhấn chìm trong biển nước. Còn mọi người thì nháo nhác sơ tán, tìm nơi an toàn để trú ẩn. Lòng em đau khổ và buồn bã lắm. Bởi chính gia đình em cũng phải đối mặt với mối nguy hại này. Qua sách vở và báo đài, em được biết đến các mô hình nhà bè nổi - kiểu ngôi nhà có thể nổi trên mặt đất. Tuy nhiên mô hình này còn khá thô sơ và chưa nhân rộng ra được. Vì vậy, em mong muốn rằng bản thân có thể nghiên cứu và sáng tạo ra một kiểu nhà ở có thể đứng vững trên mặt đất vào mùa khô và nổi trên mặt nước vào mùa mưa. Khi đó, dù lũ lụt lớn như thế nào, các ngôi nhà vẫn vững chãi và an toàn. Người dân vừa bảo đảm cho tài sản vừa giữ an toàn cho bản thân.

Có lẽ ước mơ đó của em có phần xa vời. Nhưng em sẽ cố gắng hết sức mình để thực hiện nó khi lớn lên.

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí Siêu ngắn

Là một người con miền Trung nghèo khó, từ nhỏ em đã luôn nuôi một ước mơ là có thể thiết kế ra những ngôi nhà có khả năng chống lại bão lũ.

Ở quê em, hằng năm người dân đều phải đối mặt với nhiều cơn bão lớn, và lũ lụt nghiêm trọng. Điều đó ảnh hưởng rất nặng nề đến cuộc sống của bà con. Mỗi khi có bão đi qua, những ngôi nhà, công trình bà con chắt chiu cả đời người để xây dựng lại đổ vỡ cả. Rồi khi có lũ lụt, bao hoa màu, cây cối, của cải lại phải chìm trong biển nước. Qua những chương trình mà em đã được xem và tìm hiểu. Em rất thích những mô hình kiến trúc ngôi nhà có thể nổi lên trên mặt nước mà vẫn kiên cố trước gió bão. Tuy nhiên, hiện nay mô hình này vẫn chưa được phổ biến được vì nhiều lý do. Em sẽ cố gắng phấn đấu học tập để trong tương lai có thể trở thành một kiến trúc sư tài giỏi, hoàn thiện các kiến trúc ấy để giúp bà con đỡ vất vả hơn.

Ước mơ đó có lẽ hơi xa vời và khó thực hiện, nhưng em sẽ cố gắng hết sức mình để thực hiện nó.

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí Ngắn

Khi các bạn bằng tuổi em ước mơ lớn lên được trở thành bác sĩ, kỹ sư, nhà giáo ưu tú, Còn em, em ước mơ sẽ chế tạo được ra một loại máy giúp đẩy lùi bệnh ung thư.

Em đã từng được xem rất nhiều phóng sự, nghe rất nhiều câu chuyện về những bạn nhỏ sinh ra không may mắc bệnh ung thư quái ác. Thậm chí có những em nhỏ với cơ thể bé tẹo đã phải sống bằng ống thở nhân tạo, xung quanh là rất nhiều những dây nối chằng chịt. Trong khi các bạn đồng trang lứa được vui chơi, được học hành, được thỏa thích chạy nhảy thì những bạn nhỏ bị ung thư phải dành thời gian ở bệnh viện lạnh lẽo, chịu đựng những chất hóa trị đau đớn. Hiện nay, trên thế giới, đã có rất nhiều những nhà khoa học dày công nghiên cứu về loại vắc-xin có thể đẩy lùi bệnh ung thư, nhưng chưa một nước nào có kết quả. Em ước gì mình có thể chế ra một loại máy phát hiện kịp thời bệnh ung thư và loại bỏ những tế bào gây bệnh, giúp con người có thể sống khỏe mạnh. Bên cạnh đó, chiếc máy của em còn giúp những người đã bị mắc bệnh tìm ra con đường điều trị, chỉ cần làm theo đúng những gì chiếc máy yêu cầu thì sẽ nhanh chóng đẩy lùi được căn bệnh thế kỷ.

Ngay từ bây giờ, em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập thật tốt để có thể hoàn thành ước mơ của mình.

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí Ngắn nhất

Mình xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện về ước mơ của một bạn nhỏ mà mẹ mình đã kể cho mình nghe tối thứ bảy tuần trước

Chuyện xảy ra cách đây đã năm sáu năm rồi ở thôn Đoài thuộc vùng trung du tỉnh Phú Thọ. Bé Hoa mồ côi mẹ lúc ba tuổi, phải ở với bà ngoại. Còn bố là bộ đội đang làm nhiệm vụ ở đảo Trường Sa xa xôi. Năm ấy Hoa đang học lớp Bốn thì bà ngoại của Hoa sau một cơn bạo bệnh, đôi mắt của bà mờ hẳn. Gia cảnh của Hoa rơi vào tình cảnh vô cùng khó khăn. Mọi công việc gia đình dường như dồn lên đôi vai gầy của Hoa. Tuy vất vả nhưng chưa bao giờ Hoa làm cho bà buồn phiền. Tháng nào, bố cũng gửi thư và tiền về động viên hai bà cháu. Nhìn cảnh bà ngoại phải dò dẫm từng bước phụ giúp Hoa làm một số công việc nhà, Hoa đau lòng lắm. Hoa thường tâm sự với bạn, sau này lớn lên, Hoa sẽ đi vào nghề y, học thành tài, trở thành một bác sĩ giỏi để chữa cho đôi mắt bà sáng lại.

Chính ước mơ đã thôi thúc Hoa vượt lên trên mọi khó khăn gian khổ của cuộc sống lao vào học tập trở thành một học sinh giỏi được thầy yêu mến.

3. Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí lớp 4

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí - Mẫu 1

Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!

Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp. Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên lân đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào. Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Bấy giờ, một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba”. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: “Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu”, rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.

Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí - Mẫu 2

Không biết có phải do ảnh hưởng của đợt thăm nuôi mẹ nằm bệnh viện nay không mà em ao ước sau này mình sẽ trở thành bác sĩ. Cứ tưởng tượng đến lúc đó là lòng em lại nôn nao, háo hức...

Sau khi tốt nghiệp Đại học Y khoa, em xin về phục vụ tại bệnh viện tỉnh nhà. Em mặc chiếc áo blue trắng, đội mũ trắng in hình chữ thập đỏ. Với chiếc ống nghe trên cổ và chồng bệnh án trong tay, em lần lượt khám cho từng bệnh nhân. Em an ủi, động viên họ yên tâm chữa bệnh.

Một câu nói ân cần, một lời chỉ dẫn tận tình, một bàn tay ấm áp, kèm heo ánh mắt, nụ cười đáng tin cậy của người thầy thuốc sẽ là nguồn động viên rất lớn đối với người bệnh.

Em dành sự quan tâm đặc biệt cho các bệnh nhân tí hon, nhắc nhở các bé giữ gìn vệ sinh, ăn chín uống sôi, rửa tay sạch sẽ trước khi ăn và luyện tập thể dục thường xuyên để tăng cường sức khoẻ. Có sức khoẻ, con người sẽ làm được nhiều việc tốt.

Những ca trực đêm, em và đồng nghiệp có mặt nơi phòng cấp cứu để giải quyết những trường hợp đột xuất, giành lại mạng sống quý giá cho con người. Bàn tay khéo léo và nhân đạo của người thầy thuốc sẽ đem lại niềm vui cho bao gia đình.

Ước mơ như thế có phải viển vông không, các bạn? Không! Tuổi thơ ai cũng có quyền chọn cho mình một hay nhiều mơ ước. Có điều, người biến ước mơ thành hiện thực chính là chúng ta chứ không ai khác. Trước mắt, em cố gắng học giỏi, thực hiện đúng lời dạy của thầy cô, cha mẹ và sống tốt với mọi người.

Kể chuyện về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông phi lí - Mẫu 3

(Đêm giao thừa, trời rét mướt. Một cô bé bán diêm nhà nghèo, mồ côi mẹ, đầu trần, chân đi đất, bụng đói, đang dò dẫm trong bóng tối. Suốt cả ngày em không bán được bao diêm nào...)

Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng Thần Chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán, và gia đình em đã phải lìa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân bao quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắng nhiếc chửi rủa.

Em ngồi nép trong một góc tường, giữa hai ngôi nhà, một cái xây lùi vào chút ít.

Em thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn.

Tuy nhiên, em không thể nào về nhà nếu không bán được ít bao diêm, hay không ai bố thí cho một đồng xu nào đem về; nhất định là cha em sẽ đánh em.

Và lại ở nhà cũng rét thế thôi. Cha con em ở trên gác sát mái nhà và mặc dầu đã nhét giẻ rách vào các kẽ hở lớn trên vách, gió vẫn thổi rít vào trong nhà. Lúc này đôi bàn tay em đã cứng đờ ra.

Chà! Giá quẹt một que diêm mà sưởi cho đỡ rét một chút nhỉ? Giá em có thể rút một que diêm ra quẹt vào tường mà hơ ngón tay nhỉ? Cuối cùng em đánh liều quẹt một que. Diêm bén lửa thật là nhạy. Ngọn lửa lúc đầu xanh lam, dần dần biến đi, trắng ra, rực hồng lên quanh que gỗ, sáng chói trông đến vui mắt.

Em hơ đôi tay trên que diêm sáng rực như than hồng. Chà! Ánh sáng kì dị làm sao! Em tưởng chừng như đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng. Trong lò, lửa cháy nom đến vui mắt và tỏa ra hơi nóng dịu dàng.

Thật là dễ chịu! Đôi bàn tay em hơ trên ngọn lửa; bên tay cầm diêm, ngón cái nóng bỏng lên. Chà! Khi tuyết phủ kín mặt đất, gió bấc thổi vun vút mà được ngồi hàng giờ như thế, trong đêm đông rét buốt, trước một lò sưởi, thì thích biết bao!

Em vừa duỗi chân ra sưởi thì lửa vụt tắt. lò sưởi biến mất. Em ngồi đó, tay cầm que diêm đã tàn hẳn. Em bần thần cả người và chợt nghĩ ra rằng cha em đã giao cho em đi bán diêm. Đêm nay về nhà thế nào cũng bị cha mắng.

Em quẹt que diêm thứ hai, diêm cháy và sáng rực lên. Bức tường như biến thành một tấm rèm bằng vải màu. Em nhìn thấy vào tận trong nhà. Bàn ăn đã dọn, khăn trải bàn trắng tinh, trên bàn toàn bát đĩa bằng sứ quý giá, và có cả một con ngỗng quay. Nhưng điều kì diệu nhất là ngỗng ta nhảy ra khỏi đĩa và mang cả dao án, phuốc-sét cắm trên lưng, tiến về phía em bé.

Rồi... que diêm vụt tắt; trước mặt em chỉ còn là những bức tường dày đặc và lạnh lẽo.

Thực tế đã thay thế cho mộng tưởng; chẳng có bàn ăn thịnh soạn nào cả, mà chỉ có phố xá vắng teo, lạnh buốt, tuyết phủ trắng xóa, gió bấc vi vu và mấy người khách qua đường quần áo ấm áp vội vã đi đến những nơi hẹn hò, hoàn toàn lãnh đạm với cảnh nghèo khổ của em bé bán diêm.

Em quẹt que diêm thứ ba. Bỗng em thấy hiện ra một cây thông Nô-en. Cây này lớn và trang trí lộng lẫy hơn cây mà em đã được thấy năm ngoái qua cửa kính một nhà buôn giàu có. Hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi và rất nhiều bức tranh màu sắc rực rỡ như những bức bày trong các tủ hàng, hiện ra trước mắt em bé. Em với dõi tay về phía cây... nhưng diêm tắt. Tất cả các ngọn nến bay lên, bay lên mãi rồi biến thành những ngôi sao trên trời.

- Chắc hẳn có ai vừa chết, em bé tự nhủ, vì bà em, người hiền hậu độc nhất dối với em, đã chết từ lâu, trước đây thường nói rằng: “Khi có một vì sao đổi ngôi là có một linh hồn bay lên trời với Thượng đế.”

Em quẹt que diêm nữa vào tường, một ánh sáng xanh tỏa ra xung quanh và em bé nhìn thấy rõ ràng bà em đang mỉm cười với em.

- Bà ơi! Em bé reo lên. cho cháu đi với! Cháu biết rằng diêm tắt thì bà cũng biến đi mất như lò sưởi, ngỗng quay và cây Nô-en ban nãy, nhưng xin bà đừng bỏ cháu ở nơi này; Trước kia khi bà chưa về với Thượng đế chí nhân, bà cháu ta đã từng sung sướng biết bao! Dạo ấy bà đã từng nhủ cháu rằng nếu cháu ngoan ngoãn, cháu sẽ được gặp lại bà, bà ơi! Cháu van bà, bà xin Thượng đế chí nhân cho cháu về với bà. Chắc Người không từ chối đâu.

Que diêm tắt phụt, và ảo ảnh rực sáng trên khuôn mặt em bé cũng biết mất.

Thế là em quẹt tất cả những que diêm còn lại trong bao. Em muốn níu bà em lại! Diêm nối nhau chiếu sáng như giữa ban ngày. Chưa bao giờ em thấy bà em to lớn và đẹp lão như thế này. Bà cụ cầm lấy tay em, rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi, chẳng còn đói rét, đau buồn nào đe dọa họ nữa. Họ đã về chầu Thượng đế.

Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kín mặt đất, nhưng Mặt Trời lên, trong sáng, chói chang trên bầu trời xanh nhợt. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà.

Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở một xó tường, người ta thấy một em gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa.

Ngày mồng một đầu năm hiện lên trên thi thể em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Mọi người bảo nhau: “Chắc nó muốn sưởi cho ấm!”, nhưng chẳng ai biết những cái kì diệu mà em đã trông thấy, nhất là cần huy hoàng lúc hai bà cháu bay lên để đón lấy những niềm vui đầu năm.

-----------------------------------------------

Ngoài ra, mời các em học sinh, các thầy cô và quý phụ huynh tham khảo thêm các tài liệu học tập hay khác: Giải SGK Tiếng Việt lớp 4, Tập làm văn lớp 4Văn mẫu lớp 4 ngắn gọn. Cùng các bài tập ôn luyện bám sát chương trình tại Tiếng Việt lớp 4.

Chia sẻ, đánh giá bài viết
469
Chọn file muốn tải về:
Chỉ thành viên VnDoc PRO tải được nội dung này!
79.000 / tháng
Đặc quyền các gói Thành viên
PRO
Phổ biến nhất
PRO+
Tải tài liệu Cao cấp 1 Lớp
Tải tài liệu Trả phí + Miễn phí
Xem nội dung bài viết
Trải nghiệm Không quảng cáo
Làm bài trắc nghiệm không giới hạn
Mua cả năm Tiết kiệm tới 48%
Sắp xếp theo
    🖼️

    Gợi ý cho bạn

    Xem thêm
    🖼️

    Văn mẫu lớp 4 Sách Mới

    Xem thêm