Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với một người gần gũi, thân thiết lớp 4
Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc lớp 4
- Gợi ý Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc lớp 4
- Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với ông bà
- Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với anh trai
- Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với cô giáo
- Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với bố
- Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với bà
- Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với mẹ
Bản quyền thuộc về VnDoc
Nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức!
Gợi ý Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc lớp 4
- Mở đoạn: Giới thiệu người gần gũi, thân thiết với em
- Thân đoạn:
- Kể những việc làm thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của người đó với em
- Kể những việc làm thể hiện tình cảm gần gũi, gắn bó của em với người đó
- Cảm xúc của em khi được người đó quan tâm chăm sóc (và khi được quan tâm, chăm sóc ngược lại người đó)
- Kết đoạn: Mong ước của em dành cho người đó
Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với ông bà
Ông nội của em là bộ đội đã nghỉ hưu. Nhiều năm rèn luyện trong quân đội đã giúp ông có một vóc dáng vạm vỡ, một sức khỏe dẻo dai và một lối sống lành mạnh, kỉ luật tốt. Thời gian đầu ông nghỉ hưu, em chưa quen với sự hiện diện của ông nên có phần e dè. Nhưng dần dần, bằng tình yêu thương và sự quan tâm chân thành, khoảng cách giữa em và ông dần biến mất. Em đã trở thành cái đuôi nhỏ của ông từ lúc nào không hay. Ông không hề chiều chuộng mà lúc nào cũng dạy em tự lập. Ông dạy em tự đánh răng rửa mặt, gấp chăn màn khi ngủ dậy, rồi dạy em quét nhà, tưới rau, gấp áo quần… Nhờ có ông chỉ dạy tận tình và tin tưởng cổ vũ mà em có thể tự làm được rất nhiều việc. Mỗi sáng ông sẽ đạp xe theo phía sau để em tự tin đạp xe đi đến trường, buổi chiều cũng vậy. Ông luôn giúp em được tự tin và dũng cảm làm chính mình. Cách nuôi dạy đó của ông đã giúp em trưởng thành lên rất nhiều. Chính vì vậy mà em luôn biết ơn, kính trọng ông như một người thầy giáo vĩ đại nhất. Lúc nào, em cũng mong ông luôn khỏe mạnh, minh mẫn để tiếp tục đồng hành cùng em, tiếp tục là chỗ dựa tinh thần vững chãi của em.
Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với anh trai
Người mà em thân thiết nhất trong gia đình là anh trai của em - anh Tuấn. Anh ấy lớn hơn em mười một tuổi, hiện đang là công nhân ở xưởng sửa xe ô tô gần nhà em. Anh ấy có vẻ ngoài cao lớn và vạm vỡ, khỏe mạnh nhờ rất đam mê chơi thể thao. Từ nhỏ, anh ấy đã luôn là một người anh trai tuyệt vời đối với em. Tuy học không giỏi, cũng không đi học Đại học nhưng anh Tuấn vẫn dạy cho em nhiều điều hay. Anh ấy dạy em phải lễ phép với ngời lớn, hiếu thảo với ông bà cha mẹ, hòa đồng với bạn bè. Anh ấy dạy em cách trồng rau, chăm sóc vườn hoa, bơm lốp xe đạp, quét dọn nhà cửa. Có anh Tuấn ở bên, em luôn thấy thật vui và hạnh phúc. Tuy lớn tuổi hơn em nhiều, nhưng anh ấy vẫn luôn chơi cùng em, chở em đi chơi với bạn bè mà không ngại bị em làm phiền. Anh ấy lúc nào cũng mỉm cười dịu dàng, kiên nhẫn với đủ câu hỏi ngốc nghếch của em. Những lúc em làm sai bị bố mẹ trách phạt, anh sẽ đứng ra nhận lỗi cùng em, để em không thấy tủi thân. Em mong rằng một người anh trai tuyệt vời như thế, lúc nào cũng được vui cười, hạnh phúc và may mắn. Chờ em lớn lên, em sẽ bảo vệ và chăm sóc anh như anh đã làm suốt bao năm qua cho em vậy.
Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với cô giáo
Cô Bích Hà là giáo viên chủ nhiệm của em từ hồi lớp 1 cho đến nay. Cô chính là người dạy em viết những nét chữ đầu tiên, tính từng phép tính từ đơn giản nhất. Đối với em, cô vừa là cô giáo, vừa là mẹ, vừa là bạn. Cô dạy cho em không chỉ những kiến thức trong sách vở, mà còn cả những bài học hay và ý nghĩa, bổ ích khác trong cuộc sống. Cô quan tâm, yêu thương em và các bạn như bầy con nhỏ của mình. Sáng sáng cô đón em ở cửa lớp. Đến trưa lại bận rộn kiểm tra từng bạn xem đã có ai chưa ăn no không. Bạn nào mệt, ốm đều được cô quan tâm, chú ý từng chút một. Em yêu quý cô Hà lắm. Những tháng nghỉ hè phải xa cô, em nhớ cô da diết. Chỉ mong sao nhanh đến trường đi học lại để được gặp cô, được cô chỉ dạy, quan tâm mỗi ngày. Em cảm thấy bản thân mình thật hạnh phúc và may mắn khi được là học sinh của cô Hà.
Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với bố
Người mà em biết ơn và kính trọng nhất, chính là bố của em. Bố là một người thợ xây bình thường, không có gì quá nổi bật. Nhà bà nội nghèo, lại đông con, nên bố phải nghỉ học từ lớp 9 để bước ra đời bươn chải. Vì vậy, lúc nào bố cũng cố gắng làm việc chăm chỉ, để hai anh em em có thể được học hành đến nơi đến chốn. Ngoài việc đi xây theo đoàn, thì những ngày nghỉ và thời gian rảnh còn lại, bố sẽ chăm sóc cho vườn cam ở trên đồi của gia đình. Bố cũng nhận làm thuê bốc vác cho bãi xe khách ở gần nhà. Bố làm việc quần quật sớm hôm để lo cho gia đình được đầy đủ. Vì vậy, mà trông bố có vẻ già dặn hơn so với tuổi thật khá nhiều. Tuy là một người đàn ông cục mịch, ít nói nhưng tình yêu bố dành cho em và anh trai thì chan chứa vô cùng. Có cái gì đẹp, cái gì ngon bố cũng nhường cho chúng em. Tuy không giỏi chữ nghĩa, nhưng bố vẫn là một người thầy tuyệt vời, dạy cho em cách sống tốt và những kĩ năng trong cuộc sống. Có bố ở bên, em như được đứng dưới mái nhà vững chãi nhất. Thật tự hào và yêu quý biết bao người bố tuyệt vời của em.
Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với bà
Bà nội là người đã vẽ nên cho em cả một vùng trời tuổi thơ tươi đẹp. Bố mẹ của em là công nhân ở khu công nghiệp, nên suốt thời thơ ấu, em được lớn lên trong vòng tay của bà. Bà vừa là bà, vừa là mẹ, vừa là cô giáo. Bà chăm lo cho em từ bữa ăn đến giấc ngủ, từ bộ áo quần đến món đồ chơi. Dáng vẻ gầy gầy, cái lưng khom khom và mái tóc bạc phơ búi gọn trong tấm vải nhung của bà đã in sâu vào trong miền kí ức của em. Bàn tay của bà nhăn nheo, thô ráp, nhưng ấm áp phi thường. Hơi ấm ấy còn hơn cả bếp lửa ngày đông, hơn cả củ khoai nướng mới ra lò. Được bà xoa đầu, vỗ lưng, ôm vào lòng thì chẳng còn gì có thể hạnh phúc hơn nữa. Em rất biết ơn những chăm lo và hi sinh của bà dành cho mình. Cùng với đó là sự yêu thương, quý mến khó mà diễn tả thành lời. Ngày xa bà lên thành phố với bố mẹ để đi học, em đã khóc rất nhiều. Cả một góc trái tim em đổ sập hết cả, bởi thiếu đi hơi ấm của bà chèo chống. Từ lần đó, em mới thấm thía được nỗi nhớ nhung da diết là như thế nào. Mỗi ngày, em đều mong nhanh đến lúc được gọi điện cho bà, được về quê thăm bà. Vì em nhớ và yêu bà da diết. Chỉ mong sao bà lúc nào cũng khỏe mạnh, yêu đời để tâm hồn em mãi vẫn còn một bầu trời đầy nắng ấm.
Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em với mẹ
Mẹ là người gần gũi, thân thiết với em nhất trong gia đình. Hằng ngày, một tay mẹ chăm sóc cho em từ bữa ăn đến giấc ngủ. Mẹ cũng là người luôn ở bên động viên và chia sẻ với em những câu chuyện buồn vui trong cuộc sống. Đối với em, mẹ vừa là một người thân, vừa là một người bạn tri kỉ để có thể tâm sự những điều thầm kín. Thương mẹ đi làm vất vả, hằng ngày em luôn chủ động trong việc học hành, không để mẹ phải nhắc nhở hay bận tâm. Em cũng dành thời gian rảnh, để phụ mẹ những công việc nhà mà mình có thể làm như phơi quần áo, quét nhà, tưới rau… Cả cuộc đời mẹ luôn tần tảo hi sinh cho con cái và gia đình, nên em mong mẹ lúc nào cũng khỏe mạnh và vui vẻ. Chỉ cần mẹ hạnh phúc và nở nụ cười tươi trên môi là em cảm thấy như bản thân mình cũng đang hạnh phúc vậy.